“Tới giờ ăn cơm rồi, bà chị tôi ơi.” Đoan Trang nghiêng người qua lại cho giãn gân cốt.
Yến Nhi lúc này nhìn đồng hồ trên tay. “Tới giờ rồi hả? Mới đó mà nhanh nhỉ.”
Một lúc sau thì hai người cũng tới phòng ăn nằm ở tầng hai của tòa nhà. Khá đông nhân viên đang tập trung ăn trưa ở đây, tất nhiên việc ăn uống này là một trong những đãi ngộ của công ty, hoàn toàn miễn phí.
Yến Nhi vừa đặt khay cơm xuống bàn liền móc điện thoại ra chụp. Hình ảnh khay cơm với gà kho xả, trứng luộc, cùng một ít rau xanh nhanh chóng được gởi sang Messenger của Nhật Minh.
[Yến Nhi: Bữa trưa hôm nay ngon không nè *icon mắt trái tim*]
Nhật Minh lúc này cũng đang ở căn tin của bệnh viện Hoàng Gia, thấy tin nhắn của Yến Nhi, anh liền khẽ cười và chụp lại khay cơm của mình. Khẩu phần ăn gồm miếng sườn heo, lát trứng chiên, hai con tôm hấp khá to, kim chi và ít rau xào.
[Nhật Minh: Đổi miếng sườn heo lấy thịt gà không *icon cười chảy nước mắt*]
[Yến Nhi: Không *icon mặt ngầu đeo kính đen*]
Đoan Trang thấy chị mình cứ vừa ngồi cười, vừa bấm điện thoại, nên liền nảy ý trêu chọc. “Nay ăn cơm cũng phải thông báo cho người yêu nữa ta?”
Yến Nhi đỏ mặt. “Người yêu nào?”
“Còn người yêu nào nữa.” Đoan Trang cười nham hiểm. “Dạo này, chị tôi trông tươi hẳn lên. Chị tôi nay yêu rồi.”
Yến Nhi đặt điện thoại xuống bàn. “Yêu gì, người ta chỉ là bạn thôi.”Cô bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-hen/2944693/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.