Editor: Ru Tơ
Đằng Duệ Triết nhìn Đại Lận không buồn tiếp rước anh, mà buông khuôn mặt nhỏ nhắm trầm mặc đó xuống, một câu cũng không nói, đáy mắt anh thâm ảm dâng lên sự kinh ngạc cùng không bình tĩnh, cúi người gấp lại chiếc nệm lông, bá đạo nhét vào trong phòng cô.
Đại Lận từng bước đến bên sườn, nhìn anh không chút kiên nhẫn đem đồ đặt vào nhà cô, ngay lập tức lái xe rời đi, đến một câu cũng không để lại.
Cô đứng một lúc, rồi ngồi xuống nệm.
Lúc còn trẻ, cô luôn ôm chiếc nệm lông đến ngủ ở ngay cạnh giường của anh, cả hai chung một phòng. Khi đó cô thích được ngắm anh lúc ngủ, ánh mắt lưu luyến đầy si mê nhìn vào chiếc mũi cao thẳng tắp cùng hình dáng ngũ quan thâm thúy chết người, cảm thấy Duệ Triết của cô chính là người đàn ông tuyệt vời nhất thế giới, cô có thể bỏ bữa, thức trắng đêm, nhưng Đằng Duệ Triết, thì không thể không có.
Nhưng ở ngục giam bị người khác cắt cổ tay, chỉ cần chậm một khắc nữa, cô sẽ chết, cô mới phát hiện, Duệ Triết của cô chính là người đàn ông có thâm tâm vô cùng tàn nhẫn.
Anh không chỉ tống cô vào ngục giam, còn muốn nhìn thấy giây phút cô chết đi, còn không thèm nhìn mặt cô dù chỉ một lần.
Anh không muốn thấy cô, nhưng đổi lại, với Đại Lận cô, người muốn gặp nhất, vẫn là anh.
Cô trải chiếc nệm lông ngưỡng mặt nằm xuống, căn biệt thự này vẫn thoang thoảng hơi thở của ba và dì Hàn ở, lẳng lặng thiếp đi.
________________________________________
Ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lo-ai-bat-yeu/1819072/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.