" Đồng Giai Nhiên, cơ thể em thật thà hơn em nhiều."
Từng lời nói dơ bẩn của Trương Tử Danh phát ra, hắn cuồng bạo mà xâm chiến Đồng Giai Nhiên, cô bất lực mà mặc hắn chơi đùa cơ thể mình. Lúc này đây, cô chỉ biết khóc, khóc trong vô vọng.
Thẩm Bạch Phong, em xin lỗi!
Không biết từ lúc nào mà cô đã thiếp đi, sau khi tỉnh dậy phát hiện cơ thể mình không một mảnh vải che thẩn, nhìn sang bên cạnh thấy Trương Tử Danh đang ôm cô ngủ ngon lành. Từng sự việc đêm qua khơi gợi lại trong trí óc cô, nó thật đáng sợ!
Từng giọt lệ trong khóe mặt lại rơi ra, ướt đẫm gối. Cô muốn rời khỏi nơi đầy rẫy ám ảnh này ngay lập tức.
Cô gạt tay Trương Tử Danh sang một bên, khó khăn ngồi dậy, phát hiện vũng móng đỏ đã khô trên tấm ga giường màu trắng, đủ để chứng tỏ rằng cô đã mất đi cái gì và mất trong tay ai.
Nhưng điều đó không còn quan trọng nữa, điều cô ưu tiên hàng đầu bây giờ là thoát khỏi chỗ bẩn thỉu này.
Vừa đặt chân xuống sàn thì một giọng nói từ đằng sau vang lên bên tai cô:
" Định đi đâu?"
Cô nuốt nước bọt, nén nước mắt ngược vào trong trả lời:
" Tắm."
Loading...
" Anh đưa em tắm "
Bàn tay dơ bẩn của Trương Tử Danh chạm vào người Đồng Giai Nhiên, theo phản xạ tự nhiên cô hất tay ra, hét vào mặt hắn:
" Buông ra!"
Hắn cười tà mị nhìn người con gái nhỏ đang sợ hãi mà xù lông cắn hắn. Bỗng thấy nực cười, rõ ràng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-buoc-thanh-nguoi-dung/162409/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.