“Cung chủ.” Loạn Vũ nghênh đón Yên Hoài Tuyết. “Các ngươi đi rồi, Lạc LâmChấn Quân tuyên bố ít ngày nữa đến bái Bích Vân Tiêu Thiên.”
“Những người khác nói thế nào.”
“Lúc đầu cũng có đáng nghi, dù sao Bích Vân Tiêu Thiên hai mươi năm trước vị trí cách biệt, cho dù trong đại chiến chính tà thực lực hao tổn lớn,phong sơn kéo dài hai mươi năm sức mạnh đã không còn chênh lệch nhiềulắm, chúng vị cũng không là kẻ ngu si, tự nhiên đều có tâm tư của mình,không có khả năng dễ dàng đồng ý như vậy.”
Yên Hoài Tuyết gật đầu, chờ Loạn Vũ tiếp tục nói.
“Thế nhưng Lạc Lâm Chấn Quân liệt ra mấy điểm đáng ngờ lớn, nói là muốn lênBích Vân Tiêu Thiên tìm chứng cứ, bảo* võ lâm thái bình.”
bảo vệ, đảm bảo.
Yên Hoài Tuyết hơi cười nhạt, hắn đã có thể hiểu một phần.
“Thứ nhất, đó là tra ra Bích Vân Tiêu Thiên Thiên Quân đời trước Tô LăngKhanh chưa chết, như vậy vì sao trong đại chiến năm đó Bích Vân TiêuThiên phải lừa gạt thiên hạ. Thứ hai, Trần Mộ Lâm gặp được Ma giáo Giáochủ đã lâu không có tin tức, có hay không ý nghĩa Ma giáo sắp ngóc đầutrở lại. Thứ ba, Lạc Lâm Chấn Quân dựa theo tin tức đáng tin cậy côngbố, Tô Lăng Khanh cùng Ma giáo Giáo chủ có một hài tử…” Nói tới chỗ nàythì Loạn Vũ có vẻ hơi do dự.
“Ngươi có từng nghe phu nhân nhắc tới?”
“Không có, phu nhân từ trước đến nay không quá thân thiết với chúng ta, dù sao chúng ta cũng không tính là thuộc hạ của nàng.”
Yên Hoài Tuyết trầm tư nửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-hanh-phan-van/1350838/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.