Eo thiếu nữ lần đầu tiên bị một bàn tay xa lạ lại còn là người khác giới sờ đến, bởi vì thường xuyên đánh bóng, ngón tay anh chai sần, cảm giác khác thường trên da thịt càng rõ ràng, giống như sỏi đá đang ma sát bên hông thịt mềm mại. Loại cảm giác này....thật khiến người ta chán ghét. Từ Ngộ muốn đẩy anh ra, ngay cả cánh tay cơ hồ đều phát run. Thế nhưng, cô chịu đựng cảm giác ghê tởm ấy, kế hoạch chưa thành, không thể thất bại vì một chuyện cỏn con này được.
Cô sửng sốt rất lâu, trái tim đồng thời ùm ùm kịch liệt nhảy lên rất lâu, chỉ có cô biết, nó vì cái gì mà trở nên như vậy.
Đáp ứng anh, đáp ứng sự trêu đùa ngả ngớn của anh, cô mới chân chính từ biệt quá khứ của bản thân, đi lên con đường u ám không ánh sáng, càng thể quay đầu lại. Cộ sợ hãi, đồng thời càng hy vọng.
Hóa ra đây chính là cảm giác tội lỗi sa đọa sao? Quả nhiên so với việc bị quy củ gò ép thì việc này càng khiến người ta vui sướng.
Từ Ngộ cúi đầu, thu lại vẻ ưu tư suy nghĩ trên khuôn mặt. Cô sợ bị Trần Phóng nhìn ra " mưu đồ" của cô, vị vậy làm bộ hình dáng thẹn thùng sợ hãi.
Trần Phóng đứng trước người cô, sống lưng thẳng tắp cúi xuống, Từ Ngộ im lặng quá lâu, lâu đến anh bắt đầu không nhịn được.
Phòng tắm không gian hẹp nhỏ, không có cửa sổ hô hấp hai người đều trở nên nặng nề, hai thân thể cơ hồ áp sát nhau, lại không cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-buoc/370141/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.