Đằng Duệ Triết
“Bác gái, bác hiểu lầm rồi.” Diệp Tố Tố thản nhiên cười, cũng không cảm thấy chính mình đã làm sai điều gì, nhìn Đằng mẫu một cách ôn hoà, “Bởi vì hôm nay phải đi khảo sát thực địa ở bên ngoài, đến rất nhiều nơi, còn ăn tối nữa, bởi vậy mới về muộn……”
Nói xong nhẹ nhàng dừng một chút, còn dùng ngón tay ngọc ngà vuốt vuốt mái tóc dài của mình, buông hàng mi dài xuống, có vẻ có chút không vui, cúi người lấy túi xách ở trong xe, nói với Đằng Duệ Triết: “Bây giờ em tự gọi xe về, anh lái xe trêи đường về cẩn thận một chút.”
Đôi tay nhanh nhẹn cầm túi, sảng kɧօáϊ xoay người đi ra khỏi nơi này, vươn tay vẫy xe, hiên ngang rời đi.
Đằng mẫu nhìn chằm chằm vào bóng dáng chiếc váy trắng thướt tha đó của cô, không hiểu sao, chỉ cảm thấy Diệp Tố Tố càng biểu hiện hiểu chuyện lại rộng lượng như vậy, trong lòng bà càng bất an hơn. Vừa rồi là bà xúc động, không có giống tác phong ngày thường của mình, nhưng nếu bà không xuất hiện, không biết Duệ Triết còn muốn đem cô gái này đưa đến nơi nào nữa, hai người sẽ phát sinh những chuyện gì!
Nhìn bộ dạng hai người vừa rồi ra vẻ như chuyện gì cũng không xảy ra, giống như cho dù Đại Lận có rời nhà trốn đi, Duệ Triết cũng không đuổi theo, mà sẽ tiếp tục ở đây đi bên cạnh Diệp Tố Tố, nhìn cảnh này khiến người ta thấy căm tức!
“Duệ Triết, còn không đi xem Đại Lận sao?” Bà hạ thấp thái độ, nhìn con mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-ai-bat-yeu/1819251/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.