Editor: Hồng Tím Than
Đầu tháng bảy, Long Thành hứng chịu một trận mưa to xối xả trong nhiều ngày liên tiếp, nước sông tràn qua bờ đê, sắp bao phủ thành phố nhỏ này.
Từ ngộ đứng trên sân thượng, ngước mắt nhìn bầu trời gần trong gang tấc, rõ ràng chỉ toàn màu xám, Từ Ngộ lại cảm thấy nó phát ra ánh sáng lấp lánh, cho dù đó là vực sâu. Cô một chút đều không cảm thấy sợ, ngược lại dần thả lỏng thân thể dưới sắc trời âm u này.
Khi thân thể trở nên mơ hồ, lý trí cùng ảo giác bắt đầu giằng co trong đầu cô, một thanh âm dung túng cô trầm luân, bay về phía cực lạc sa đọa, một thanh âm nghiêm nghị kéo lý trí cô lại, nói cho cô biết tất thảy đều là ảo giác. Vui sướng là ảo giác, chỉ có giả dối kéo dài, chỉ có tồn tại là chân thật, chỉ có thống khổ là chân thật.
Mà những chân thật này tạo nên toàn bộ cuộc đời cô.
Giờ phút này, cô lại bắt đầu hy vọng ảo giác là thật, hy vọng mình giết chết lý trí, hướng đến một đường đi đen tối.
Mưa to rơi trên người Từ Ngộ, cô mờ mịt ngẩng đầu nâng mắt, thẳng đến khi một giọt nước mưa nóng rực rơi vào mắt, cô mới từ trong ảo giác tỉnh lại.
Cô đột nhiên nhắm mắt lại, quay người rời đi.
Tuần thứ hai, khi khe hở trong vỏ cây bắt đầu mọc ra nấm, mưa cuối cùng cũng tạnh. Trong không khí ẩm ướt như vậy, học sinh cao tam toàn thành phố được thông báo bắt đầu quay trở lại trường. Như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-buoc/370135/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.