Quang Vinh há hốc. “Hôn thê? Sinh nhật?”
“Sao? Nhớ chưa?” Giám đốc Anh khẽ cười.
Sinh nhật, lớp sáu, Quang Vinh cố gắng hồi tưởng lại quá khứ và những mảnh vỡ cuối cùng cũng chắp vá lại với nhau. Sinh nhật, đúng là năm lớp sáu anh có đi dự sinh nhật cùng với ba và giám đốc Anh. Thật ra anh chả muốn đi, nhưng vì lệnh của ông già, anh đành phải nghe theo.
Xe chạy từ phố, rồi ngoằn ngoèo lên đồi núi ở phía Đông của thành phố. Chạy thêm một quãng dài giữa hai hàng thông, cuối cùng xe cũng tới khu biệt thự rộng lớn và lộng lẫy những ánh đèn. Ấn tượng đầu tiên mà anh nhận thấy, ngoài những dãy xe đắt tiền trước mặt, là hàng loạt người mang âu phục và váy đầm dạ hội đứng khắp nơi. Trên tay ai cũng đang cầm ly rượu, và miệng mỉm cười một cách gượng gạo, giả tạo như thể họ đang đứng trước người quen.
Nhìn xuống bộ âu phục của mình đang mang, cảm giác của anh lúc đó rất khó chịu. Ngứa ngáy, chật chội, nhìn nó thê lương thế nào ấy. Lớn lên anh mới biết, tiệc sinh nhật chỉ là viện cớ, mục đích thật sự là để các chính trị gia, tài phiệt và giới doanh nhân họp mặt với nhau mà thôi.
“Qua đó chơi với mấy bạn đi con.” Ông Hoàng Tuấn Mạnh chỉ tay qua tụi nhỏ trước mặt.
Anh tất nhiên phải miễn cưỡng bước đi. Trong mắt anh, lũ nhóc trước mặt chỉ toàn là đám trẻ con ồn ào. Do vậy anh thích tìm nơi nào đó yên tĩnh để chờ đợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-hen/2944685/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.