Cửa lớn mở ra, không thấy Trâu Tiểu Hàm ở trong phòng, nhưng sườn cừu cùng rượu đỏ vẫn còn bày ở trên bàn, hoa hồng dưới ánh đèn yên lặng tỏa hương thơm mê người.
Đại Lận nhìn một màn này, đứng ở trước cửa không chịu vào.
“Giữa anh và cô ấy không có chuyện gì cả.” Duệ Triết phá lệ mở miệng giải thích với cô, âm thanh khàn khàn từ tính, rõ ràng là sợ cô lại hiểu lầm gì nữa, đôi mắt sâu thẳm nhìn cô: “Hoa hồng là lúc chờ đèn đỏ có đứa nhỏ bán hoa chạy đến.....”
Lúc này Đại Lận đã dần tỉnh táo lại, nước mưa lạnh như băng không chỉ rửa sạch thân thể cô mà còn gột rửa cả đầu cô, khẽ cười nói: “Anh không trả lại bao đựng và điện thoại cho tôi, cho nên tôi mới trở lại đây lấy.”
Cô tránh thoát khỏi bàn tay to của anh, mang một thân ẩm ướt, đi lên lầu lấy túi sách cùng di động của mình.
Chờ một lúc sau, Duệ Triết đã ngồi ở bên bàn dài, khôi phục lại bộ dạng bình tĩnh lạnh lùng như ngày thường, môi mỏng nhếch lên, cũng ý thức được lời giải thích của bản thân chỉ là dư thừa.
Anh im lặng nhìn Đại Lận, dục vọng bị cô khơi gợi lên vẫn chưa hoàn toàn tan hết, cực lực đè nén, dần dần khiến bản thân bình ổn lại.
Tư vị được cô nhiệt tình đáp lại tốt đẹp như vậy, là vì đã từng ly biệt sao?
Hóa ra lúc anh ra đi, cô cũng không phải không có cảm giác gì, cũng giống anh, đều luyến tiếc đối phương, quyến luyến đối phương.
Đây,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-ai-bat-yeu/1819141/chuong-88-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.