“Ngươi nổi điên cái gì!” Vệ Kiêu tức giận khó kìm, lau máu trên mặt, căm giận nói.
Yên Hoài Tuyết ngồi dậy, chỉ nhẹ giọng nói câu không được quấy nhiễu ta,liền không để ý tới Vệ Kiêu, ngồi xếp bằng vận công, khai thông nội lựctán loạn trong kinh mạch. Đợi cho loạn lưu chậm rãi hồi phục lại, mớinhẹ thở ra một hơi, mở hai mắt, trông thấy Vệ Kiêu đã rửa đi khuôn mặtđầy vết máu lẳng lặng ngồi ở trong góc gà gật, ở bên cạnh hắn còn có một chậu nước trong vắt.
Mặc dù Vệ Kiêu không thông hiểu võ công đinữa, cũng từ các loại dấu hiệu nhìn ra bất thường của Yên Hoài Tuyết,rất giống tẩu hỏa nhập ma mà người trong giang hồ kiêng kị, vì thế liềncũng nhận thức được tình huống nguy cấp không hề tính toán nhiều, chờ yvận công chữa thương, thậm chí còn tốt bụng múc một chậu nước để y rửamặt.
“Ta vốn định một đường quay về Triêu Hoàng cung, nhưng xemra chúng ta cần đi nơi khác trước…” Đột nhiên vang lên âm thanh Vệ Kiêucả kinh mạnh ngẩng đầu.
“Ngươi đã như vậy còn không trở về TriêuHoàng cung tĩnh dưỡng cho tốt.” Vệ Kiêu nghe được Yên Hoài Tuyết nói vẻmặt không tán thành. “Cái này cũng không phải trò đùa, ta nghe nói phàmtẩu hỏa nhập ma, kẻ nhẹ võ công tẫn phế, kẻ nặng mạch đứt nhân vong,ngươi…”
Ánh mắt Yên Hoài Tuyết không dễ dàng phát hiện đã nhu hòa vài phần, khoát khoát tay, hiếm thấy giải thích nói. “Ta chính là vìviệc này mà đi. Túy Hương Linh Lung tán cùng Phù Dao Hoán Thần hươngtrộn lẫn, nhiễu tâm thần người, tán người ngưng khí,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-hanh-phan-van/197535/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.