Đại Lận nhìn thấy anh thật sự không thể không kinh ngạc, theo bản năng dùng bàn tay nhỏ bé chắn trước khuôn mặt, hơi cúi đầu.
Chỉ là gọi nhầm số, vậy mà anh thật sự đến đây? Người cô muốn tìm là bác sĩ thú y, chứ không phải anh!
“Em nói Tiểu Tuyết Cầu bị bệnh?” Anh đi về phía bên này dùng bàn tay to phủ lên cái đầu nhỏ của con chó, sờ sờ cái mõm, như tìm cho mình một cái cớ chính đáng nhất để đến đây, trầm giọng hỏi:“Bệnh gì?”
Tuy là hỏi như vậy , nhưng ánh mắt thâm thúy lại dán chặt trên khuôn mặt của Đại Lận.
“Nó bị sốt. Vừa nãy đã tiêm thuốc hạ sốt rồi, giờ chỉ cần ngủ một giấc, tỉnh lại cho ăn chút gì đó sẽ ổn cả thôi .” Nữ bác sĩ đứng bên cạnh nhanh miệng nói giúp, đôi mắt nhỏ dán chặt lên gương mặt tuấn mỹ của Duệ Triết, chỉ cảm thấy người đàn ông đứng trước mặt thực là quyến rũ,“Bây giờ người bị thương là vị tiểu thư đây. Mắt cá chân của cô ấy bị thương, khóe miệng bị chảy máu.”
Đằng Duệ Triết nghe vậy, ánh mắt cả kinh, khuôn mặt tuấn tú biến sắc, lạnh lẽo nhìn vị bác sĩ: “Ý cô nói, là có người ở đây đánh cô ấy?!”
“Tiên sinh, cái này thì tôi không nhìn thấy, nhưng vết thương trên người Tô tiểu thư chắc chắn là bị đánh, tuyệt đối không phải bị ngã!” Nữ bác sĩ vội vàng giải thích, ánh mắt vẫn luyến tiếc dõi theo khuôn mặt tuấn mỹ kia ,“Ngài đến bệnh viện xem thử trước.”
Trên đời này sao có người đàn ông quyến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-ai-bat-yeu/1819114/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.