Nhìn thấy bộ dáng cung kính của người trung niên, chẳng lẽ đây là Tam tiểuthư của Lạc Lâm sơn trang? Vệ Kiêu nhịn không được hiếu kỳ trong lòng,thừa dịp không ai chú ý tới, lặng lẽ đuổi theo đám người nọ.
Chỉvừa ra viện tử, không đi mấy vòng, một hàng hơn mười nha hoàn dung mạoxinh đẹp từ trước mắt Vệ Kiêu đi qua, nhìn lại thì bóng dáng sắc thủylam kia đã tiêu thất không thấy. Ngó ngó bốn phía, Vệ Kiêu trong lòng ảo não, lại chẳng biết người đang nơi nao, bèn dựa vào cảm giác ở bêntrong Lạc Lâm sơn trang quanh đi quẩn lại.
Xuyên qua một cái hành lang dài, qua không biết mấy viện môn, thì mơ hồ nghe được tiếng ồn ào, men theo âm thanh, Vệ Kiêu đi tới trước chính sảnh của đại viện.
Trong viện xếp mấy chục bàn tiệc rượu, món ngon đầy bàn, không còn chỗ ngồi.Một trận ầm ĩ náo động tạt vào mặt mà đến, ba năm đoàn người cười nóilớn tiếng, nâng chung cạn chén.
Vệ Kiêu ở cửa viện ló đầu hướngvào trong nhìn nhìn, chỉ thấy bọn hạ nhân ở cửa đại sảnh không ngừngxuyên qua, nhìn giang hồ thảo mãng bên ngoài, chỉ sợ đại nhân vật chânchính là ở trong đại sảnh.
thảo mãng : nhà quê
Bĩu môi, Vệ Kiêu đang chuẩn bị quay về, nhưng vào lúc này xa xa truyền đến tiếngrít phá không, đến gần mới phát hiện là một cỗ đại liễn tám người.
Trên liễn bạch tiêu lụa mỏng tầng tầng lớp lớp loạn vũ tung bay, trên đóthêu lên đồ văn tranh hoa điểu tinh tế tỉ mỉ, mép tuyến tô vàng bạc,ngăn hình dáng người trong liễn. Đại liễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-hanh-phan-van/197524/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.