Chương trước
Chương sau
Sếp ơi sếp đừng cười nữa, tôi hơi hãi rồi đó.

✦✦✦

"Cũng không biết Heart có phải là nhân vật đầu tiên chết trong nguyên tác không, nguyên tác mà mở khóa theo thứ tự thì tốt biết bao." Hệ thống thổn thức.

Thời Tấc Cẩn thầm thở dài thì ra là vậy.

Fraser Grimm tại Carnival đã thúc đẩy mở khóa thẻ bài của Greed, đúng vào lúc gặp phải điểm "lựa chọn".

Trong nguyên tác, Fraser Grimm là NPC dẫn Greed Grimm vào câu chuyện, lựa chọn của anh đã đưa Greed Grimm vào cuộc đời của VV mang đến cho em út một sự nguy hiểm và huy hoàng vô tình có được. Còn hiện tại, Fraser Grimm chọn bảo vệ hộp đen của Fate, cũng bảo vệ tương lai mà em út muốn nỗ lực.

Sự bảo vệ mù quáng này khớp với điểm "lựa chọn" trong nguyên tác, nhờ đó mà thẻ bài Greed Grimm mở khóa chương mới, hé lộ rằng ký ức của Valentine không phải khôi phục một lần duy nhất cũng xác thực điều mà Valentine thực sự tìm kiếm trong lòng.

Sự đồng điệu tư tưởng của bạn bè và người thân.

Đây là một tìm kiếm rất đơn giản, nhưng khi ký ức của Valentine không hoàn toàn khôi phục trong một lần, kiểu tìm kiếm này trở thành ngòi nổ dẫn con người đến tai hoạ.

Valentine sẽ bị rối loạn giữa hai loại nhận thức. Thời Tấc Cẩn nhìn lại các chương, Valentine không định nói cho bạn bè người thân biết vì suy nghĩ của trùng tộc đã xác định những nhận thức này rất kỳ lạ, nói cho trùng khác chỉ gây thêm rắc rối.

Thời Tấc Cẩn xoa chiếc vòng trí não, nhiều chương của nguyên tác hiện lên trong đầu. Ở phần đầu của nguyên tác, lựa chọn này của Valentine rất đúng đắn nhưng sau này lại không che giấu tốt, ký ức của loài người chưa hoàn toàn khôi phục đã bị Gabriel coi là cành cây không cần thiết phải cắt bỏ.

Thiết lập ký ức khôi phục từng bước rất tinh tế, chính vì Valentine nhầm lẫn giữa ký ức thời kỳ trong trứng và nhận thức của loài người, nên thân phận Sariel chỉ dùng để ký tên và ủy quyền bỗng sống lại, từ giấy tờ chuyển sang acc clone làm thêm.

"Chuyển các chương nguyên tác đã mở khoá liên quan đến Gabriel ra đây."

Hệ thống lập tức hiển thị chương mới trong đầu Thời Tấc Cẩn.

"Không ngờ lại là tiếp nối chương của Fraser Grimm?" Thời Tấc Cẩn ngạc nhiên nhìn số thứ tự chương mới, 180.

Thời Tấc Cẩn theo thói quen lướt qua để nắm toàn bộ chương, nhưng đoạn đầu của chương mới khiến anh nhíu mày.

[...

8 giờ tối.

"Valentine vẫn để con út nhà Grimm đi tiếp nhận công việc?" Gabriel hỏi.

Tôi tớ đáp: "Đúng vậy, trưởng lễ nghi, quan lễ nghi Grimm đang dùng con dấu ủy quyền của Thánh để phê duyệt, hệ thống kiểm tra của chúng ta không thể chặn lại, cậu ta đang ký danh sách tài sản tại phủ quản lý."

Gabriel thở dài: "Con út nhà Grimm đang nắm trong tay toàn bộ tài sản của Valentine tại Liên minh Thủ đô, bây giờ vừa tiếp nhận, công chứng tài sản trước hôn nhân lại phải trì hoãn."

Tôi tớ im lặng.

Gabriel cũng không để ý, y chuyển màn hình trí não sang chế độ khác, sang hình ảnh giám sát phòng ngủ chính của Valentine, kéo lại cảnh giám sát 30 phút trước.

Hình ảnh phát lại nhanh chóng truyền ra âm thanh.

...

"Anh nói gì?"

Trong phòng ngủ tối om, từ chiếc giường bốn trụ có màn rủ phát ra tiếng rủ rỉ yếu ớt, đó là giọng của Valentine.

"Ngày mai ngài sẽ kết hôn, hôn lễ tổ chức tại Mắt Mèo, tôi nghĩ tôi không thích hợp ở lại Lộ Cung, vì không tốt cho danh tiếng của ngài, quân đoàn bên kia cũng sẽ nghi ngờ Mắt Mèo." Greed quỳ một bên giường, vạt áo đuôi tôm của bộ đồ quản gia rủ xuống chạm đất, bóng tối trong phòng bám lấy bộ âu phục này, nặng nề đè lên cậu.

Greed vẫn nói bằng giọng điệu nhẹ nhàng quan tâm: "Gần đây quân đoàn rất mạnh, nghị viện Mắt Mèo lại có một quý ngài cấp A đã suy yếu, tình hình có chút không rõ ràng, lúc này tôi muốn lo nghĩ cho ngài nhiều hơn..."

"Không phải." Trong giường tối như mực, Valentine đột nhiên cắt ngang lời Greed.

Giọng cậu khàn khàn nhẹ tênh, như nói mớ: "Không phải... không, trước giờ anh không gọi em bằng kính ngữ... Gwen, Gwen..."

"Gwen!" Valentine đột nhiên gào lên: "Anh cũng muốn đi, anh cũng muốn đi!!! Anh cũng muốn rời bỏ em!"

Một cơn giận tràn vào lòng Valentine, cậu gắng sức ngồi dậy, quờ quạng chụp lấy chiếc gối trên giường ném ra ngoài.

Chiếc gối mềm rơi như mưa rơi xuống vai Greed, cậu im lặng vài giây, nói: "Valentine, ít nhất ngày mai, tôi không thể ở lại Lộ Cung."

"Tháng này Tây Tiên Nữ phải chịu thiệt hại quá nghiêm trọng, nếu không phải có quân đoàn của Cash, bên đó đã mở ra một cánh cửa lỗ đen." Greed nhẹ giọng nói: "Buổi lễ ngày mai phải được ghi vào quân luật, không được phép có bất cứ tì vết nào, quân đoàn sẽ không dung thứ cho một sai sót."

"..." Trong giường im lặng như tờ.

Greed giữ im lặng. Bỗng nhiên, có thứ gì đó từ sau rèm giường ném ra, đập vào trán Greed rồi rơi xuống đất.

"Đi làm thủ tục chia tài sản với phủ quản lý, nhận thù lao của anh suốt thời gian qua, tôi không muốn gặp lại anh nữa." Giọng từ sau màn giường rất nhỏ, rất nhẹ tan biến vào hư không.

Greed cụp mắt nhìn, dưới đất là một con dấu laser, đó là chứng minh chứng minh thân phận của Valentine, một tháng trước con dấu này đã được cải tạo, giờ là biểu tượng ủy quyền của Thánh.

Sau khi Valentine phong Thánh, bốn vùng liên tục gửi quà đến Mắt Mèo. Cầm con dấu này đi làm thủ tục chia tài sản tại phủ quản lý, nếu thao tác đúng, gia tộc Grimm sẽ thu được nhiều lợi ích.

Greed nhặt con dấu lên, nhẹ giọng nói: "Valentine..."

"Cút."

...]

Thời Tấc Cẩn đọc kỹ đoạn này, bắt gặp một chi tiết không lành, [Anh cũng muốn rời đi]?

Nhưng chưa kịp phân tích kỹ, tiếng thì thầm của Gabriel trong nguyên tác tiếp nối, tăng thêm điềm không lành.

[

"Đứa trẻ đó không nghe lời tôi." Gabriel khẽ nói, y tắt phát lại, nói với tôi tớ bên cạnh: "Mời tổng tư lệnh Cash đến Lộ Cung, ngày mai là ngày cưới, tối nay công chứng tài sản bị trì hoãn, hôn lễ lại gặp trục trặc không cần thiết, tôi không muốn Mắt Mèo và quân đoàn lại hiểu lầm."

Tôi tớ đáp, vội vã đi thông báo.

Ngày mai Mắt Mèo và quân đoàn tổ chức buổi lễ, quân đoàn đã bao vây vệ tinh Mắt Mèo, đi một vòng chưa đầy nửa giờ, đối tượng hôn ước của Thánh đã đến Lộ Cung.

Nhưng Gabriel không lập tức đi, mà thảo luận kế hoạch khẩn cấp để cứu vãn việc công chứng tài sản cùng với các trưởng lễ nghi và quý ngài khác của nghị viện.

Sau khi cuộc họp kết thúc, một tôi tớ kịp thời tiến lên thì thầm vào tai Gabriel.

Ngón tay của Gabriel gõ bàn như đánh đàn piano, không phân biệt được vui buồn, quay đầu thông báo cho phủ quản lý, kết nối với con út nhà Grimm đang ký kết.

Chiếc vòng trí não nhanh chóng chiếu hình ảnh ba chiều của con út nhà Grimm, cậu cúi đầu kính cẩn mặc đồ đen chỉ có mái tóc đỏ vẫn tươi sáng.

Gabriel bình tĩnh, có hơi lạnh lùng nói: "Tối nay việc tiếp nhận tài sản khiến một phần công chứng tài sản bị trì hoãn, để tránh quân đoàn hiểu lầm, Valentine và tổng tư lệnh Cash sẽ gặp nhau trong một giờ, tình trạng tinh thần Thánh hiện không tốt. Tuy Valentine đồng ý cho cậu về Liên minh Thủ đô, nhưng trước khi hoàn tất tiếp nhận, cậu vẫn là quan lễ nghi của Thánh. Dừng công việc ký kết của cậu, đến Lộ Cung nói chuyện với Valentine."

Trong video 3D, con út nhà Grimm không do dự, gật đầu đồng ý.]

Thời Tấc Cẩn nhíu mày, bỏ qua phần xử lý của Gabriel trong hội đồng quân đoàn, trực tiếp đến đoạn chuyển biến tiếp theo của câu chuyện. Hệ thống đột nhiên lên tiếng bên tai Thời Tấc Cẩn: "Em đã muốn nói từ trước rồi, thầy Thời, thầy nên xem xét bật chế độ chống nhìn trộm khi làm việc... Thầy nhìn xem, A567 này, khi nóng giận thực sự sẽ ra tay mà không có dấu hiệu báo trước á..."

[...

Đêm mưa bất ngờ ở Lộ Cung.

Hơi nước bốc lên từ mặt đất lan tỏa thành sương mù mờ ảo, mưa rửa sạch những đóa hoa quý hiếm ở Lộ Cung, không khí tràn ngập hương thơm của cây cối và hơi nước, hương thơm tự nhiên và hơi nước đã che giấu mùi của trùng tộc.

Gabriel đứng trong hành lang của Lộ Cung, nhìn về phía cửa chính của đại điện.

Trên bậc thang đá, con út Grimm vội vã từ phủ quản lý hải quan chạy đến, chạm mặt tổng tư lệnh Cash đang rời đi.

Tiếng mưa rơi rào rào, họ lướt qua nhau, con út của Grimm ngã xuống bậc thang đá trắng của đại điện.

"Đặc quyền vũ trang." Gabriel cười nhạt: "Tôi còn chưa nhìn thấy quỹ đạo ra tay của cậu."

"Bảo tất cả trùng bảo vệ dừng lại, không được đến gần khu vực đó." Gabriel nói.

"Vâng." Tôi tớ đứng sau lễ quan thao tác vòng trí não thông báo xuống, mở chiếc ô đã chuẩn bị sẵn, che mưa cho trưởng quan.

Họ đi về hướng bậc thang đá.

Bậc thang đá trắng của đại điện rất dài, có tổng cộng 30 bậc, mỗi bậc dài 2 mét. Greed Grimm nằm ngang ở giữa, máu chảy từ người cậu trôi theo nước mưa xuống bậc thang, tạo thành một dải lụa đỏ thẫm trên nền đá trắng sáng.]

Thời Tấc Cẩn nhắm mắt nhíu mày "đọc" sách trong đầu, vòng trí não trên cổ tay lại lặng lẽ rung lên. "Heart đang làm phiền thầy." Hệ thống thì thầm.

[...

Gabriel tiến lại gần, nghe thấy tiếng thở hắt trong mưa. Y nhẹ nhàng ồ một tiếng: "Bất ngờ thật, Cash lại để cậu sống."

Greed Grimm nằm úp mặt xuống bậc thang, lưng sụp xuống, bộ đồ đen khiến trùng không thể nhận ra vết thương ở đâu.

Tôi tớ đi kiểm tra, nhanh chóng nói với Gabriel trong tiếng mưa: "Phổi cậu ta bị nát, động mạch chính chỉ còn một cái, dây thần kinh cột sống hoàn toàn đứt, khả năng tự chữa lành không thể phục hồi nhiều bó thần kinh, cần đưa đến thành phố y tế để phẫu thuật."

Gabriel nhướng mày, lạnh lùng: "Chỉ làm cậu mất hoàn toàn khả năng hành động, có vẻ Cash chỉ muốn cậu ở lại thành phố y tế cho đến khi lễ cưới kết thúc."

Greed nằm trên bậc thang, không nói một lời, chỉ thở khó khăn đau đớn, mỗi lần thở ra, một ít máu trượt ra từ môi cậu.

"Greed, Grimm, Gwen." Gabriel nhẩm đọc, nói như đang trò chuyện: "Hôm nay Fraser mời tôi dùng bữa trà chiều, cậu ấy muốn gọi cậu quay về."

Greed Grimm đang nằm im lặng đột ngột giật mình nhưng cột sống của cậu đã đứt, cuối cùng chỉ có thể khó khăn cử động tay.

"Valentine rất tin tưởng cậu, Grimm đã hưởng lợi rất nhiều từ Valentine, giờ cậu lại muốn tránh mặt vào thời điểm quan trọng sao?" Gabriel hỏi.

"Chỉ... một đoạn... thời gian..." Greed khó khăn nói.

Gabriel cười nhạt một tiếng: "Lễ cưới này đã gặp nhiều trắc trở, suýt nữa lại xảy ra chuyện vì sự chăm sóc chu đáo của cậu."

Greed gần như không thở nổi, ngắt quãng nói: "Xin lỗi, tôi sẽ không... không lợi dụng... lòng tin của Valentine... không tự ý hành động... không báo cáo... với ngài..."

Gabriel lắng nghe hết, rồi nhẹ nhàng nói: "Valentine cần một bài học nhớ lâu hơn."

Lúc đầu Greed không hiểu, nhưng ngay sau đó khi cậu mất máu đến mức thị giác mờ đi mà không có quân y đến, cậu đã hiểu ý của trưởng lễ nghi.

Cậu nuốt một ngụm máu lẫn với nội tạng vỡ nát, đột ngột giơ tay nắm lấy vạt áo trưởng lễ nghi!

"... Về nhà." Greed khó khăn nói: "Để Fraser... về nhà, về... Grimm."

"Tôi không... không tự chữa nữa... Tôi không ảnh hưởng, đến Valentine..."

"Đứa trẻ thông minh." Gabriel lạnh nhạt khen ngợi. "Được."

Bàn tay nắm chặt áo bào xám của Greed chầm chậm buông ra.

Cuối cùng, dải lụa đỏ trên bậc thang bị nước mưa cuốn trôi, tan biến trong sân Lộ Cung khi mưa nhân tạo dừng lại, vườn hoa Lộ Cung chỉ còn lại hương thơm của hoa.

...

...

Valentine đột nhiên tỉnh giấc khỏi cơn mê, trên giường có một bóng đen cao gầy ngồi.

Cậu lơ mơ, không phân biệt được thời gian, kinh ngạc gọi: "... Gwen? Là anh sao?... Em khát quá, em muốn uống nước."

Có cốc nước đưa đến, chạm vào môi.

Valentine nâng nửa thân trên, cúi người uống vài ngụm, nhưng bỗng chạm vào ngón tay lạnh, cậu sững lại, sặc một cái: "Thầy?"

"Ừ." Trong bóng tối, có tiếng đáp như tiếng đàn cello, nhẹ nhàng lãnh đạm: "Cash đến thăm, Greed nhận tin quay về, đến sớm."

Valentine đột nhiên tỉnh táo, run giọng hỏi: "... Gwen đâu?"

"Chết ngay tại chỗ." Giọng nói trong bóng tối đáp.

Phòng ngủ âm u im lặng hơn mười giây, Valentine hét lên trong tuyệt vọng.

...

...]

Thời Tấc Cẩn mặt lạnh như nước, bỏ qua đoạn này, trực tiếp đến cuối chương.

[

"Thầy đã nói gì." Gabriel thở dài hỏi.

"... Xin lỗi, xin lỗi, xin lỗi..."

"Greed chỉ an toàn khi ở bên con, đừng để anh ấy đi." "Gwen chỉ an toàn khi ở bên con, đừng để anh ấy đi."

"Xin lỗi, xin lỗi... con sẽ không... con sẽ ngoan, từ nay con sẽ nghe lời, con sẽ không bướng bỉnh nữa... con sẽ không bao giờ..."

Cậu nắm chặt áo bào xám của thầy: "Họ đều đi cả rồi, thầy đừng đi, đừng bỏ rơi con... con nghe lời."

Gabriel ôm lấy Valentine đang khóc rưng rức nhẹ nhàng vuốt ve lưng cậu, động tác như đang vuốt lông một chú chim nhỏ, kiên nhẫn lại dịu dàng.

"Giống như trước đây."

Phòng ngủ quá tối, Valentine không nhìn rõ biểu cảm của thầy, chỉ ngơ ngác lặp lại: "Giống như trước đây."

"Phấn chấn lên, ngày mai con sẽ kết hôn với Cash, phải nói con đồng ý."

Valentine nói: "Con đồng ý."]

Thời Tấc Cẩn hít sâu một hơi, ngồi thẳng, bắt đầu xoa mắt.

Ngón tay áp vào vùng mắt yếu ớt mà xoa bóp, cơ quan yếu lúc nào cũng cần chú ý ấn bóp, Thời Tấc Cẩn dần dần bình tĩnh lại.

Anh nhớ rõ hệ thống nói, khi thẻ bài Gabriel dao động là khi Fraser Grimm ra lệnh cho trùng bảo vệ đưa hộp đen đi, Gabriel trơ mắt nhìn hộp đen bị đội quân chiến giáp mới đến cướp đi.

Xoa mắt xong, Thời Tấc Cẩn đã tìm ra điểm then chốt của chương này, Gabriel trong Carnival chạm vào điểm nguyên tác là mất quyền kiểm soát đối với đứa trẻ.

Thời Tấc Cẩn đã đoán phương pháp thúc đẩy mạnh mẽ của Gabriel - trùng được hình thành như một công cụ thúc đẩy HE sẽ rất quyết liệt, nhưng sự thúc đẩy quyết liệt của nguyên tác vẫn vượt quá dự đoán của Thời Tấc Cẩn.

Gabriel trong nguyên tác phát hiện Valentine không bình thường, nhưng y không lộ ra mà để mặc các vai phụ tiếp cận và tạo liên kết mới với Valentine, lặng lẽ chờ đợi, đến khi ý chí tự do của Valentine mất kiểm soát, y mới cắt đứt từng liên kết một khiến Valentine tự nguyện từ bỏ ý kiến riêng và quay lại trong lòng bàn tay của y.

"Wow, thầy Thời, thầy vừa nổi da gà phải không?" Hệ thống đột nhiên lên tiếng.

Thời Tấc Cẩn gật đầu: "Dù sao thì cũng suýt nữa có trải nghiệm giống VV của nguyên tác."

Hệ thống nghẹn lời: "Hay là thầy nhìn mấy cột vàng dưới gầm giường xong rồi nói lại ạ?"

Thời Tấc Cẩn: ...

"Ý tôi là bị Gabriel mang về cắt nát linh hồn để nuôi dưỡng một tạo vật."

Thời Tấc Cẩn nói, đột nhiên cảm thấy chương này mang một chút hài hước tăm tối.

Fraser Grimm quan tâm đến linh hồn toàn vẹn của đứa em.

Còn Gabriel chỉ muốn có một tạo vật biết nghe lời.

Ting ting. Vòng trí não của Thời Tấc Cẩn lại rung lên, anh lướt nhẹ mở hộp thoại với Heart Gwen.

Không ngoài dự đoán, Heart đã chuyển nửa sách luật của hành tinh tù vào hộp thoại, viết kín mấy văn bản kế hoạch tránh rủi ro.

Thời Tấc Cẩn suy nghĩ một lúc, rồi nhấn nhận.

Phía đối diện lập tức gửi một tin nhắn.

Heart 2.0: [?]

Heart 2.0: [Thật sự đồng ý cưới vội với anh trai tôi sao?]

Heart 2.0: [Phải chuẩn bị một hòn đảo làm đất gia tộc! Hahaha! Và phải để lại cho tôi một tầng!]

@Fate: [Không.]

@Fate: [Tôi đang xem xét làm thế nào để đưa một quý ngài bậc cao đi một cách hợp pháp mà không cần xin hẹn hò :)]

Heart 2.0: [... ?]

[Sếp nuôi một quý ngài bậc cao còn chưa đủ? Cưới vội với anh tôi còn chưa đủ?]

@Fate: [:)]

Heart 2.0: [Sếp ơi sếp đừng cười nữa, tôi hơi hãi rồi đó.]





Weibo: 路过复活赛看一眼

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.