Đại Lận
“Kia… Cái kia…” Đối phương ban đầu không nhận điện thoại, sau lại tiếp điện thoại cũng cứ ấp úng, giống như đang tính kế gì đó, “Cái kia… Còn lại mấy vạn tệ phải chuyển vào tài khoản của tôi đã, một giờ sau chúng tôi sẽ đem người đưa qua bên đó, cứ như vậy đi.” Không đợi phu nhân bí thư mở miệng, nhanh chóng treo máy!
Phu nhân bí thư tức giận muốn nghiến răng, không biết nhóm người này đã xảy ra chuyện gì, vội vàng gọi lại, nhưng đối phương đã tắt máy!
“Bọn mày dám làm vậy, người đã không đưa đến, còn muốn đòi số tiền còn lại? Bây giờ tính chơi xấu hả? Tức chết đi mất!” Lam thị tức giận thiếu chút nữa ném bay cái điện thoại.
Trâu Tiểu Hàm vẫn đang ngồi khóc, thấy mẹ một bên cầm khuỷu tay mình, một bên phì phò gọi điện thoại, giọng vẫn nghẹn ngào hỏi mẹ làm sao vậy?
Phu nhân bí thư lúc này mới phục hồi tinh thần, thấy con ngồi khóc như mưa, ánh mắt lại mê man, vừa đau lòng, lại vừa bị Đằng Duệ Triết chọc giận một trận, dỗ dành con gái: “Không có gì cả. Hàm, những lời Duệ Triết vừa nói con xem như chưa từng nghe thấy, cứ tiếp tục cùng nó duy trì mối quan hệ này, mẹ không tin nó còn có thể làm được chuyện khó coi hơn nữa!”
“Mẹ, có phải là không bắt được Tô Đại Lận đúng không?” Trâu Tiểu Hàm ngừng khóc, trong lòng dần hiểu được vài phần, “Duệ Triết để cô ta đi rồi?”
“Ừ, đến giờ vẫn chưa tìm được cô ta! Hàm, đừng vì chuyện này mà buồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-ai-bat-yeu/1819195/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.