Phó quan Jack nhanh tay lẹ mắt! Hai tay duỗi ra, một tay trái và một tay phải tóm lấy trùng con tò vò, ngăn chặn một vụ thảm sát!
Rolley và Raleigh vùng vẫy dữ dội trong tay Jack, tinh thần vô cùng ổn định! Miệng chỉ biết kêu cậu út! Cậu út!"
"Thả... Jack, anh tóm lấy gáy bọn nhỏ." Thời Tấc Cẩn có hơi đau đầu.
Jack gật đầu, dùng lực tay vừa đủ để kiềm chế trùng con tò vò đang chạy loạn.
Rolley và Raleigh ôm cậu út mà hai bé không gặp trong một ngày một đêm một cách khá nhẹ nhàng!
"Shhh." Thời Tấc Cẩn hít một hơi nhẹ.
Khó khăn lắm cặp song sinh mới trau dồi được khả năng ngôn ngữ ở Black Shield giờ lại thoái hoá trở lại. Hai đứa ôm chầm lấy tay Thời Tấc Cẩn, cổ họng phát ra tiếng khóc thút thít, hai đôi mắt xanh lục long lanh như viên ngọc bích ngâm trong nước, khóc đến mức Thời Tấc Cẩn vừa đau đầu vừa mềm lòng.
"Đây, đây." Thời Tấc Cẩn ôm lại.
Một tháng sau, Rolley và Raleigh lại biến thành bánh xe nhỏ của cậu út bám theo từng bước, dính chặt vào đùi và tay của Thời Tấc Cẩn.
May là Thời Tấc Cẩn đã qua tuần trưởng thành, cao 1m83 nên chịu được sức dựa dẫm của cả hai.
"Bọn Amy đâu?" Thời Tấc Cẩn dỗ dành hỏi cặp song sinh.
Rolley: "Chít chít chít chít."
Raleigh: "Cúc cúc."
Thời Tấc Cẩn nắm chặt tay hai đứa không biểu lộ bất cứ bất thường hay thiếu kiên nhẫn nào, hiền hoà nói: "Tốt, cậu út biết rồi."
Jack ngạc nhiên nhìn: Nghe hiểu??
Thời Tấc Cẩn nhìn Jack một cái.
Phó quan lập tức ngầm hiểu.
"Để tôi lo, ngài cứ... Ừm. Để tôi lo, ngài ở đây chờ tôi." Phó quan Jack điều chỉnh giọng điệu, vào trạng thái làm việc, đi tìm trùng phụ trách trạm y tế số 9.
Trạm y tế số 9 hỗn loạn, các nhân viên y tế hối hả đi lại, bầu không khí nặng nề.
Thời Tấc Cẩn kéo hai bánh xe nhỏ đứng ở chốt cửa, từng tò vò được sơ cứu qua loa đi qua, đồng thời lại có thêm nhiều tò vò bị thương khác được đưa vào.
"Tò vò thiếu thốn vật tư, nhiều nơi ở trạm y tế số 9 không có tín hiệu mạng nhưng anh cứ yên tâm!
Hệ thống thì thầm bên tai Thời Tấc Cẩn: "Trước đây yêm đã thấy ảnh của bọn Amy trong hồ sơ cứu hộ của biệt động, có lẽ sau khi hồi phục họ đã được sắp xếp đi hỗ trợ vận chuyển vật tư!"
Thời Tấc Cẩn gật đầu, không nói gì.
Hai mươi phút sau, phó quan Jack quay lại, bên cạnh là quản lý tò vò gật đầu khom lưng.
Bốn đứa trẻ đi theo sau trùng trưởng thành.
Amy đi trước, vẻ mặt e dè pha lẫn sợ hãi.
Derby 16 tuổi đi sát phía sau, mặt mày căng thẳng.
Lumi 12 tuổi ôm bé Luca 3 tuổi, Luca vùi mặt vào vai anh trai, không dám ngẩng đầu lên.
Thời Tấc Cẩn xưa nay không hề có bất cứ kỳ vọng ấm áp nào về giáo dục của trùng tộc, khi anh phát hiện ra bóng dáng phó quan Jack, anh quay ngoắt lại hiếm khi hét lên: "Amy! Derby! Lumi! Luca! Tôi ở đây!"
Giọng nói ấy như lưỡi kiếm chém tan màn sương sợ hãi.
Tiếng hô đầu tiên của Thời Tấc Cẩn khiến cả nhóm Amy theo phản xạ ngẩng đầu nhìn về hướng phát ra âm thanh.
Bốn đứa trẻ vừa thấy cậu chủ đứng ở cửa khu y tế, nỗi sợ hãi vô hình mà họ từng bị chọn lọc bỗng tan biến.
Bốn đứa trẻ lảo đảo chạy vội về phía cậu chủ, hoàn toàn quên mất trùng cấp cao đáng sợ đang ở phía sau.
Phó quan Jack biến sắc! Nhanh chóng đuổi theo.
Ê!! Mấy đứa này đừng đụng chết Fate!
Bốn thiếu niên sợ hãi đến mức hồn bay phách lạc suýt bị trùng cấp cao đụng phải từ phía sau.
"Chiến tranh đã kết thúc, tò vò đã chiến thắng, tất cả đã kết thúc." Thời Tấc Cẩn ôm từng đứa một.
Tiếp đó anh lại giới thiệu phó quan Jack cho nhóm Amy: "Đây là chiến hữu của anh tôi."
Nhóm Amy rụt rè co cụm bên cạnh sau Thời Tấc Cẩn, cúi đầu chào hỏi.
Phó quan Jack duy trì hình tượng, tùy ý ừ một tiếng.
Quản lý khu y tế đứng bên cạnh hỏi: "Thượng uý tôn kính, xin hỏi ngài còn sắp xếp gì khác không?"
Jack quay sang Thời Tấc Cẩn: "Còn gì nữa cần giải quyết không? Nói nhanh đi sớm, nhanh lên."
"Các ông xử lý thu liệm tò vò thế nào?" Thời Tấc Cẩn hỏi quản lý khu y tế: "Chụp ảnh lưu hồ sơ nhận diện hay ghi chép bằng giấy?"
Phụ trách khu y tế ngạc nhiên, cố gắng ôn tồn và thiện chí nói: "Không phải vậy, đồng bào đã thu gom về đã được hỏa táng tập thể."
"Nếu anh em của ngài hy sinh trên chiến trường, tro cốt sau hỏa táng sẽ được bộ phận hậu cần nén lại. Nếu có trùng nhận chủ, chúng tôi có thể chế tác thành thẻ bài, khắc tên và trao trả cho ngài."
Phụ trách vô cùng bình tĩnh: "Đây đều là đồng bào của chúng ta, chung huyết thống, tro tàn hòa quyện, cùng dòng máu, sau khi chết mỗi nắm tro tàn đều là anh em của chúng ta. Ngài cần khắc tên sao?"
"Cần."
"Tên gì?" Phụ trách hỏi.
"Anh ấy tên Bill." Thời Tấc Cẩn nói: "Khắc bảy cái."
Amy lặng lẽ nắm lấy vạt áo khoác của cậu chủ, dùng mu bàn tay xoa mạnh mắt hai lần.
Nửa tiếng sau cả nhóm trùng lên xe, hướng đến đại sảnh hải quan nằm trong khu vực quân khu số ba.
Bầu không khí trong xe nặng nề.
Thời Tấc Cẩn giới thiệu lại Jack với nhóm Amy: "Đây là chiến hữu của anh tôi, đến hỗ trợ chúng ta làm thủ tục nhập cư, có thể gọi anh ấy là Jack."
Ngài Jack: "Chào cả nhà."
Bọn trẻ không ai ngẩng đầu lên, ngoan ngoãn ngồi ở hàng ghế sau xe jeep, gồng vai, chỉ thỉnh thoảng ừm ừm đáp lời.
Thời Tấc Cẩn không bao giờ thiếu cách giải quyết vấn đề.
Anh hơi phí sức ngồi xuống bên cạnh Amy, Rolley và Raleigh liền dính lại đây.
Thời Tấc Cẩn lấy ra từ chiếc ba lô du lịch của mình vài chiếc vòng tay trí não mới là hàng mới trong kho dự trữ của biệt động.
Anh ra hiệu cho Amy truyền đi từng cái một: "Ấn mở, xác thực mã hóa DNA của mình."
Amy không hỏi han gì, hành động đầu tiên, cậu bé bắt đầu ba đứa trẻ còn lại cũng lập tức làm theo.
Sau khi xác nhận vân tay và mống mắt, cậu chủ nhìn họ thao tác rồi ôn tồn nói: "Chúng ta sẽ di cư đến một hành tinh cấp cao sinh sống."
Amy, Derby, Lumi lập tức ngẩng đầu nhìn sang, gương mặt không một cảm xúc nào ngoài ngạc nhiên hiện rõ, trông có phần kỳ quặc.
Thời Tấc Cẩn nói: "Đó là một hành tinh thưa thớt dân số nhưng vô cùng phong phú về tài nguyên."
Anh nhìn những đứa trẻ hoang mang, nhìn vào mắt mấy đứa nói rõ ràng từng chữ một: "Quân đoàn Tò vò đã chiến thắng, chiến thắng vang dội. Họ đã chiếm được bản đồ hành tinh giàu có, mở cửa cho tất cả công dân đang gặp khó khăn bình đẳng để xin nhập cư vào hành tinh cấp cao."
"Hành tinh tiếp theo chúng ta sẽ đến sở hữu nền ẩm thực, trang phục, nhà ở và phương tiện di chuyển tốt nhất thế giới, cùng với các trường học danh tiếng, nguồn tài nguyên giáo dục và điều kiện y tế hàng đầu."
"Vòng tay của các cậu lưu trữ đơn xin nhập cảnh đã được phê duyệt, đơn đăng ký tham gia và giấy phép cư trú hợp lệ."
"Giờ đây các cậu có thể thoải mái khóc, nhưng đừng để nỗi sợ hãi chế ngự. Tương lai của các cậu đã nằm gọn trong tầm tay."
Nước mắt mà Amy đã kìm nén bấy lâu bỗng tuôn trào. Một tay cậu nắm chặt vòng tay, tay kia nắm chặt tấm biển tên mới toanh. Tương lai và quá khứ như được nối liền bằng một cây cầu trên người cậu, dẫn lối cho một hành trình mới.
"... Cảm ơn cậu chủ." Nhóm Amy nói.
Phó quan Jack liếc nhìn vào gương chiếu hậu, một chút kiêu ngạo và khinh miệt còn sót lại thoáng hiện, sau đó ánh mắt cậu ta lướt qua mái tóc bạc của ngài Fate, ánh nhìn bỗng trở nên trống rỗng, lặng lẽ dời tầm mắt về phía trước.
Trong lòng cậu ta nửa khinh thường nửa mỉa mai, thầm nghĩ: ... Fate Wynne phiên bản đời thực? Thật hay giỡn vậy? Làm cái trò này? Bệnh văn nghệ à...
"Ngài Jack còn bao lâu nữa nhỉ?" Một giọng nói đột ngột vang lên từ hàng ghế sau.
"Còn hai tiếng nữa sẽ đến nơi, cậu ngủ một lát đi." Vai ngài Jack căng cứng, não bộ tập trung: Lái xe, lái xe.
Nhờ thân phận đặc biệt của phó quan Jack, hải quan quân khu 3 không kiểm tra kỹ lưỡng Thời Tấc Cẩn và đoàn trùng, chỉ xem qua dấu xác nhận trên hồ sơ xin phép rồi cho họ đi qua.
Ba giờ sau, Thời Tấc Cẩn và đoàn trùng lên tàu vũ trụ chở khách rời khỏi hành tinh số 56.
Lần này họ vẫn được hưởng dịch vụ hạng nhất quen thuộc.
Thời Tấc Cẩn cùng Rolley và Raleigh rửa mặt trước, vệ sinh cho hai đứa, nhìn hai đứa ăn no một bữa, sau đó kiểm tra nhiệt độ cơ thể xác định không bị sốt, ngồi bên giường bầu bạn một lúc, xác định nhịp thở của hai đứa đã chậm lại, mới đứng dậy quay về khu nghỉ ngơi của mình.
"Điểm đến của chúng ta khá xa, lần đi này phi thuyền sẽ đi qua 4 điểm trung chuyển mới có thể đến thẳng cực Đông xa kia." Hệ thống thì thầm bên tai Thời sensei giải thích: "Bây giờ ở bốn vùng sao hiếm có phi thuyền nào trung chuyển nhiều chặng như vậy, nên lần đầu tiên đi qua lỗ đen phi thuyền sẽ khởi động động cơ lâu hơn, khoảng 40 phút nữa chúng ta mới thực sự tiến vào tuyến đường lỗ đen."
"Sau khi đi vào tuyến đường lỗ đen, cần 5 tiếng để đến trạm trung chuyển đầu tiên. Trong 5 tiếng đó sẽ hoàn toàn mất mạng. Ngài có việc gì cần yêm cài đặt để đăng truyện định kỳ không?" Hệ thống hỏi.
Thời Tấc Cẩn thoáng suy nghĩ một lát rồi lắc đầu: "Hiện tại không có việc gì cần thiết phải hẹn giờ, 40 phút là đủ để xử lý."
Thời Tấc Cẩn nói xong đăng nhập tài khoản Fate, vô số tin nhắn ập đến như mưa, hiện đầy màn hình.
Tài khoản streamer ảo này được định giá hơn 100 tỷ trên mạng, nổi như cồn như bụi gai vào cuối thu. Danh sách ở đây có một chùm quả mọng đỏ chín, ở kia cũng có một chùm quả mọng đỏ chín. Mỗi thông báo tin nhắn liên hệ đều là 99+, tin nhắn riêng tư cũng đầy ắp.
Thoáng chốc ánh sáng đỏ chói lòa khiến Thời Tấc Cẩn hoa mắt.
Khi Fate đăng nhập tài khoản, một số trùng cài đặt đặc biệt sẽ nhận được lời nhắc tin nhắn, hộp thư riêng bùng nổ một lần nữa, thông báo liên tục hiện lên!
Thời Tấc Cẩn tắt hết tất cả thông báo, đa số những trùng quen đều online.
Anh lướt qua các tin nhắn chào hỏi của đối tác gần đây, trả lời ngắn gọn vài câu. Nhớ đến điều gì đó bèn ấn ngón tay lên màn hình trí não, lướt nhanh xuống tìm thấy tài khoản [tín đồ dị giáo] trong số những tài khoản được ghim đầu trang.
Đó là Vlad Jeanine.
[Tín đồ dị giáo] cũng hiển thị online, có tin nhắn mới được đánh dấu bằng chấm đỏ.
Thời Tấc Cẩn không bấm vào xem, anh đưa tay ấn vào tài khoản này, kéo, hủy cài đặt ghim đầu trang.
[Tín đồ dị giáo] trong chốc lát bị những tài khoản khác liên tục cập nhật tin nhắn lấn át, chìm xuống, biến mất trong vô số chấm đỏ.
Bỗng một tài khoản ở trang đầu danh sách tin nhắn, trong số những tài khoản được ghim lên, hệt như bị lỗi BUG, liên tục nhấp nháy thông báo tin nhắn đỏ với tốc độ 20 tin mỗi giây!
"Sao trùng này gõ nhanh thế! Chắc chắn là đánh bừa để quấy rối anh đấy!!" Hệ thống nói.
"Tính cách của cậu ấy vậy đấy." Thời Tấc Cẩn mở tin nhắn của Heart 2.0.
Heart 2.0: [Ôi dồi ôi! Cuối cùng anh cũng online rồi!]
...
Vùng sao Bắc Cực, một hành tinh khoa học kỹ thuật công nghệ quân sự cấp cao nào đó.
"Xin thất lễ một chút." Greed cười hì hì với nhân viên phụ trách nhà máy quân sự, lắc vòng tay trí não vờ khiêm tốn: "Ông chủ bận rộn trở lại để họp với tôi, tôi đi báo cáo công việc gần đây."
Trùng cấp cao phụ trách nở nụ cười xã giao lộ hàm răng trắng muốt, đôi mắt đầy hiền lành và thân thiện như muốn trào ra: "Được, được. Đi đi, nhớ thay mặt tôi gửi lời hỏi thăm tới ngài Fate, tôi chân thành chúc ngài ấy hôm nay vui vẻ."
"Tất nhiên rồi, tất nhiên rồi." Greed nở nụ cười thân thiện tương tự, quay người rời khỏi khu thử nghiệm chiến giáp AI, bước nhanh đến khu hút thuốc gần khu nghỉ ngơi, mở hộp thoại trò chuyện.
Sau một thời gian đàm phán căng thẳng và tranh cãi quyết liệt với xưởng nhà máy, tốc độ gõ phím của Greed lại một lần nữa được nâng cấp. Gõ phím nhanh như rèn sắt, tốc độ nhanh đến mức có thể bắn ra tia lửa.
Câu đầu tiên trong báo cáo đã tàn độc như ý nghĩa tên của mình.
Heart 2.0: [Kế hoạch chiến giáp AI của nhà máy vũ khí gặp nhiều khó khăn khi phổ biến bên ngoài quân đoàn cấp cao. Nội bộ Quân đoàn 5 và 7 cũng có nhiều phe chủ chiến không thích kế hoạch chiến giáp AI! Chúng ta có thể lợi dụng điểm này!]
@Fate: [Nói chi tiết.]
Heart 2.0: [Hầu như nhà máy quân sự chỉ bán được chiến giáp AI cho Quân đoàn 5 và 7. Một số quân đoàn cấp trung giàu có đủ khả năng mua được, nhưng trình độ công nghệ của họ không theo kịp. Vì đoàn chiến giáp AI cần tối thiểu một AI thông minh cấp B làm mạng CPU để khởi động cơ bản.]
Heart 2.0: [Chỉ có những hành tinh có trình độ khoa học kỹ thuật cao mới có thể chế tạo hệ thống AI đạt tiêu chuẩn cấp B.]
Heart 2.0: [Làm sao có chuyện mua vũ khí mà còn phải có hành tinh công nghệ cao mới dùng được? Bước này đã loại bỏ 80% nhu cầu mua sắm của các quân đoàn cấp trung.]
Heart 2.0: [Song song đó nội bộ Quân đoàn 5 và 7, phe chủ chiến không tin tưởng vào chiến giáp AI phối hợp chiến đấu.]
[Mà anh có từng nghe về vụ bê bối khởi động AI thế hệ đầu tiên của Liên minh Thủ đô không? Trong vụ bê bối đó, Quân đoàn cũng cử trùng đi xem lễ, trong khi thử nghiệm thực tế, AI thế hệ đầu tiên đã điều khiển chiến giáp giết chết ba tư lệnh phân đoàn đến xem lễ. Kể từ đó tất cả các công nghệ cấy ghép AI hỗ trợ trong chiến giáp của quân đoàn đều loại bỏ mô-đun tự chủ, chỉ có thể tuân theo mệnh lệnh do phi công đặt ra. Nếu phi công không ra lệnh, chiến giáp bị hư hại chỉ còn sót lại một hơi thở, không thể tự cứu, những AI hỗ trợ không có mô-đun tự chủ này sẽ không phát ra tín hiệu cầu cứu.]
Heart 2.0: [Nhưng do tổn thất nặng nề trong trận chiến Nam Thập Tự, Quân đoàn 5 và 7 đã bổ nhiệm một lượng lớn á thư cấp trung lên nhận huân chương, nhưng vẫn rất thiếu lực lượng chiến đấu cấp cao. Quân đoàn 5 và 7 rất phản đối kế hoạch chiến giáp AI, nhưng họ vẫn ký hợp đồng lớn với nhà máy quân sự.]
Heart 2.0: [Tôi chỉ dò la được giá trị giao dịch của một vụ, Quân đoàn 5 đã trả 160 tỷ mua một chi đoàn AI chiến đấu tinh nhuệ, Trong đó, 60 tỷ là tiền mặt kim lư, 100 tỷ quy đổi thành năng lượng lõi năng lượng từ dị thú. Giá trị giao dịch của Quân đoàn 7 tôi chưa dò la được, nhưng tôi đoán cũng không chênh lệch nhiều.]
Heart 2.0: [Đây là lần hợp tác đầu tiên giữa quân đoàn cấp cao và nhà máy quân sự. Nhà máy quân sự đã nếm mật ngọt, nhưng họ gặp phải rào cản từ phía quân đoàn cấp trung và các gia tộc ngoài liên minh. Hiện có xu hướng muốn anh tập trung quảng bá bối cảnh câu chuyện khoa học kỹ thuật cao và AI trong câu chuyện tiếp theo.]
Heart 2.0: [Buồn cười chết đi được! Chắc chắn đám trùng công nghệ này thiết kế chiến giáp AI, tất cả tài liệu tham khảo về thần kinh chiến giáp đều từ mười quân đoàn hoặc biệt động đỉnh nhất kia! Tôi từng học ở Ottowen, dự thính khóa học về chiến giáp. Một chiến giáp cỡ lớn cần 10-50 trùng cấp cao trung đồng điệu thần kinh mới khởi động được. Lũ khoa học gia này tưởng chiến giáp cả vũ trụ đều như đám quái vật biệt động, solo hoặc hai trùng điều khiển chiến giáp là được?]
Heart 2.0: [Hiện tại họ đang gặp khó khăn với yêu cầu công nghệ cứng khởi động quân trận AI.]
Heart 2.0: [Do bê bối của AI thế hệ đầu tiên thuộc Liên minh Thủ đô, cho đến nay nhiều trùng vẫn nhíu mày khi nghe nói đến kế hoạch đầu tư có AI tham gia. Nếu Quân đoàn 5 và 7 không bị bầy dị thú Nam Thập Tự ảnh hưởng, họ cũng sẽ không bao giờ đụng đến những công cụ rủi ro này. Họ càng tin tưởng những chiến hữu còn sống và có trái tim.]
...
Greed càng nhập chữ gương mặt càng phấn khích, đồng tử bất giờ hoá thành hình kim.
[Anh có hiểu không? Fate, anh có hiểu không? Bây giờ Chiêu trò quảng bá của anh là con đường kiếm tiền mở rộng duy nhất cho bọn trùng ngu ngốc ở nhà máy quân sự!]
[Trước đây anh đã nói bầy dị thú Nam Thập Tự sẽ không phải thảm họa liên hành tinh cuối cùng. Nếu kết hợp với kỹ năng tuyên truyền của anh, khiến các gia tộc lớn tin tưởng sẵn sàng theo chân anh xây dựng hành tinh công nghệ cấp cao mới, mua sắm quân đoàn chiến giáp AI để chống lại thảm họa tiếp theo, thì sau khi sống sót bao nhiêu trùng sẽ càng cuồng nhiệt tôn sùng câu chuyện của anh?]
[Fate, anh sẽ trở thành trùng được yêu thích nhất bốn vùng sao, cả bốn vùng sẽ mở rộng vòng tay chào đón anh, gia chủ nhà Jeanine từng gây khó dễ cho anh giờ sẽ nở nụ cười lịch thiệp nhất với anh! Sẽ không còn bất cứ trùng nào quấy rầy anh! Sẽ không còn trùng nào dùng luật pháp trói buộc anh! Dù anh là trùng cấp trung anh cũng có thể cùng quý ngài cấp A thưởng thức trà chiều!]
Chỉ cần Greed tưởng tượng ra cảnh tượng và khung cảnh ấy, hơi thở của cậu đã dồn dập, mồ hôi nóng hổi chảy dọc theo thái dương.
Cậu cắn môi, viết xuống một câu: [Toàn thế giới đều reo hò vì anh.]
Ngay sau đó vòng tay trí não rung nhẹ, Greed đột ngột mở to mắt hệt như bị ai tát một cái.
@Fate: [Gwen. Cậu không miêu tả tôi mà đang kể về ảo tưởng muốn được đứng dưới ánh đèn sân khấu của mình.]
@Fate: [Cậu đã lạc lối trên bàn cờ quyền lực, vũ lực và kim lư.]
@Fate: [Nếu cậu không thể kiểm soát bản thân, tôi sẽ lập tức gác lại ý định đầu tư vào cậu.]
@Fate: [Trên đời này có rất nhiều trùng lạc lối trong tham vọng và quyền lực. Gwen, tôi không cần một kẻ vô dụng bị ham muốn chi phối đến mức mất đi bản chất.]
...
Mồ hôi nóng hổi của Greed biến thành mồ hôi lạnh, thấm ướt cả áo, cậu cảm thấy sợ hãi, tức giận vì bị coi thường, bất công.
Thậm chí cậu còn cảm thấy oan ức và xấu khổ khi bị vạch trần suy nghĩ thực.
Những cảm xúc tiêu cực hỗn loạn này dễ khiến trùng căm hận trùng đã vạch trần sự thật.
Greed nắm vòng tay trí não, đi qua đi lại không ngừng, nhưng cuối cùng sự hoang mang đã lấn át mọi cảm xúc tiêu cực.
Tôi nói sai ở đâu sao?
Cậu thắc mắc nhập ra câu hỏi này.
...
"Aaaaaa!!" Hệ thống la hét: "Cậu ta lạc lối rồi! Cậu ta muốn lợi dụng anh! Yêm phải giật điện cậu ta!!"
Thời Tấc Cẩn ngạc nhiên, vậy mà hệ thống đã nhìn ra, không tệ, thông minh hơn rồi.
"Treo máy, yên tĩnh." Thời Tấc Cẩn nói với nó.
Hệ thống: "QAQ"
Thời Tấc Cẩn nhập chữ trên bàn phím, nhắn tin phản hồi.
...
@Fate: [Cậu không nói sai, theo logic của cậu thì sự việc diễn ra thế này là hoàn toàn hợp lý.]
@Fate: [Nhưng tại sao chỉ có Fate xuất hiện dưới ánh đèn sân khấu? Bóng dáng của nhà máy quân sự đâu? Fate đứng dưới ánh đèn sân khấu, vừa tận hưởng muôn trùng chú ý vừa gánh vác tất cả rủi ro của dự án AI.]
@Fate: [Nếu bầy dị thú được kiểm soát hoặc giảm bớt thì quân đoàn chiến giáp AI sẽ trở nên đắt đỏ, còn tiêu chuẩn sử dụng cao sẽ chỉ trở thành đồ trang trí đắt tiền theo thời gian. Vậy đến lúc đó ai sẽ chịu trách nhiệm gánh nặng cho những gia tộc đã bỏ ra số tiền lớn? Là ai thổi phồng khí thế cho quân đoàn AI? Là ai dẫn dắt xu hướng thời đại? Là ai khiến kim lư của mọi trùng đổ xuống sông xuống biển?]
@Fate: [Trùng nhà máy quân sự gài cậu rồi, bọn họ núp bóng hưởng lợi nhuận lớn từ dây chuyền sản xuất máy móc, đẩy hết mọi rủi ro cho Fate. Nếu dự án chiến giáp AI lại giết nhầm vài quân đoàn cấp cao nữa, Fate sẽ là trùng đầu tiên bị tế lễ đền tội.]
@Fate: [Hãy suy nghĩ kỹ lại, những ý tưởng này của cậu có phải tự nhiên nảy sinh hay do nhà máy quân sự dần tiết lộ chi tiết, dụ cậu tưởng tượng và suy đoán? Doanh thu giao dịch của quân đoàn cấp cao thuộc bí mật tài chính, cho dù "vô tình tiết lộ" cũng không thể nào tiết lộ cho đối tác như cậu được.]
@Fate: [Gwen đừng quá tin tưởng vào trí thông minh của bản thân, khi cần thiết hãy thử học cách giả ngốc.]
Heart 2.0: [...]
@Fate: [Oan ức?]
Heart 2.0: [Không oan.]
@Fate: [Cảm thấy oan ức khi bị chỉ trích, tức giận khi không được thấu hiểu là điều bình thường, mà bị dỗ ngọt cũng chẳng có gì lạ. Cậu còn ở độ tuổi phát triển tiềm năng, mà tiềm năng cần có áp lực mới bộc lộ ra. Sai lầm không đáng sợ, đáng sợ là không chịu nghe lời khuyên, cố chấp mới đáng sợ.]
@Fate: [Hơn nữa, một khi cậu vào guồng quay của nhà máy quân sự. Gwen, Fate chỉ là một tài khoản ảo, nhưng cậu không phải, cậu đang ở trong phạm vi thế lực của họ.]
@Fate: [Cậu rất thông minh, đừng chết trong kết cục vô nghĩa này, đáng tiếc lắm đấy.]
Heart 2.0: [...]
...
Greed rửa mặt trong nhà vệ sinh, gột rửa hết mọi cảm xúc tiêu cực. Ngẩng đầu nhìn lên gương, cậu thấy vùng da quanh mắt đỏ tấy khá nghiêm trọng.
Greed lấy một chiếc khăn từ tủ nóng trong khu vực nghỉ ngơi đắp lên mắt trong năm phút, sau đó mới trả lời Fate.
...
Heart 2.0: [Xin lỗi là do tôi quá nóng vội. Xin anh cho tôi cơ hội sửa chữa sai lầm.]
Heart 2.0: [Tôi hiểu rõ, tôi đang đứng cùng phe với anh mà lại bị lợi ích từ phe đối lập dụ dỗ là sai lầm tồi tệ.]
Heart 2.0: [Hiện tại tôi đã rời khỏi gia tộc, gia tộc Grimm cũng đang làm việc cho anh. Xét về mặt khách quan, anh cũng không lấy nhược điểm khống chế tôi, tôi còn làm một trong những đại diện cho anh hoạt động bên ngoài, vậy tôi có thể làm tổn hại lợi ích của anh chỉ bằng một suy nghĩ riêng của tôi.]
Heart 2.0: [Nhưng Fate, tôi không nói lời ngông cuồng đó với trùng nhà máy quân sự, tôi thực sự bị cám dỗ, song giống như lần trước tôi không nói bí mật của anh cho trùng thừa kế nhà Jeanine biết, lần này tôi vẫn kiên định không sập bẫy, không có bằng mặt không bằng lòng, không đẩy anh vào sóng gió phong ba.]
Heart 2.0: [Tôi không hiểu rõ anh, nhưng anh luôn dễ nhìn thấu linh hồn tôi thông qua con chữ. Anh biết tôi rất giỏi lợi dụng sơ hở, dùng mưu mẹo đối phó trùng khác. Ngôn ngữ cũng không có tính cam kết đối với tôi.]
Heart 2.0: [Tôi không có gia tộc, nhưng tôi có chính bản thân mình. Tôi có thể đưa cho anh nhược điểm để anh tin tưởng và hợp tác với tôi một lần nữa.]
Heart 2.0: [Đừng loại tôi ra khỏi kế hoạch của anh.]
Heart 2.0: [Tôi có anh trai ở Mắt Mèo, mỗi năm tôi có một lần cơ hội lên tầng mây. Hơn nữa mạng lưới quan hệ của tôi còn có thông tin liên lạc của các quý ngài Carnival cấp D-E.]
Heart 2.0: [Tôi có thể ám sát một quý ngài thay anh, để làm vết nhơ và nhược điểm chí mạng trong cuộc đời của Greed Grimm.]
Heart 2.0: [Nhược điểm này đủ chưa?]
@Fate: [...]
@Fate: [Bỏ ngay ý nghĩ đó đi.]
Heart 2.0: [Hoặc như trước đây kỹ thuật viên của anh đã khiến trùng thừa kế nhà Jeanine mất hết mặt mũi, vu khống là tên đồng tính.]
Heart 2.0: [Tôi có thể quan hệ đồng tính, chụp ảnh lưu lại.]
...
"Phì." Hệ thống không nhịn được.
"... Ây." Thời Tấc Cẩn nhíu mày lại xoa thái dương, cuối cùng đành buông xuôi mà massage cho mắt.
Quê hương linh hồn của mấy vai phụ này là đồng tính sao???
Thời Tấc Cẩn hiếm khi nhìn lầm, nhưng anh thực sự cảm thấy trạng thái của Gwen có gì đó bất ổn.
Anh nhắn trả lời trước một câu.
...
@Fate: [Cậu đang không ổn, đi rửa mặt đi, tìm chỗ ngồi xuống, hít thở sâu thư giãn đầu óc. Sau 10 phút nữa hãy liên lạc với tôi, tôi cần một Gwen bình tĩnh tỉnh táo.]
Heart 2.0: [Được.]
Heart 2.0: [Tôi đảm bảo sẽ quay lại trạng thái làm việc tốt nhất.]
...
Vừa trả lời tin nhắn xong, Thời Tấc Cẩn lập tức mở nguyên tác được giấu trong hệ thống.
Khi Gwen trốn thoát khỏi trang viên Grimm và đến vùng sao Bắc Cực, tiến độ nhân vật của cậu xuất hiện biến động, đồng thời mở khóa một số chương trong nguyên tác.
Vẫn như cũ, chương liên quan tới "Greed Grimm" cũng mở khóa ngẫu nhiên, không có mối liên hệ nào giữa các chương.
Nhưng câu đầu tiên trong chương mới mở ngẫu nhiên đã khiến Thời Tấc Cẩn bất ngờ nhướn mày.
[Tôi là Greed Grimm, tôi đảm bảo mãi mãi hướng về Valentine Von bằng tình yêu.]
Thời Tấc Cẩn mở giao diện trò chuyện của vòng trí não lại nhìn lướt qua câu đầu trong nguyên tác, bỗng cảm thấy một sự hài hước phi lý.
Thì ra kẻ cuồng công việc cũng có một ngày dại trai?
Anh bắt đầu lật giở lại nguyên tác, càng đọc vẻ mặt càng trở nên là lạ.
Bởi vì trong nội dung bốn chương được mở khoá ngẫu nhiên này, vậy mà Greed Grimm thực sự có vẻ như đã chìm đắm trong tình yêu!
Cậu quan tâm đến mọi thứ về VV, khi VV bị bùng binh dùng dằng áp bức đến mức không thở nổi, rồi bị Anouchka ép đến mức mất ngủ cả đêm, khi tinh thần hoảng loạn và lo lắng, cậu đã mang đến giá trị tinh thần quan trọng, giúp VV lấy lại tinh thần.
4 chương này tổng cộng 18.000 chữ, Greed Grimm dỗ dành 10.000 chữ!
[...
...
Nếu không có Greed bên cạnh, có lẽ tôi đã không thể chịu đựng được nữa. Đôi khi Greed nói rất nhiều, đôi khi lại kiên nhẫn bầu bạn phơi nắng với tôi cả ngày, tôi rất thích sự bình yên mà anh mang lại cho tôi. Lúc tuyệt vọng nhất, tôi đã từng nói với anh: "Tại sao em không thể bất chấp tất cả mà chọn anh? Tại sao em không thể chọn một tương lai mang lại niềm vui cho em?"
Greed nghe vậy, không hề lảng tránh hay cười đùa cho qua chuyện mà ôm tôi vào lòng, rồi nói rằng có những điều không thể là không thể.
Tôi bật khóc trong lòng anh. Sáng hôm sau, Anouchka chiến thắng vẻ vang rồi đề nghị gặp tôi.
Tôi nghe nói hắn vừa đẩy lùi một đợt tấn công của bầy dị thú ở vùng sao Bắc Cực khiến cho một phần ba khu vực này chìm trong biển máu vào đêm qua. Chiến công của hắn rực rỡ và kinh hoàng như đôi mắt dị biệt của hắn vậy.
Lần gặp trước chúng tôi chia tay trong không vui, mà lần này tôi vẫn có hơi sợ hãi. Tôi cầu cứu bạn tốt của mình, Vlad nhanh chóng từ Liên minh Thủ đô đến giúp tôi, cũng hứa sẽ giải quyết mọi chuyện cho tôi.]
Đọc đến cuối chương, Thời Tấc Cẩn lật sang trang thấy góc nhìn của Greed Grimm trong một nghìn chữ cuối cùng của nguyên tác.
[Greed nghe nói tử thần tóc vàng lại nộp đơn xin vào Mắt Mèo, hôm nay Greed không đến Lộ Cung nữa, lỡ đi vào rồi lại bị đuổi ra, trạm tiếp theo là thẳng đến hủ tro cốt.
Greed nhàn rỗi không có việc gì làm, trưa hôm đó đã nộp đơn xin gặp mặt một quý ngài trùng đực khác.
Ngài Fraser, anh hai của cậu, sống ở khu Đông Mắt Mèo vẫn chưa kết hôn.
Đơn xin của Greed bị từ chối bốn lần nhưng Greed vẫn vui vẻ, kiên trì nộp đơn cho đến tận 4 giờ chiều. Cuối cùng ngài Fraser bị làm phiền không chịu nổi nên đồng ý.
Greed hớn hở tiến về khu Đông gặp anh trai.]
Thời Tấc Cẩn nhíu mày, nhận ra cách tương tác giữa Greed và anh trai ruột của cậu trong nguyên tác có vẻ bất thường.
[...
Fraser lại im lặng rơi nước mắt, nhưng Greed cười rạng rỡ: "Làm ơn đó anh hai, lần nào em đến anh cũng khóc."
Fraser quay mặt đi, Greed tiến đến ngồi chồm hổm bên chân anh hai như hồi còn nhỏ. Cậu ngồi bệt xuống đất tựa đầu lên đùi Fraser, nở nụ cười rạng rỡ như ánh nắng. Đôi mắt xanh lam của cậu vẫn sáng ngời như ngày nào.
Fraser siết chặt chiếc chăn trên đùi.
Greed nói: "Hôm nay Cash đã nộp đơn xin gặp mặt ở Lộ Cung. Bầy dị thú ở vùng sao Bắc Cực đã được bình định. Tiếp theo Cash có thể nộp đơn xin tham gia trận chiến thăng lên tổng tư lệnh. Anh ta mang tới rất nhiều chiến lợi phẩm. Grimm cần những gì? Cứ liệt kê danh sách cho em."
Sau một hồi im lặng, Fraser căm hận nói: "Đừng quan tâm đến Grimm nữa."
"Yên tâm đi anh hai." Greed tựa đầu lên đùi Fraser, nhìn ra ngoài cửa sổ ngắm nhìn ánh hoàng hôn cuối cùng, ánh sáng phản chiếu tắt dần trong đôi mắt xanh của cậu.
Greed vẫn nói bằng giọng điệu vui vẻ: "Em sẽ không sao đâu."
"Chỉ cần em yêu Valentine, mọi chuyện sẽ ổn thôi."
"Anh xin lỗi." Hồi lâu sau, Fraser mới nói.
Sắc mặt anh tái nhợt, vươn tay vuốt mái tóc đỏ của Greed: "Chỉ cần cậu ấy kết hôn thì mọi chuyện sẽ ổn thôi, chỉ cần cậu ấy kết hôn, Gabriel sẽ không còn nhìn chằm chằm chúng ta nữa."
Greed không nói gì thêm, cậu nhìn ánh hoàng hôn ngoài cửa sổ, bỗng không hề mong chờ ngày mai.
Cậu không ngây thơ như Fraser, nhưng cũng không thông minh đến mức có thể nhìn thấu Gabriel thực sự muốn làm gì.
Đó là một tên điên rồ và bệnh hoạn hơn cả Cash, Cash là ép buộc cứng rắn, Gabriel là chất độc mềm mại.
Greed không tin Valentine kết hôn sẽ khiến Gabriel buông tha cho những con vật cưng mang lại giá trị tinh thần như họ.
Đột nhiên Greed nhớ lại những lời Valentine nói hôm qua, bỗng suy nghĩ lan man.
Tương lai vui vẻ?
Nếu tôi không phải là "tôi", tương lai của tôi sẽ ra sao?
Bóng tối bao trùm căn phòng như biển đen nhấn chìm cả hai.
Cậu gối đầu lên đùi anh trai, chìm vào giấc ngủ tăm tối không mộng mị.]
"Lại là Gabriel..." Thời Tấc Cẩn dùng ngón trỏ ấn vào môi dưới, nhíu mày suy tư. Mười phút đã trôi qua, tin nhắn của Heart 2.0 hiện lên, cắt ngang dòng suy nghĩ của anh.
Heart 2.0: [Tôi ổn rồi, tôi ổn rồiiii! Anh định sai tôi làm gì tiếp theo!]
Thời Tấc Cẩn thấy ngôn từ của cậu lại trở nên hóm hỉnh, anh lại nghĩ đến câu kia: Nếu tôi không phải tôi! Tôi sẽ có một tương lai thế nào?
...
Một chỗ khác Starnet.
Greed nắm chặt vòng tay trí não, lòng bàn tay hơi toát mồ hôi. Vừa chờ tin nhắn vừa tìm kiếm thông tin liên lạc của quý ngài Carnival trong danh sách.
Vòng tay trí não rung lên, cậu lập tức nhìn vào, con ngươi co lại!
@Fate: [Đừng suy nghĩ linh tinh về những thứ vớ vẩn nữa.]
@Fate: [Lấy công chuộc tội đi. Ngoài việc xúi giục cậu thuyết phục tôi viết bối cảnh về AI, nhà máy quân sự còn dụ cậu tiếp cận gia tộc lớn ở vùng sao nào trước tiên?]
Không đúng! Suy nghĩ của Greed quay cuồng, không đúng!
Fate không phải trùng tốt bụng! Dựa vào kinh nghiệm giao tiếp trước đây, anh nên đâm tôi một nhát cảnh cáo tôi! Sự việc xảy ra khác thường, tất có điều dối trá!
Ngay sau đó Greed lại ngơ ra, hiện tại cậu còn gì đáng để lừa dối đâu? Suy nghĩ một hồi, cậu viết một câu trả lời như sau.
Heart 2.0: [Có ai đó nói tốt về tôi với anh không? Hay có ai bảo lãnh cho tôi? Là anh cả tôi à? Hay là thư phụ?]
Không! Vẫn không đúng! Greed nhắn xong liền nhận ra mình đã nhắn gì, thư phụ hận không thể bắt cậu trở về đánh gần chết, anh cả bận rộn mở rộng đường văn hóa trung và hạ tầng của Tây Tiên Nữ, nào có thời gian quan tâm cậu!
Anh hai Fraser? Cũng không! Anh hai bây giờ có lẽ còn không biết cậu đã bỏ nhà đi!
Cuối cùng ai bảo lãnh cho tôi??
Greed vừa suy nghĩ vừa nhắn thêm một tin: [Do tôi mang họ Grimm, họ bảo tôi ưu tiên tiếp cận những gia tộc lớn trong Tây Tiên Nữ. Họ khuyến khích tôi liên hệ với các quý ngài. Thực chất mạng xã hội của tôi có khá nhiều thông tin liên lạc với quý ngài Carnival. Họ ám chỉ tôi lợi dụng sức ảnh hưởng từ chuyện tình yêu của anh tiếp cận các gia tộc đứng sau các quý ngài, khiến họ mua chiến giáp AI. Giống như anh dễ dàng dùng một tờ giấy phép giả để xúi giục tổng tư lệnh phân đoàn cấp cao nghỉ phép tìm lại thể diện cho anh, nhà máy quân sự không dám ép quân đoàn chi tiền, nên muốn đi đường vòng để hút tiền từ các fan hâm mộ khác của anh.]
@Fate: [Được rồi đã biết.]
@Fate: [Đừng quan tâm đến Tây Tiên Nữ, lần xâm lược của dị thú tiếp theo có thể xảy ra gần Liên minh Thủ đô, cậu tìm cách hợp tác nhắm vào một trong ba gia tộc lớn, Morgan.]
...
Một bên khác.
Tay Greed chà nhẹ vào quần, gạt đi mồ hôi lấm tấm trong lòng bàn tay, rồi nhập tin nhắn mới: [... Sao anh có thể chắc rằng dị thú tiếp theo sẽ xảy ra gần Liên minh Thủ đô... ?]
@Fate: [Không dám chắc.]
Greed: ...
Vòng tay trí não run lên lần nữa.
@Fate: [Giả sử. Cậu tưởng tượng mình đang chủ đạo một dự án hợp tác, thuyết phục các nhà máy quân sự đồng ý cho cậu mang theo nguyên mẫu chiến giáp AI đi đàm phán. Mà trùng hợp chỉ trong vòng 10 ngày, hai bầy dị thú đồng thời bùng phát ở phía Nam và phía Tây Liên minh Thủ đô.]
@Fate: [Cậu tận dụng ảnh hưởng của Fate giới thiệu bản thân với gia tộc Morgan, tất cả sẽ suôn sẻ nếu mọi việc diễn ra đúng kế hoạch, cậu có thể hoàn thành một trong những mong muốn của mình trong năm nay.]
@Fate: [Trở thành khách quý của giới đặc quyền nhanh hơn anh cả, thư phụ và gia tộc.]
@Fate: [Không phải Grimm, mà là cậu, Gwen.]
Greed ngưng thở, gương mặt đỏ gay, tay run rẩy nhập hồi đáp.
Heart 2.0: [Nếu... nếu tôi không cưỡng lại cám dỗ của trùng nhà máy quân sự, lén lút liên lạc với gia tộc Tây Tiên Nữ... nếu, tôi nói là, chỉ là nếu thôi... anh sẽ làm thế nào?]
@Fate: [Vậy thân ai nấy lo.]
Heart 2.0: [...]
Heart 2.0: [Vậy tin tức bầy dị thú này... là phần thưởng vì tôi không phản bội à?]
@Fate: [:D]
@Fate: [Cũng không hẳn vậy. Nói tóm lại, gần đây tôi đã làm chút chuyện chọc tới Jeanine, Jeanine lớn ấy. Tôi mong cậu thay mặt Fate kết thân với gia tộc Morgan, Jeanine muốn làm gì thì để Morgan đến đạp một cái.]
...
Tự dưng Greed thấy chóng mặt.
Khiếp, Jeanine lớn kia hả! Anh không muốn sống nữa rồi à! Dám dây vào trùng nắm giữ một nửa quyền lực của Liên minh Thủ đô!
Trí não lại rung lên, Fate đáng sợ không muốn sống gửi thêm một tin nhắn mới.
@Fate: [Có một bầy dị thú xuất hiện gần vệ tinh của lãnh thổ gia tộc Morgan. Hãy nắm bắt cơ hội, mang theo chiến giáp trở thành bạn của Morgan.]
Tim Greed đập mạnh đến mức đau nhói, cậu đứng ngồi không yên lại vô cùng phấn khích.
Đây là tiên đoán? Hay đây là tương lai được tính toán bởi hành tinh khoa học phía sau Fate?
Liên minh Thủ đô có một thế lực vũ trang hùng mạnh, vùng sao Đông Thiên Cung có hai trụ sở quân đoàn cấp cao, hợp lại thành ba quân đoàn cấp cao bảo vệ, cũng không xảy ra nội chiến, nếu bầy dị thú bùng phát, tổn thất của vùng sao Đông Thiên Cung cũng không lớn đến mức như Nam Thập Tự.
Thoáng chốc, Greed đã hiểu được ý ngầm của Fate: Đây là một đợt dị thú ít gây thiệt hại, nhưng thoạt nhìn trông rất khủng khiếp.
Đây là cơ hội tốt để diễn trò!
Greed lập tức nhập câu trả lời: [Được, tôi hiểu rồi, tôi sẽ hành động ngay lập tức! Trong vòng năm ngày! Tôi nhất định sẽ đến Liên minh Thủ đô!]
Trí não rung lên, @Fate: [Chúc cậu thành công.]
Sau vài giây do dự, Greed lại hỏi: [Rốt cuộc ai đã bảo lãnh cho tôi? Ai cho tôi thêm một cơ hội nữa?]
Lần này Fate không trả lời tin nhắn.
Hình ảnh đại diện hoa pixel nhỏ đó tối xuống, hiển thị trạng thái ngoại tuyến.
"Thời sensei chúng ta tiến vào đường lỗ đen rồi! Sẽ ngắt mạng đó!" Hệ thống kêu lên.
Thời Tấc Cẩn tháo vòng trí não ra, nhờ tiếp viên đi ngang rót một ly nước đá mới, dặn dò hệ thống: "20 phút trước khi đến trạm trung chuyển tiếp theo, nhớ đánh thức tôi."
Hệ thống nói: "Vâng ạ!"
Thời Tấc Cẩn uống cạn ly nước đá, đeo mặt nạ ngủ và áo choàng rồi chìm vào giấc ngủ.
Vài phút sau, anh đột ngột vén một góc chăn: "Lên đây."
Rolley và Raleigh lén lút tiến tới, hai mắt sáng lên!
Nửa đêm, bọn trẻ giật mình tỉnh giấc, lập tức rón rén đến cửa khu nghỉ ngơi của cậu út, âm thầm theo dõi thời gian làm việc và nghỉ ngơi của cậu út. Khi cậu út chuẩn bị ngủ, cả hai rón rén chui xuống gầm giường, cùng cậu út chìm vào giấc ngủ.
Giờ chỉ cần cậu út mở miệng, cả hai lập tức cởi giày trèo lên giường.
Rolley và Raleigh cẩn thận không đè lên tay cậu út, ngoan ngoãn nép vào, quầng thâm mắt dày cũng không ngăn cản nổi cả hai chìm vào giấc ngủ trong tích tắc.
...
"Thời sensei ơi, chỉ còn 30 phút nữa là phi thuyền sẽ vào trạm trung chuyển để tiếp nhiên liệu rồi, anh có muốn dậy đánh răng rửa mặt trước không ạ?" Hệ thống nhỏ nhẹ cất tiếng bên tai Thời Tấc Cẩn.
Vài tiếng chợp mắt trôi qua nhanh chóng, Thời Tấc Cẩn tháo bỏ bịt mắt, vừa cử động tay, Rolley và Raleigh lập tức tỉnh giấc.
Anh sờ lên trán cặp song sinh: "Ngủ thêm chút nữa đi."
Cặp râu của Rolley và Raleigh quấn quanh ngón tay Thời Tấc Cẩn, rồi cuộn chăn lại nằm xuống.
Thời Tấc Cẩn rửa mặt sơ qua, cầm ly nước đá đi dạo đến hành lang ngắm cảnh khoang hạng nhất, bấm nhẹ công tắc cửa sổ hạm, ngắm nhìn cảnh vật bên ngoài.
Kính phi cơ đen bỗng như viên pha lê mực được gột rửa, lớp đen mờ dần tan biến, vũ trụ huyền bí như một bức tranh sơn dầu tuyệt mỹ, từ từ mở ra trên màn kính trở nên trong suốt.
Hành trình đi qua đường lỗ đen không hề tối tăm, nơi đây có những tinh vân và tia chớp dạng sợi, dạng tia, huỷ diệt rồi lại tái sinh, ngay cả chiếc hạm vũ trụ khổng lồ cũng như ngôi sao băng nhỏ bé, lướt qua biển sao nguy hiểm nhưng lại đẹp đẽ.
Lần đầu tiên Thời Tấc Cẩn hoàn toàn buông lỏng để ngắm nhìn biển sao.
Khi phi thuyền thoát khỏi quỹ đạo lỗ đen, tín hiệu Starnet được kết nối lại.
Hệ thống thông báo: "Thời sensei, gia tộc Belin đã trả trả lời email của anh, anh muốn xem ngay không?"
"Mở ra đi." Thời Tấc Cẩn nhấp ngụm nước đá cuối cùng, quay về bàn làm việc, tiếp tục công việc.
Hệ thống mở email của Belin, tin nhắn xã hội dài tới 5 trang giấy được mở ra trên màn hình chiếu.
Thời Tấc Cẩn kiên nhẫn lọc qua hàng nghìn từ sáo rỗng vô dụng để tìm kiếm thông tin hữu ích ngắn gọn.
Hệ thống im lặng một lúc rồi hỏi: "Thời sensei, anh không phải muốn tìm hiểu nội tình vụ án năm 1980 sao? Gia tộc Belin viết về vinh quang lịch sử gia tộc trong email để làm gì? Sau khi nói về lịch sử, họ lại nói về ảnh hưởng của gia tộc Belin vào thế kỷ trước, rồi lại nhấn mạnh thời cuộc hiện đại thay đổi. Những thứ này hoàn toàn không liên quan đến yêu cầu của anh, họ đang dạy dỗ anh à?"
"Ừm. Email này chứng tỏ Belin đồng ý giao dịch nội tình vụ 1980. Yêu cầu của đối phương là tôi phải chọn Belin làm một trong những nhân vật chính trong cuốn truyện tiếp theo. Nói về gia thế và lịch sử là khoe khoang sức mạnh, muốn tôi biết điều mà chủ động nhượng bộ lợi ích."
"Nói chuyện xã giao khó hiểu là để thử thách trình độ hiểu biết của tôi, xem tôi có thể giải mã những ẩn ý này không. Hiểu được là con nhà gia tộc trăm năm, không hiểu là kẻ ăn may mới nổi mấy năm gần đây, đại khái vậy đi." Thời Tấc Cẩn tổng kết.
Hệ thống: "..." Mấy gia tộc lâu năm đúng là kỳ quặc! Một chuyện cỏn con mà viết dài năm trang giấy, lại còn bày đặt thử thách người ta, đúng là phiền phức hết sức!
"Xem ra gia tộc Belin bị đàn áp tơi tả mấy năm qua, đến mức họ cũng muốn thử cách thức giải trí mạng này để lấy lại danh tiếng." Thời Tấc Cẩn khẽ cười một tiếng, nói với hệ thống: "Soạn email hồi đáp theo mẫu."
Hệ thống lo lắng: "Cũng... Cũng là kiểu hồi đáp này sao? Yêm nên tải mẫu về ngay không?"
Thời Tấc Cẩn nói: "Không cần. Cậu viết sẵn phần đầu và phần cuối theo kiểu cách, phần giữa cậu chuyển giọng nói của tôi thành văn bản."
"Dạ!"
Hệ thống xử lý ngay lập tức: "Mời anh nói."
Thời Tấc Cẩn nói: "Tốt, Belin có thể xuất hiện trong tác phẩm tiếp theo của tôi, nhưng chỉ là nhân vật phụ. Mức độ hoàn thiện và vị trí của nhân vật phụ sẽ phụ thuộc vào việc các vị có cung cấp đầy đủ thông tin về vụ án 1980 hay không. Ritara và Theodore có xuất hiện hay không hoàn toàn do các vị quyết định. PS: Phản hồi chỉ được phép dưới 100 từ, dài dòng sẽ lãng phí thời gian của tôi."
"Hoàn tất! Yêm gửi đi rồi nhé!" Hệ thống thông báo.
"Ừm." Thời Tấc Cẩn mở trang thông tin nhập học trường quân sự bậc cao còn đang dang dở, tiếp tục viết cho Amy.
Vài phút sau, hệ thống bỗng rung nhẹ vòng tay trí não của Thời Tấc Cẩn: "Thời sensei, Belin đã trả lời tin nhắn rồi."
"Nói gì?" Thời Tấc Cẩn cũng không ngẩng đầu lên.
Hệ thống mở ra xem lướt qua, vui mừng nói: "Cuối cùng họ cũng dùng tiếng thông dụng rồi! Gia tộc Belin đang giằng co với anh, muốn tranh vai chính."
Thời Tấc Cẩn nói: "Trả lời tin nhắn, Liên minh Thủ đô không chỉ có họ là thế lực lớn, Jeanine không cần, nhưng Morgan giàu có chắc chắn sẽ hào phóng đầu tư."
Chỉ sau vài thao tác, hệ thống lại vui vẻ nói: "U wow, lần này Belin trả lời ngay lập tức, chắc sốt ruột lắm đó anh!"
"Họ nhượng bộ rồi! Yêu cầu Belin phải viết vai phụ của Belin thành Theodore trong , nhưng không được ngu si như vậy. Nói rằng nội tình vụ án sẽ được gửi đến trong vòng 7 ngày làm việc."
"Thông báo cho họ, trong vòng 24 tiếng, trước 1 giờ chiều ngày mai phải gửi đến." Giọng điệu Thời Tấc Cẩn nhẹ nhàng hiền hoà, nhưng lời nói không cho chối cãi.
Cùng lúc đó, Thời Tấc Cẩn viết nhận xét vào hồ sơ nhập học của Amy: Rất dũng cảm, đáng bồi dưỡng.
Anh lấy ra bút điện tử, thành thạo ký tên thay cho thượng úy Romeo, rồi bảo hệ thống đóng dấu giả.
"Có phải hơi vội vàng quá không?" Hệ thống hỏi trong khi trả lời.
"7 ngày quá dài, dễ cho họ lợi dụng để làm sai lệch, che giấu thông tin quan trọng trong tài liệu."
Thời Tấc Cẩn mở tờ đơn xin nhập học thứ hai, bắt đầu viết thông tin nhập học vào trường quân sự bậc cao cho Derby 16 tuổi, đứa con lớn thứ hai nhà Bill.
"Để tạo ra cạm bẫy và lừa dối tinh vi cần thời gian, nếu tôi phát hiện ra, kế hoạch hợp tác sẽ đổ bể. Chỉ có vậy họ mới thành thật..."
Thời Tấc Cẩn tính toán: "Gửi cho tôi một bản án đảm bảo độ chính xác khoảng 70-80%."
"Dù sao Gabriel là kẻ chủ mưu phanh phui vụ án 1980, gia tộc Belin có mâu thuẫn với ông ta, chắc chắn trong vụ này gia tộc Belin không hoàn toàn trong sạch, cho họ 24 tiếng tô hồng bản thân trong hồ sơ vụ án là xong."
Hệ thống lập tức thực hiện.
Lần này gia tộc Belin mất đến nửa tiếng mới gửi email mới, chỉ trả lời một câu: [Được.]
"Tốt, tin tức kỳ lạ mà cậu nói là gì?" Thời Tấc Cẩn hỏi.
Hệ thống nói: "À à! Là..."
Ngay lúc này, vòng tay trí não của Thời Tấc Cẩn lại rung lên, âm báo đặc biệt vang lên. Anh cúi đầu nhìn xuống, tài khoản Standard A567 ở đầu danh sách tin nhắn nhảy liên tục, mỗi giây hiện lên 9 tin nhắn mới.
Thời Tấc Cẩn vô thức tính toán thời gian, có lẽ Anouchka vừa mới thoát khỏi tuyến đường lỗ đen đến vùng sao Tây Tiên Nữ.
"... Ây." Anh cất bút điện tử cẩn thận, rồi nói với hệ thống: "Để tôi giải quyết việc này trước."
"Vâng ạ." Hệ thống ngoan ngoãn nói.
Thời Tấc Cẩn mở tài khoản, tin nhắn liên tục hiện ra.
SVIP Standard A567: [Tôi đến rồi.]
SVIP Standard A567: [Hình ảnh hải quan vũ trụ hành tinh Tây Tiên Nữ.jpg]
SVIP Standard A567: [Sẽ đến căn cứ quân sự sau 2 giờ.]
SVIP Standard A567: [Việc đón tiếp với Mắt Mèo đã giao cho một trùng ưu tú do anh giới thiệu. Trùng này xuất thân danh giá, sẽ thu hút phần lớn chú ý của các quý ngài.]
SVIP Standard A567: [...]
SVIP Standard A567: [Đã đến căn cứ, tôi sẽ không gặp những quý ngài Mắt Mèo, đám áo xám kia chẳng nói được gì.]
SVIP Standard A567: [Tôi đã nói, không đi.]
SVIP Standard A567: [Hình ảnh.jpg]
SVIP Standard A567: [Bằng chứng.]
Thời Tấc Cẩn xem từng tin nhắn một, sau đó mở ảnh trong tin nhắn thứ hai từ dưới lên.
Trước khi nhận ra, nụ cười như thước đo trên mặt Thời Tấc Cẩn đã biến mất. Anh nhấp môi, vẻ mặt bình tĩnh xa cách dần dịu lại.
Bức ảnh thứ hai từ dưới lên là ảnh tự chụp.
Quân thư mặc trang phục chính thức lịch lãm, biểu cảm lạnh lùng, mái tóc vàng được vuốt ngược ra sau lộ ra vầng trán sáng loáng. Dưới đôi lông mày sắc sảo là đôi mắt sáng ngời, nhưng thiếu tướng khí thế hung hăng bận trang phục chính thức lại dùng tay kéo hở cổ áo quân phục, lộ ra một vòng cổ đen.
Vòng cổ đen mảnh siết chặt quanh cổ quân thư, ngay dưới yết hầu tạo nên cảm giác gò bó kỳ lạ. Trên da hằn ra vệt đỏ ửng do bị siết chặt hiện ra mờ mờ, vạch báo mức độ chất ức chế đã đạt mức tối đa: 100%.
Thời Tấc Cẩn nhấp một ngụm nước đá. Ừm, thảo nào sáng nay dậy không thấy dâu.
Hóa ra Anouchka đã lấy đi chiếc vòng cổ hormone mà anh từng dùng.
Ngay khi thông báo tin nhắn đã xem, cửa sổ trò chuyện lại hiện lên một tin nhắn mới.
SVIP Standard A567: [Báo cáo kiểm tra sức khỏe năm nay của tôi cho thấy tiểu não và vùng hải mã đều bình thường.]
SVIP Standard A567: [... Nên hôm qua tôi có hỏi tên thật của anh không ?]
Thời Tấc Cẩn nhai nát viên đá trong miệng, tiếng cười và hơi thở hòa quyện vào nhau thoát ra khỏi môi, tan biến vào không khí.
Editor: Hiện tại thì mình đang rối xưng hô giữa An và Thời, Thời có bước ngoặt để chuyển xưng hô, An thì chưa có, vì nếu theo bình thường xưng hô không thể thay đổi chỉ trong một sớm một chiều, An quen miệng gọi anh, dù biết Thời nhỏ hơn. Còn Thời gộp cả tuổi lại cũng tầm 30 rồi. Tầm này mình sẽ xem xét để chuyển và có thể thay đổi.
Một số hình sẽ sắp xếp lại đúng thứ tự chương nên thấy lại cũng đừng bất ngờ.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]