“Đợi đã, khoan hãy đứng lên.” Từ Ngộ đè Trần Phóng đang muốn đứng dậy từ trên thềm đá xuống. Cô tựa lên vai anh, từ từ bình ổn hơi thở của mình. “Để mình dựa một chút.”
Lần thứ hai hôn môi, cả hai vẫn không tìm được bí quyết, mãi đến khi dưỡng khí của đối phương cạn sạch mới bằng lòng buông ra. Trần Phóng thường xuyên vận động, tóm lại vẫn khá hơn một chút so với Từ Ngộ. Là Từ Ngộ cảm thấy không thể thở nổi nữa mới đẩy Trần Phóng ra.
Một tay cô kéo bả vai anh, tay kia lần xuống tìm đến bàn tay của Trần Phóng, sau đó tay đan tay với anh. Mặc dù hai người đã thân mật như thế, cô cũng không hề cảm thấy có gì khác biệt, trong lòng khó tránh khỏi có chút nghi hoặc, khẽ hỏi: “Đây là tình yêu sao?”
Cô muốn biết: Hôn, lên giường, những thứ này có thể đại biểu cho tình yêu hay không?
Nhưng Trần Phóng không biết rõ câu chuyện trong đó, anh tưởng rằng Từ Ngộ đang nói về hai người bọn họ.
Tình yêu sao? Đây là từ ngữ có phần xa lạ với cả hai người. Trần Phóng cụp mắt xuống, ánh mắt lướt qua phụ kiện cài tóc có hình quả dâu trên đầu cô, cuối cùng rơi xuống đôi bàn tay đang đan vào nhau của bọn họ.
Những ngón tay cô dính chặt vào anh như thạch cao, xương ngón tay nhô lên trông giống như dãy núi chót vót, không thể dễ dàng lật lại.
Hai người có tính cách gần giống nhau, nhưng lại giấu kín những bí mật riêng và cả sự dò xét trong lòng.
Bả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-buoc/370144/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.