Mi bên này tất tả bê phở từ bàn này đến bàn khác. Cô thấy làm thêm chỗ này cũng hay, luôn được ngửi thấy hương vị quê nhà. Cô lại học chuyên ngành thực phẩm, học hỏi được khá nhiều điều. Khách đang gọi thì có điện thoại reo. Mi chạy vào bếp buộc lại dây tạp dề, lấy điện thoại ra nghe, là mẹ gọi đến. Cô mừng rỡ.
“Mẹ, con đây ạ. Sao mẹ gọi khuya thế này. Cu Đậu sao rồi mẹ?”
“Đậu… đang chờ chú và ông nội nó xét nghiệm tủy để hiến” – Giọng bà Vông nghẹn ngào.
“Mẹ đừng nghĩ nhiều nữa. Đậu khoẻ rồi tính sau. Chị con thì thế nào?”
“Nó cũng ổn, chỉ có là…”
“Mẹ, có chuyện gì sao?”
“Chú Tùng… đang hỏi mua nhà mình”
“Hả, sao lại mua nhà mình? Mẹ đừng bán, không được bán”
“Nhà mình không có giấy tờ, nếu không bán chú ấy sẽ kêu địa chính qua kiểm tra”
“Mẹ, không giấy tờ làm sao bán được, đừng có nghe người ta”
“Chú ấy nói con phải liên lạc với chú ấy để giải quyết”
“Mẹ, khoan đã bán. Con sẽ liên lạc với chú ấy rồi báo mẹ sau”
Mi sững người, lo lắng dần lên. Tùng làm như vậy là có ý gì? Cô vội vàng gọi facebook cho Tùng. Chỉ 2 hồi chuông, bên kia đã có người nhấc máy.
“Chú… chú Tùng. Tôi… tôi Mi đây ạ”
Tùng gõ gõ tay lên bàn, nhìn vào ảnh đại diện cuộc gọi, sự khinh miệt và tức giận bốc lên đầu. Nhưng giọng nói truyền đến tai khiến trái tim của anh mềm đi, cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-hen-voi-xuan-thi/2587411/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.