Một mình Vệ Kiêu, thần không biết quỷ không hay một lần nữa ẩn vào VongXuyên Thành. Đã xem qua trước bố cục đồ Vong Xuyên thành, cho nên hắnliền dễ dàng tìm được địa lao.
Không thể không nói, ngay cả bốcục đồ Vong Xuyên Thành cũng có thể tìm được, Huyền Hoa Viên Y Tiên đạinhân Từ Nguyên Tri quả nhiên có biện pháp.
Cửa địa lao thủ lưỡngkỵ, Vệ Kiêu trên người mang vết thương, vừa mới liều mạng, lấy ra mộtbình sứ, tìm được cửa đầu gió, đem bột phấn bên trong rắc ra.
Tựa ở sau tảng đá, hắn nhân cơ hội băng bó qua loa một chút vết thương trên người, nghỉ ngơi một hồi, hơi hơi ló, quả nhiên người đã ngã trên mặtđất.
Từ Nguyên Tri cho hắn bình sứ thì khẩu xuất cuồng ngôn đemTúy Hương Linh Lung tán của Quỷ Phủ khinh bỉ không đáng một đồng, VệKiêu liền biết thứ trong bình sứ điều không phải phàm vật, tất có chỗhữu dụng.
Trong địa lao thập phần âm trầm, mấy cây đuốc lẻ tẻ chiếu ra cái bóng chập chờn, không ngừng lắc lư trên tường.
Tiếng bước chân ở bên trong hết sức rõ ràng.
Giải quyết xong mấy hộ vệ võ công thường thường, Vệ Kiêu đi tới chỗ sâu trong địa lao, ở trước một gian góc lao ngừng lại.
“Người bên trong có phải hay không Đàm Kỳ Phi?”
Leng keng! Kang! Lang kang vang lên vài tiếng, một bóng người chậm rãi xuấthiện, mái tóc lộn xộn che trước mặt, ngón tay gầy trơ xương túm lấy song sắt.
“Ngươi là ai.” Âm thanh khàn giọng tựa như nghiền nát hạt cát, thô ráp khó nghe.
“Người tới cứu ngươi.” Chiếu Uyên đao chém
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-hanh-phan-van/1350858/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.