Đại Lận nằm ngửa ở trêи giường, dùng chăn hơi hơi che lại khuôn mặt, không để cho hắn nhận ra khuôn mặt đà hồng giống như ráng chiều của mình.
Ban đầu cô trốn vào trong chăn không cho hắn giúp cô tắm, nhưng bị hắn kéo từ trong ổ chăn đi ra, trần như nhộng trước mặt hắn, cũng bị đe dọa nếu còn không nghe lời, sẽ dùng cách xử phạt về thể xác! Vì thế đối mặt với thế lực áp đảo, cô chỉ có thể ngoan ngoãn để cho hắn tắm, cũng bị hắn sàm sỡ.
Buổi tối bị hắn ăn vài lần, bây giờ lại bị sàm sỡ thì có tính là gì đâu, cho dù bàn tay của hắn sờ sờ nắn nắn như thế nào, cô cắn răng chịu đựng thì mọi chuyện rồi cũng qua, nhưng mấu chốt là hắn không cho phép cô nói chuyện.
Cô giữ hắn ở lại, không phải là vì nói chuyện sao? Nhưng chỉ cần cô mở miệng lên tiếng kêu 'Duệ Triết', bàn tay hư hỏng của hắn đều có biện pháp biến âm thanh của cô thành ngâm nga, cô gắt gao cắn răng cắn môi, nói cái gì cũng đều không nói được.
Cô muốn nói, trong lòng em không thoải mái, Duệ Triết, trò chuyện cùng em, ôm em một cái. Nhưng, hắn thích hành động tra tấn, dùng miệng hôn hút lấy cô, thay đổi các cách để ép buộc cô!
Bây giờ, hắn dùng khăn ấm lau chùi lên da thịt, chùi chùi, bàn tay cũng không biết lại chạy đến đâu, sờ đến cái lưng trơn mịn lại ôm lấy cô một phen, để hai chân của cô mở rộng ra ôm lấy hắn!
“Duệ Triết, đi đâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-ai-bat-yeu/1819214/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.