Nửa đêm về sáng, Đằng Duệ Triết đưa Đại Lận về biệt thự, để bác sĩ lập tức kiểm tra cho cô.
Sau khi bác sĩ kiểm tra, Đại Lận nặng nề ngủ, vừa ngủ đủ cảm giác đã đến hừng đông, hoàn toàn không biết sau nửa đêm đã xảy ra chuyện gì. Chỉ thấy lúc này sắc trời đã sáng, ánh nắng ấm theo cửa sổ chiếu vào, theo bức màn lảo đảo, đâm thẳng vào mắt cô không mở ra được.
Cô nhắm mắt lại lần nữa nghĩ nghĩ, nhớ tới chuyện hôm qua, thế này mới ôm cái đầu đau dữ dội, đứng dậy đi tìm thân ảnh Đằng Duệ Triết.
Hiện tại là giữa trưa 12 giờ, dựa theo sự sắp xếp của công ty, đại hội chào mừng tổng giám đốc mới đã muốn kết thúc tốt đẹp, toàn bộ nhân viên công ty đến căn tin tiến hành ăn uống chúc mừng, cùng gặp mặt với tổng giám đốc mới, hiện giờ cô muốn đi qua đã quá muộn, thật đáng tiếc không tham dự được đại hội nhận chức của Duệ Triết.
"Liễu Khiết, hiện tại mọi người đang ở đâu?" Cô gọi điện đến công ty.
"Hiện giờ mọi người đã ra ngoài đi karaoke, tổng giám đốc mới cho phép mọi người nghỉ nửa buổi, buổi tối đi ra ngoài ăn khuya. Chị Đại Lận, nghe nói chị bị bệnh, vậy nghỉ ngơi nhiều chút."
"Giờ tôi đã muốn ra khỏi nhà." Đại Lận vừa mang váy, vừa đi xuống dưới lầu, dùng bả vai và tai kẹp nghe điện thoại, liếc mắt nhìn biệt thự im ắng một cái, biết Tiểu Nhạn mang theo hai con ra ngoài đi học, ngồi xổm xuống mặc giày, "Đại hội nhận chức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-ai-bat-yeu/1819303/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.