Trên quảng trường hoa anh đào rộng lớn, một loạt lều trại của các CLB dựng lên. Xa xa nhìn lại chỉ thấy những mái nhà bằng màu xanh da trời và những đám mây lơ lửng trên bầu trời tương phản với nhau. Thời gian này những gian lều của các CLB khác nhau đều đang bận rộn, những sinh viên đàn anh đàn chị từ các khoa đều đang nhiệt tình quảng bá cho CLB của mình. Câu lạc bộ nhạc cụ dựng lên một không gian riêng nhỏ, có một người chơi guitar ngồi trên ghế đẩu, cầm cây guitar điện, đánh lên những giai điệu thật đẹp đẽ. Tay trống đánh ngẫu nhiên theo nhịp điệu, và ca sĩ hát chính đứng ở trước là một cô sinh viên khóa trên xinh đẹp lộng lẫy, vừa hát vừa thả ánh mắt như phóng điện về phía khán giả. Trong nháy mắt mọi người vỗ tay ồn ào, vô cùng náo nhiệt. CLB thư pháp phía trước thì có một nam sinh mặc trường bào đang mài mực múa bút lông, CLB chơi patin thì chiếm lấy sân khấu trong quảng trường để khoe đủ thứ kỹ xảo, còn có CLB chuyên vật lý đang có đàn chị kiên nhẫn giảng giải cho các đàn em về thể lệ những cuộc thi... Trong lúc đó, các sinh viên mới năm thứ nhất đang qua lại như con thoi, làm quen với nhau ở những gian hàng khác nhau, vừa háo hức vừa nhức đầu lựa chọn CLB nào mình thích. Cảnh tượng như thế này Bạch Đa Đa thấy cũng nhiều, cho nên nhìn có vẻ vẫn khá bình tĩnh,, lúc này cũng cố tình chỉ tập trung tìm kiếm gian hàng của "CLB liên hiệp tài chính". Nhưng do cậu bạn Hứa Tinh này, mới nãy trong miệng nói không biết có nên đến đây hay không, bây giờ chính bản thân cậu lại là người đầu tiên kích động đến huơ chân múa tay. "Má ơi! Bạch Đa Đa ông xem kìa, ông bạn kia chơi trống nhìn ngầu vãi!" bởi vì chỗ này đang quá mức ầm ĩ, Hứa Tinh chỉ vào quầy CLB nhạc cụ, hưng phấn mà xông lên hét trên tai Bạch Đa Đa, nói xong cũng lôi kéo cậu rất nhiều lần, túm cậu đến những gian hàng mà cậu ta cảm thấy có hứng thú. Bạch Đa Đa á một tiếng, xoa xoa lỗ tai đang đau nhức của mình, rốt cục nhịn không được nhéo vào cánh tay Hứa Tinh một cái, tới khi Hứa Tinh quay đầu trừng mắt với cậu, rồi mới tức giận nói: "Ông gấp cái gì chứ, tui có hẹn với đàn chị mà, sắp đến lúc rồi đừng có đi lung tung nữa, ông đi theo với tui trước đi". Người xung quanh vẫn còn đang chen tới chen lui, mắt thấy còn có tám phút đã đến thời gian hẹn trước, Bạch Đa Đa cũng hơi nóng ruột. Hứa Tinh liếc nhìn điện thoại di động cũng thầm nghĩ không tốt, vì vậy không bị phân tâm nữa, dùng những bước chân đi như bay mà lôi kéo Bạch Đa Đa xuyên qua trong đám người, nhanh đến quái lại, làm cho Bạch Đa Đa phía sau cậu ta nhìn mà cũng phải líu lưỡi, thầm nghĩ thằng này là khỉ thành tinh hay gì! Quả nhiên, ở dưới sự dẫn dắt theo phương hướng chính xác của Hứa 'tinh tinh', sau ba phút, hai người đã tìm được gian hàng của " CLB liên hiệp tài chính". Bạch Đa Đa liếc mắt đã thấy được Tịch Tiếu Nhụy đưa lưng về phía bọn họ, đang dặn dò với các thành viên CLB. Cô đã đổi qua một bộ đồ nhẹ nhàng năng động, mái tóc dài hơi quăn cột ở đằng sau, thần thái nổi bật, rất dễ thấy ở trong đám người. "Đàn chị ơi!" Bạch Đa Đa chạy chậm đến trước mặt của cô, lộ ra một cái nụ cười thật tươi. Tịch Tiếu Nhụy thấy cậu đàn em đáng yêu, sắc mặt mới vừa rồi còn nghiêm túc lập tức đã dịu xuống, ra dấu tay làm cho các thành viên CLB tiếp tục đi làm việc, sau đó mới cùng Bạch Đa Đa thân thiết lên tiếng chào: "Đa Đa em đã đến rồi". Bạch Đa Đa gật đầu chào lại với cô, Hứa Tinh ở thấy đàn chị xinh đẹp nãy chính là hội trưởng CLB mà Bạch Đa Đa muốn tìm, vuốt vuốt lại tóc của mình, lập tức tươi cười rạng rỡ chào hỏi với Tịch Tiếu Nhụy: "Em là bạn cùng phòng của Bạch Đa Đa tên là Hứa Tinh, em chào đàn chị ạ, chị đẹp quá đi hì hì", cũng không dùng giọng địa phương của cậu ta. Bạch Đa Đa yên lặng liếc mắt, cảm thấy nhất định phải tìm thời gian để giới thiệu cậu bạn này với Lục Thiếu Thiếu một chút. Tịch Tiếu Nhụy từ trước đến nay vẫn luôn thích mấy cậu đàn em nói chuyện ngọt ngào, thấy Hứa Tinh là người biết ý, lại còn là bạn cùng phòng của Bạch Đa Đa, vì vậy mới cười, trò chuyện đôi câu với cậu, sau đó hai người đã bị cô dẫn vào trong lều. Mái bằng màu xanh dương vừa lúc che lại ánh mặt trời gay gắt khiến người ta choáng váng, bên trong có đặt bốn cái bàn chỉnh tề, trong đó có ba cái bàn đã có người đang ngồi tư vấn. Bạch Đa Đa và Hứa Tinh ngồi vào cùng một hàng trong cái bàn còn lại kia, Tịch Tiếu Nhụy thì ngồi ở đối diện, đưa cho hai người xem một cuốn sổ nhỏ. Mặt bìa màu cam làm nhìn rất đẹp, mở ra cuốn sổ chính là một ít giới thiệu vắn tắt cơ bản và những danh hiệu từng thu được của CLB, phía sau còn giới thiệu những hoạt động lớn kết hợp với các CLB khác, các loại thi đấu cũng như các hạng mục khác. Bạch Đa Đa nghiêm túc nhìn qua giới thiệu vắn tắt về CLB. Mà Hứa Tinh mặc dù là sinh viên khoa quản trị kinh tế, nhưng cậu vẫn theo quy tắc của mình, không muốn học ngoài giờ lên lớp, cảm thấy tham gia CLB chỉ là sở thích nên không có ý định tham gia, lúc này chỉ đang nhìn chơi chơi thôi. Tịch Tiếu Nhụy thấy rõ tình huống của hai người, trong thời gian kế tiếp chỉ chọn những trọng điểm chủ yếu để giảng giải cho Bạch Đa Đa. Cô nói: "Đa Đa, kết hợp với những gì dì Lâm từng kể cho chị nghe, chị tính trước tiên để cho em gia nhập vào ban có kết nối với 'Hiệp hội doanh nhân khởi nghiệp' ở bên ngoài, theo các đàn anh đàn chị đi giao lưu ở ngoài nhiều một chút. Đến khi em qua kỳ sau rồi, chị sẽ chuyển vị trí của em vào trong 'tổ dự án', đến lúc đó có thể chính thức tham dự việc kinh doanh công ty và chuẩn bị cho các cuộc thi". Nhiều trường cao đẳng và đại học đã thành lập những hoạt động để ươm mầm khởi nghiệp, trang bị đội ngũ hướng dẫn có trình độ chuyên môn cao, và Phòng Giáo vụ cũng dành một khoản kinh phí lớn để hỗ trợ các dự án khởi nghiệp này hàng năm. "Gửi cho tuổi trẻ", "Internet +" và giải vàng trong các cuộc thi nổi tiếng khác đã lấp đầy phòng triển lãm. Và cho đến nay, Đại học A đã ươm mầm cho hàng trăm start-up của các sinh viên, trong đó có 8 công ty thành lập từ những năm đầu đã khá vững mạnh, thậm chí đã niêm yết thành công trên thị trường. Những sinh viên đã từng non nớt kia, bây giờ đã là chủ của những doanh nghiệp vững vàng hơn chục năm trên thị trường. Thành quả của tinh thần thích khởi nghiệp không hề dễ gặt hái được như sách giáo khoa, con số nhỏ nhoi của những doanh nhân đạt được thành công, để chiến đấu cho sự nghiệp mà hẳn đều đã trải qua những ngày làm việc không phần biệt nổi ngày đêm, cùng với vô số lần bị từ chối cho cơ hội... Không thể không nói, Bạch Đa Đa vẫn luôn thấy rất bội phục những người 'trâu bò' như thế. Nghe xong sắp xếp của Tịch Tiếu Nhụy, cậu có hỏi vài chỗ không rõ. Sau khi đã được giải đáp hết những thắc mắc rồi, chuyện này cứ như vậy mà đã được quyết định xong. Tịch Tiếu Nhụy đem Bạch Đa Đa kéo vào diễn đàn riêng của nhóm trên QQ. Bạch Đa Đa mới vừa vào đã nhìn thấy 99+ noti vẫn đang nhảy liên tục, xem ra không ít những sinh viên mới gia nhập đều đang nói chuyện linh tinh, ra mắt trong group. Hứa Tinh ở một bên cũng lại gần nhìn màn hình của cậu, thấy trong khung cửa sổ chat đang mang khí thế ngất trời, cậu ta nhìn mà cũng líu cả lưỡi. Tịch Tiếu Nhụy che miệng cười nhắc nhở Bạch Đa Đa nói: "Đa Đa, chào hỏi với mọi người đi!" "Dạ... ", Bạch Đa Đa gật đầu, sau đó gửi một tin chào hỏi và tự giới thiệu đơn giản. Chỉ thấy trong khung cửa sổ chat, một ava nhìn giống như con mèo màu cam đáng yêu xuất hiện ở phía dưới bên phải, sau đó đã được các đàn anh đàn chị khá là nhiệt tình hoan nghênh chào đón. "Woah! Ava của bạn mới đáng yêu như vậy, nhất định là một em giai đáng yêu rồi". "Xí ~ bà cô quái gở biến đi, em trai ơi nép vào lòng anh nè~~~" "Em trai đừng để ý đến nó, lầu trên là một ông anh khóa trên thô bỉ". "Hoan nghênh bạn mới, chào cậu, bạn mới post ảnh lên đi". ... Bạch Đa Đa dùng hết tốc độ, gõ muốn gãy tay để trả lời từng comment chào hỏi một của các đàn anh đàn chị, nhưng các comment vẫn nhảy liên tục như cơn gió lốc, trả lời lại không kịp nữa mà cũng không thể trốn. "He he", Hứa Tinh nhìn khá hả hê, cười đến không có hình tượng chút nào, vỗ một cái bộp lên bả vai Bạch Đa Đa ồn ào nói, "Người ta đã kêu ông post ảnh lên, làm nhanh lên đi kìa!" Bạch Đa Đa có chút vô phương ứng đối mà ngẩng đầu nhìn Tịch Tiếu Nhụy, mắt hạnh đen bóng trợn tròn lên, khóe mắt đã hơi rũ xuống nhìn có chút tội nghiệp, đầu của cậu giống như lúc con mèo Tranh Tử cọ vào trong lồng ngực người, giống như con mèo đang im lặng muốn tố cáo khi bị một con mèo khác ăn hiếp vậy. Tịch Tiếu Nhụy nhịn không được che ngực, sau đó yên lặng bật lên chế độ moderator, cấm những ai mới làm loạn không được comment trong năm phút đồng hồ, còn post lên một câu: "Đây là cái kết cho tội dám ăn hiếp đàn em". Sau đó tất cả màn hình của những người cũ là một đống "Ha ha ha ha ha ha ha ha ". Bạch Đa Đa cũng nhịn không được bật cười, vốn còn mang chút tâm trạng căng thẳng khi gia nhập vào một hội nhóm mới, lúc này thấy mọi người đều vui vẻ như thể, cậu cũng có thể hoàn toàn thả lỏng. Cậu với Tịch Tiếu Nhụy trò chuyện trong chốc lát với mọi người trong group, đợi khi đã thấy khá quen thuộc rồi, hai người mới thoát ra. Thấy sau khi chuyện bên này đều xử lý xong, Bạch Đa Đa và Hứa Tinh đứng dậy chào tạm biệt Tịch Tiếu Nhụy, dự định đi dạo một vòng các CLB khác. Nhưng đến lúc hai người bước ra ngoài, Tịch Tiếu Nhụy suy nghĩ một chút, vẫn tiến lên đi chung với hai người bọn họ. Cô nói với Bạch Đa Đa: "Chị cũng khá quen thuộc khá nhiều tổ chức cấp trường ở Đại học A, nếu đã nhận lời dì Lâm để dẫn dắt em, có lẽ chị có thể cho em một số gợi ý", sau đó nhìn về phía Hứa Tinh, cũng nói, "Đàn em Hứa đây cảm thấy có hứng thú với điều gì, cũng có thể hỏi chị một ít". "Em cảm ơn chị Tịch" hai người nhao nhao nói cảm ơn với cô, có một người đi trước với lý lịch không bình thường để hỗ trợ tham khảo, quả thực so với việc tự bản thân cứ đi lung tung sẽ tốt hơn nhiều. Bởi vì Bạch Đa Đa đã gia nhập một CLB, vì vậy tiếp đó bọn họ đều chủ yếu bàn tính cho Hứa Tinh. Mà Hứa Tinh là một người khá là tùy theo ý thích của bản thân, tính tình thẳng thắn không xoắn xuýt, lúc nhìn thấy CLB nhạc cụ đã rất hợp mắt, nói chuyện hai ba câu đã có thể gọi ca xưng đệ với vị đàn anh chơi trống rất ngầu này rồi. Bạch Đa Đa giơ ngón tay cái lên cho cậu bạn, khen cậu đến phổng mũi: "Đại ca Hứa lợi hại quá!" "Bạch ca cũng ngầu lắm mà!" Hứa Tinh cũng không ngại ngần gì mà khen lại. Tịch Tiếu Nhụy ở một bên thấy cũng phải mỉm cười. Bên kia, các đàn anh đàn chị trong CLB nhạc cụ nhiệt tình muốn giữ Hứa Tinh ở lại chơi, Hứa Tinh nghĩ Bạch Đa Đa bên kia cũng có đàn chị đi cùng rồi, vì vậy liền đáp ứng, lên tiếng chào hai người Bạch Đa Đa rồi tách nhau ra. Bạch Đa Đa biết cái đức hạnh "có mới nới cũ" này của Hứa TInh, xoay người dùng một loại giọng nói làm quá mà than vãn với đàn chị rằng mình bị bạn bè bỏ rơi, Tịch Tiếu Nhụy cũng hiểu đây chỉ là các đùa giỡn cho vui giữa mấy cậu nhóc với nhau, nhưng cũng rất phối hợp mà đối đáp lại với nhau. Lúc này hai người cũng sắp đi hết quảng trường hoa anh đào, đúng lúc này, có một tấm biển hiệu của một gian hàng trong nháy mắt đã hấp dẫn lực chú ý của Bạch Đa Đa. "CLB vẽ tranh" Tịch Tiếu Nhụy ở một bên thấy cậu đột nhiên không nói chuyện, theo ánh mắt của cậu mà nhìn, thấy Bạch Đa Đa đối với tấm bảng hiệu này có hứng thú, liền chủ động giải thích cho cậu: " Đây là CLB mỹ thuật tạo hình của trường mình, trong này toàn hội tụ những họa sĩ tài ba của khoa nghệ thuật... Đa Đa, em có hứng thú à?" " CLB vẽ tranh ", Bạch Đa Đa lại như có điều ngộ ra mà cuối đầu đọc lên cái tên này, mấy giây sau, ánh mắt của cậu sáng lên, lập tức cúi đầu nhìn về phía Tịch Tiếu Nhụy, giọng nói mang theo háo hức và chờ mong rõ ràng: "Đàn chị à, em muốn vô chỗ này xem một chút". Tịch Tiếu Nhụy gật đầu đáp lời, rồi dẫn cậu vào. Có chút kỳ quái là, không giống với tình hình náo nhiệt chật chội ở những chỗ khác, nơi này có số người rất ít. Theo lý thuyết một CLB có tính chất như vậy ở trong trường đại học chắc là sẽ khá được chào đón, nhưng CLB vẽ tranh này lại vắng lặng đến rợn người... Nhưng mà Bạch Đa Đa không có chú ý đến những điều này, ánh mắt của cậu chỉ bị hấp dẫn bởi một bức họa treo ở trước cửa. Bức họa này rất có quan điểm nghệ thuật riêng. Cả một bức tranh sơn dầu lấy tông xám lạnh làm tông màu chủ đạo, tác giả nhìn như tùy ý dùng bay vẽ sơn dầu để phác lên những đường nét của bức tranh, bóng sáng vẽ cũng không cẩn thận mà thứ tự có hơi loạn xạ. Cọ sơn lại đặt một chút màu xanh lá cây đậm phản chiếu vào góc khung tranh, một mảng màu này giống như để lộ ra một chút manh mối về mùa xuân trong vườn, nhưng cũng đủ khiến người ta phải suy nghĩ. . Xin hãy đọc truyện tại # tru mtruyen. ne t # Bóng tối và ánh sáng, đen và trắng, cô đơn và phấn khích, hoang vu và sức sống. Bạch Đa Đa đứng ở trước gian hàng của CLB mỹ thuật mà nhìn ngắm đến mê say, lại không biết một sinh viên nam khác cũng đang ngồi ở trong bóng tối lẳng lặng nhìn cậu, sau đó ngón tay đang cầm bút khẽ nhúc nhích, trên tấm vải vẽ trước mặt đã thêm vài nét vẽ một bóng người còn chưa rõ ràng. Từ đuôi mắt Tịch Tiếu Nhụy đã nhìn thấ được động tác của sinh viên nam kia, ho nhẹ một tiếng kéo về sự chú ý của Bạch Đa Đa, sau đó lên tiếng chào người sinh viên ngồi đằng trước: "Hội trưởng Thu, đã lâu không gặp, tôi đến đây giới thiệu cho cậu một nhóc đàn em quen với tôi". Cô quay đầu ngoắc tay gọi Bạch Đa Đa qua đây, giới thiệu cậu: "Đa Đa, đây là Thu Gia Niên, mau tới đây để chào anh ấy nào". Thu Gia Niên vô cảm nhìn Tịch Tiếu Nhụy một chút, không nói lời nào, chỉ kéo tấm vải đỏ trên đầu bảng vẽ xuống để che bức tranh trước khi Bạch Đa Đa bước tới. Lúc này Bạch Đa Đa cũng chú ý tới vị tiền bối rất yên tĩnh này, cậu đi nhanh qua đây, sau đó khuôn mặt trong trẻo của người thanh niên đang ẩn hiện trong bóng tối. Đôi mắt phượng hơi lộ ra vẻ trong trẻo và đôi môi mỏng lạnh lùng, vốn là nét mặt của một mỹ nam theo hướng nét đẹp cổ điển, nhưng bởi vì ánh mắt vô cảm cùng với khóe miệng hờ hững, nhìn có vẻ rất khó chịu. CLB vẽ tranh nãy giờ không có người nào tới, e rằng cũng là bởi vì anh ta đang ngồi ở đây chăng! "Em chào tiền bối, em tên là Bạch Đa Đa ", Bạch Đa Đa lại không để ý lắm về thái độ của anh ta, bởi vì trong nháy mắt cậu vừa thấy mặt đàn anh đã phúc chí tâm linh, đoán được chút gì. "Bức vẽ này là do tiền bối Thu vẽ ạ? Nhìn đẹp quá", Bạch Đa Đa có chút kích động nói thế, ánh mắt cong lên sáng lấp lánh. Vị đàn anh trước mặt rũ ánh mắt xuống, nhìn đối diện, không có tiếp lời của cậu, chỉ dùng giọng nói trong trẻo lạnh lùng hỏi: "Muốn đăng ký à". "Sao ạ? " Bạch Đa Đa không nghĩ tớ anh sẽ đi thẳng vào vấn đề chính, sửng sốt một chút rồi nụ cười càng thêm xán lạn, gật đầu thật mạnh nói, "Muốn! Em rất thích vẽ ạ!" "Được", Thu Gia Niên hất cằm về phía Tịch Tiếu Nhụy, nói rằng, "Vậy rút khỏi CLB của cô này đi". Nụ cười trên mặt của Bạch Đa Đa lập tức biến thành vô phương ứng đối. Tịch Tiếu Nhụy cũng nhăn lại cặp chân mày lá liễu, hạ giọng cảnh cáo anh ta: "Thu Gia Niên, cậu cũng đừng có mà quá đáng". Thu Gia Niên không hề bị lung lay mà thản nhiên nói: "Vẽ tranh cũng cần phải toàn tâm toàn ý, đồng thời tham gia cả hai CLB là điều không thể ". "Từ lúc nào mà CLB vẽ tranh có loại quy tắc này vậy?" Tịch Tiếu Nhụy nghi ngờ nói. Thu Gia Niên: "Từ sau khi tôi làm hội trưởng". Tịch Tiếu Nhụy tức giận nở nụ cười: "Đây chính là nguyên nhân ít ai chịu đăng ký CLB này đến thế?" Thu Gia Niên chỉ đem bút vẽ nhúng vào trong ly nước để rửa, biểu cảm trên mặt từ lúc nãy tới giờ vẫn chưa thay đổi, nói: "Nhiều người chỉ thêm ồn ào". Đây là ý đang nhạo báng chỗ của Hội trưởng Tịch ồn ào náo nhiệt. Con gái của nhà họ Tịch cho tới bây giờ đều không phải là dạng hiền lành gì, ngay tại lúc Tịch Tiếu Nhụy muốn nổi giận, có một bàn tay lại đột nhiên giữ lại tay áo của cô. Là Bạch Đa Đa trước giờ vẫn giữ im lặng. "Em có thể", âm sắc của Bạch Đa Đa vẫn là lệch về giọng nói mềm mỏng của thiếu niên, lúc này lại có vẻ vô cùng kiên định. "Tiền bối Thu, em có thể". Cậu không có nói lời nào khác, càng không có phát biểu cả một chuỗi nhiều lời để nỗ lực thuyết phục vị hội trưởng đang muốn làm khó này, chỉ lặp lại ba chữ "em có thể" này. Bởi vì cậu biết, đã là một họa sĩ có thể vẽ ra một bức như thế, sẽ không thích nghe người mồm mép giả dối. Lúc bình thường Bạch Đa Đa vốn không làm tốt lắm khi đối mặt với việc xã giao, lại vẫn có thể từ trong bức tranh mà nhạy bén cảm nhận được tâm tình ẩn sâu đó. Tịch Tiếu Nhụy bật cười, cô vẫn định mang Bạch Đa Đa bỏ đi, không thể chịu nổi tên mặt lạnh kia, nhưng lúc chạm tới cặp mắt bướng bỉnh của cậu rồi, lại chọn cách im lặng. Thu Gia Niên rốt cục ngước mắt nhìn cậu, trong con ngươi lạnh lùng vẫn không có tâm tình. Bạch Đa Đa cũng không có bị hù dọa, chỉ chân thành mà nhìn đàn anh trước mặt, ánh mắt sáng kinh người. Thu Gia Niên lần thứ hai dời đi ánh mắt trước, chỉ thấy anh ta đứng lên, rút ra bảng vẽ trên giá, không nói lời nào mà xoay người vào trong lều. Có vẻ như Bạch Đa Đa nghĩ mình đã bị từ chối, trong mắt hiện ra một chút mất mát, có một quyển sổ nhỏ lại từ bay vào bên trong ngực của cậu. Bạch Đa Đa luống cuống tay chân tiếp nhận quyển sổ nhỏ, vẻ mặt sửng sốt đến ngây người mà giơ lên trước mắt nhìn một chút. Đây là mẫu đơn đăng ký và thanh toán do Liên đoàn các CLB thống nhất phát hành!! Bên trong truyền đến giọng nói của Thu Gia Niên: "Vẽ đi! Một tuần lễ sau mang tác phẩm của mình đến CLB vẽ, nếu tôi không hài lòng thì sẽ loại cậu". "Cảm ơn tiền bối! Anh thật tốt quá ~" Bạch Đa Đa còn chưa hề nghĩ rằng mình sẽ được chấp nhận, nên rất vui vẻ mà giọng nói ngọt hết sức. "... ", Thu Gia Niên ở trong lều nhấc lên tấm bạt đỏ, cất giọng nói lớn, "Còn không mau nộp tiền? " Bạch Đa Đa nhức đầu, cậu không hiểu là chuyện gì đang xảy ra khi từ bên trong nghe được chút cảm xúc không dám đối diện với nó? Không nên suy nghĩ nhiều như vậy, cậu cầm cuốn sổ nhỏ của CLB vẽ tranh mà mình yêu thích, lên tiếng chào tạm biệt với Tịch Tiếu Nhụy rồi thì chạy chậm đến liên hiệp với CLB để nộp hội phí. Tịch Tiếu Nhụy nhìn thấy bóng lưng lộ ra vẻ vui thích rõ ràng của cậu, thấy hơi đau lòng mà nghĩ, em trai cute-phô-mai-que này sao lúc gia nhập CLB của mình lại không thấy hào hứng như vậy nhỉ... Chương này tui edit chế rất nhiều chỗ - độ chính xác chắc dc có 60%:(( Mong các reader tha thứ cho tui *'д`*;
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]