Editor: Ru Tơ
Ngày hôm sau, Tiểu Hàm được đưa đến Đằng gia, mang theo gương mặt xấu hổ đến biệt thự, đi vài vòng tham quan từ lầu trên xuống lầu dưới, cuối cùng vào phòng Đằng Duệ Triết.
Đại Lận nhốt mình trong phòng, đứng cạnh cửa sổ, lẳng lặng nhìn ra bên ngoài. Bầy chó săn của Đằng gia vẫn bị cột ở trong sân, híp mắt ngủ gật, lúc nhìn thấy Đằng Duệ Triết và Tiểu Hàm đến, vội vàng chạy tiến tới phe phẩy cái đuôi lấy lòng, hoan nghênh Tiểu Hàm ghé thăm, ngoan ngoãn vô cùng.
Nhưng nếu là Đại Lận, chỉ cần cô bước chân đến cửa, chúng nó sẽ thành đàn vây quanh đi lên, lộ ra hàm răng nanh sắc bén nhìn Đại Lận, giương nanh múa vuốt. Đơn giản chỉ vì, thiếu gia của chúng chán ghét cô.
Đằng Duệ Triết chán ghét cô, dùng bầy chó săn để giữ cửa, không cho cô đi lại chung quanh Đằng gia, bỏ chạy giống như ba năm trước; Cũng không cho cô rời cửa nữa bước, đi gặp Tiêu Tử; Không thèm nói một tiếng, đòi trốn đi mà chưa có sự cho phép của anh, muốn khiêu khích giới hạn của anh hay sao?
Anh là kiểu đàn ông hễ tức giận là không từ thủ đoạn, lúc giận dữ, dùng nụ cười quyến rũ đó mà làm nhục cô, chà đạp cô, khiến cho cô không dám mở miệng tiếp tục gọi ‘anh Duệ Triết’. Nhưng Tiểu Hàm lại có thể bừa bãi gọi anh như thế, nhìn thấy con gián độc sợ tới mức nước mắt dâng trào, ra sức nũng nịu, Lê Hoa mang vũ khi nhào vào lòng anh, anh sẽ không chán ghét mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-ai-bat-yeu/1819076/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.