Tùng vừa thả được cặp táp xuống thì có điện thoại từ bà nội, chuyện này chưa qua chuyện kia đã tới. Anh phát điên đấm tay vào vô lăng, phóng như điên về nhà. Cả nhà đông đủ chỉ thiếu mẹ anh, còn có cả gia đình nhà Yến. Tùng quét mắt một lượt, nhìn đến gương mặt xanh như tàu lá của Yến không đoán được gia đình cô ta sang đây làm gì.
– Có chuyện gì mà gọi con vào giờ hành chính vậy?
– Bà đã đưa Yến đi siêu âm thai, thai được 3 tuần. Tuần sau hai đứa tổ chức cưới đi!
Tùng nghe sấm giật đùng đùng. Anh trợn trừng mắt nhìn Yến, cô ta cúi gằm mặt không nói gì. Anh phá lên cười, chuyện này là chuyện cười hả? Ngủ với nhau bao giờ mà đẻ?
– Thai nào, bà tính để con đổ vỏ à? Yến? Cô muốn cái gì? Nói?
Mẹ Yến thủng thẳng.
– Cái hôm yến tiệc thông báo trao quyền thừa kế, chẳng phải hai đứa dính nhau như sam. Cháu say khướt kéo nó vào phòng sao?
Tùng nhăn trán, nhớ lại đêm đó anh đã tiếp khách rất nhiều, sau đó vào phòng của mình tại nhà bà nội làm gì có con Yến đi theo. Chẳng lẽ bà nội đã bày ra cái trò này? Anh nhìn xoáy vào đôi mắt quyền lực của bà.
– Bà nội, chắc chắn cái thai đó là máu mủ của nhà mình không?
Bố Yến gầm lên, lao thẳng đến chỗ Tùng.
– Thằng mất dạy… Tao nghe cái tiếng chơi bời của mày… không ngờ, con gái tao không phải là cỏ rác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-hen-voi-xuan-thi/2587391/chuong-27.html