Bởi vì bài kiểm tra đại số đã gần kết thúc, Đại Lận quyết định ở lại trường để khảo nghiệm lại mộ chút, để tránh trường hợp gian lận, bài thi củacác sinh viên đều không giống nhau, nhưng Đại Lận chỉ cần dùng hơn mộtnửa thời gian là giải quyết xong rồi, sau đó sẽ tiếp tục bận rộn vớiviệc khác.
Trước phòng học có một cậu nam sinh điển trai đang đicùng với một đám bạn học, quần áo tuy rằng sang trọng, nhưng hình nhưlại cố ý làm cho chúng méo mó đi, miệng cậu ta không ngừng nói ‘FML’*,vô cùng bất lịch sự.
Chú thích: *FML: từ ngữ khiếm nhã, nói thẳng ra là bạn này đang chửi thề í ><
“FML, đội Hải Mã lại thua rồi? Đúng là lũ bất tài, chẳng hi vọng có thể đá ra hồn! Bóng đã vào rồi còn để cho hụt mất, mẹ kiếp!” Cậu ta tung mộtquyền lên vai nam sinh bên phải, phát tiết tức giận.
“Lão đại,chúng ta bỏ đi, không cần hỗ trợ cho bọn chúng nữa! Mary ở cửa tiếp theo sẽ không chơi, không chơi!” Một cậu nhóc trạc chừng mười mấy tuổi an ủi cậu ta, mặc cậu ta đánh, miệng đầy thô tục.
Thi xong, Đại Lậnthu dọn dụng cụ học tập bỏ vào túi xách, rồi cuối đầu vội vã rời khỏiphòng thi. Nhưng bởi vì bọn họ đang đi hàng một trên hành lang, mà côthì lại cúi đầu, hiển nhiên không thấy được đường đã bị chặn, nên vaphải một nam sinh điển trai.
Cô thoáng kinh ngạc, vội vàng ngẩng đầu.
Cậu nam sinh lại ‘FML’ một tiếng, đang muốn mắng to người nào không có mắt, dám động vào bổn thiếu gia, chợt thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-ai-bat-yeu/1819154/chuong-92-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.