Edit: Cháo
Lục Đồ nằm trên giường, trợn tròn mắt trong đêm đen đến khi rạng sáng, nghe thấy tiếng cửa mở ra rồi đóng lại, xác nhận Lục Nhất Thịnh đã về nhà rồi mới yên tâm thiếp đi. Hôm sau đúng giờ thức dậy, rửa mặt xong, phát hiện Lục tiên sinh để lại lời nhắn trên bảng trắng, nói muốn ra ngoài sớm, bảo cậu chuẩn bị bữa sáng. Lục Đồ nhảy nhót một vòng tại chỗ, bắt đầu ngày mới với tâm trạng vui vẻ.
Nướng bánh mỳ gối phết mứt quả, thêm salad rau trái cây. Làm được một nửa thì Lục tiên sinh cũng rời giường, đang lướt laptop xem email. Lục Đồ ló nửa người ra từ sau cửa kính phòng bếp, “Lục tiên sinh, có muốn thêm trứng chiên không?”
Lục Đồ chiên trứng ốp la cho vào bánh mỳ rồi cắt làm bốn phần để Lục tiên sinh dùng dĩa ăn cho tiện. Nói một cách công bằng, Lục Nhất Thịnh quả thật rất thích Lục Đồ, cậu làm việc chu đáo ân cần, ngốc đến độ khiến người ta tức cười, giống như giờ phút này đây, cậu chắp hai tay sau lưng, câu nệ đứng bên cạnh bàn, giống như một đứa trẻ làm sai bị phạt đứng vậy. Lục Nhất Thịnh bảo cậu ngồi xuống cùng ăn, cậu ngồi thì ngồi đấy nhưng chỉ dám bưng cốc kề miệng uống nước mà thôi.
“Tôi đáng sợ vậy à?”
Lục Đồ không trả lời thẳng, “Hôm qua em phạm lỗi.”
Lục Nhất Thịnh nhớ tới ngày hôm qua sắc mặt anh đích xác không tốt, một là vì Lục Đồ không nghiêm túc làm việc, hai là bởi anh thấy bực bội vì trên người dính đầy lông nhung.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-do/1201353/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.