Nhiều phút sau thức ăn được mang lên, Yến Nhi liền lấy điện thoại chụp lại và làm vài tấm kỷ niệm giữa hai người. Đây không phải là lần đầu cô đi ăn ở nhà hàng Nhật, nhưng là lần đầu cô thấy các món ăn trang trí đẹp như vậy.
Nhìn món Sushi và Sashimi trên chiếc thuyền nhỏ, tựa như đang vượt qua bao cơn sóng dữ để ra đại dương. Hay món bò Wagyu nướng, những miếng bò xếp chồng lên nhau tựa như một con đường lát gạch băng qua khu vườn nhỏ.
Nhật Minh sợ Yến Nhi ăn không hợp món. “Nhi thấy bò ngon không?”
“Ngon lắm.” Cô tấm tắc khen. “Mà sao Shin biết quán này?”
“Bữa Shin được các đồng nghiệp dẫn đi ăn.” Thấy cô đang gặm thịt heo xiên, anh lại muốn biết. “Xiên nướng ngon không?”
Cô gật đầu trong khi ăn. Thấy anh phì cười, cô vừa nhai, vừa nói. “Shin cười gì vậy?”
“Nhìn Nhi ăn, Shin lại nhớ đến lúc xưa.” Anh thật thà trả lời.
Cô tò mò muốn biết. “Ngày xưa vui lắm hả?”
Anh ừm một tiếng. “Vui lắm, đang ăn xiên nướng thì bị thầy giám thị bắt.”
“Vậy kể cho Nhi nghe với. Nhi không nhớ gì hết.” Cô bỏ xiên thịt xuống, uống ngụm nước, lấy giấy lau miệng rồi chăm chú lắng nghe, tựa như một cô học trò nhỏ ngồi ngay ngắn nghe thầy giảng bài.
Nhật Minh cũng nhấp nhẹ ngụm nước cho đỡ khô họng. “Ừm, phải kể sao nhỉ.” Anh bắt đầu nhớ lại. “Lúc đó hình như là cuối năm lớp mười một. Chúng ta vừa ăn sinh nhật ở căn tin về.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-hen/2944700/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.