Một buổi sáng quần thảo với thực phẩm và dinh dưỡng, Mi bệt bở hơi tai. Theo lời chị Thảo, gần đây cô đã đăng ký tham gia một số chương trình truyền hình thực tế cộng với công việc ở resort nữa thành ra không được nghỉ ngơi một chút nào. Mi cảm thấy dạo này người mình như thiếu năng lượng không còn hoạt bát như hồi ở bên kia. Cho nhân viên đưa đồ lên phục vụ quan khách rồi cô về phòng.
Mi nhìn chiếc điện thoại của mình tiếc của rớt nước mắt, trong một phút nóng giận không kiềm chế được đã vỡ tan tành rồi. Cô tự nhắc mình lần sau chuyện gì cũng phải bình tĩnh, tuyệt đối không bao giờ làm cho của cải vật chất của mình thua thiệt. Cô vào mạng mò mẫm các trang thương mại điện tử đặt tạm một cái điện thoại để dùng rồi nằm vật ra giường chợp mắt một lúc.
Chưa kịp ngủ thì nhân viên buồng phòng gõ cửa, đưa vào cho cô một cái hộp và bộ đồ dạ hội cho bữa tiệc tối nay.
– Resort đặt cho chị một chiếc điện thoại. Không biết kiểu dáng này có hợp với chị không.
Resort sao? Mi không ngờ resort lại có chế độ đãi ngộ tốt đến vậy. Mi nhìn màu tím nhạt dễ thương, hào hứng đập hộp chiếc điện thoại mới. Nhân viên nhìn cô mở điện thoại cứ tủm tỉm cười.
– Điện thoại này đã cài đặt sẵn một số phần mềm rồi, chị muốn cài đặt gì thêm em sẽ làm giúp chị.
– Không cần đâu, chị làm được. Cảm ơn em!
Em xin phép ra ngoài, cần gì chị cứ bấm số bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-hen-voi-xuan-thi/2587381/chuong-33.html