Cả khu rừng đang chìm trong yên tĩnh tịch mịch thì có tiếng những chú chim đập cánh loạn xạ lên không trung. Đồng hoa dưới thung lũng trong nhá nhem tối bị gió thổi dạt về một hướng, ong say giấc trong mật ngọt cũng rút khỏi nhuỵ gấp gáp bay về tổ. Những chú bướm đậu trên bông dáo dác nhìn nhau, chuyện gì đang xảy ra phá tan không khí ngày xuân đang yên bình tươi đẹp?
Tiếng vọng của những bước chân dồn dập truyền đến mang theo câu trả lời. Những đôi giày vải dẫm lên các bụi hoa không thương tiếc vượt về phía trước. Đồng thời tiếng trai làng í ới hồ hởi gọi nhau.
– Nhanh lên, vào nhà bà Vông, đừng qua bà Mão.
– Con Hoạ Mi nó dữ dằn mà cao giá lắm, nó không ưng tao đâu.
– Cứ theo tục lệ, cởi được quần áo ra đó thì nó là của mày thôi. Chiều nay ở lễ hội xuân, bà Vông đánh tiếng muốn tống con gái đi lắm rồi, tối nay nhà bà ấy để cửa đứa nào vào ngủ thăm thì vào. Bà ấy đang cần tiền, đáp tiền thách cưới nhiều tí là được mà nhà nó nghèo vậy lo quái gì.
Hai thằng thanh niên ốm nhom nhìn nhau mắt sáng rực đầy ẩn ý. Tục lệ ngủ thăm đã có hàng trăm năm nay. Ngày nay tuy trai gái tìm hiểu nhau trước rồi mới tiến hành thủ tục ngủ thăm, nhưng mẹ nó đã mở đường dẫn lối rồi thì chẳng phải lo gì nữa. Cái con bé nhà đó, nó học trên thị xã về người ngợm cứ gọi là mẩy nở ngon lành đáo để. Nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-hen-voi-xuan-thi/2587446/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.