Đây là lần đầu tiên Trần Phóng trải qua cảm giác này, nó chân thật và vô cùng nóng bỏng, khác xa với giấc mơ kiều diễm ngắn ngủi một lần kia.
Chỗ yếu ớt nhất của anh được bao bọc trong cơ thể Từ Ngộ, tìm được sự thỏa mãn và khuây khỏa trong hang động ẩm ướt của cô. Sức lực tứ chi được giải phóng, tinh thần và thể lực uể oải cả ngày cũng dần trở nên hoạt bát.
Như thể cả linh hồn đều đang hân hoan vui sướng cùng với chuyển động của cơ thể.
Trần Phóng từ từ đẩy vào rút ra nơi nam tính, mãi đến khi vai anh bị những ngón tay của cô siết càng lúc càng chặt, anh mới nhận ra có gì đó không đúng.
Anh thít chặt cơ, dừng lại, nhìn chằm chằm khuôn mặt cô không chớp mắt.
Trên trán thiếu nữ lấm tấm một lớp mồ hôi mỏng, cô từ từ nhắm nghiền hai mắt, nhíu mày thật chặt như thể rất đau.
Ánh mắt Trần Phóng nhất thời trở nên thận trọng dè dặt, anh hỏi, giọng khàn khàn: “Đau sao?”
Từ Ngộ mở mắt ra, trong mắt hãy còn ngấn lệ, khẽ gật đầu dưới ánh nhìn của anh.
Nhận được câu trả lời, Trần Phóng thoáng chốc do dự, chợt muốn bứt ra khỏi người cô.
“Cậu đừng nhúc nhích!” Ngay khi thân thể anh vừa cử động, Từ Ngộ đã lập tức bấu lấy da thịt nơi cánh tay anh, gọi anh lại: “Đau!”
Trần Phóng lập tức không dám có bất kỳ cử động nào nữa.
Từ Ngộ một lần nữa nhắm mắt lại, không ngừng thuyết phục bản thân thích ứng với quá trình này. Dù gì cũng đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-buoc/370154/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.