Chương trước
Chương sau
Bên ngoài cửa sổ, nhìn ra xa, bầu trời Black Shield tối tăm hỗn loạn.

Vết đen do đuôi máy bay chiến đấu bay qua trên bầu trời, khuấy động dòng mây, thỉnh thoảng trên đỉnh mây dày có bóng đen lớn bay qua.

Thời Tấc Cẩn kinh ngạc, chỉ năm phút sau khi tiếng còi báo động phòng không vang lên, chiến hạm Black Shield đã xuất kích?

Anh lại nhìn về phía cổng khu nhà ở.

Dưới thanh chắn cổng chính khu nhà ở, tiếng còi báo động của trạm canh gác vang lên đều đặn, đội bảo an tuần tra đang tập trung qua bộ đàm, bóng trùng ngày càng đông.

Xa hơn một chút ngoài cổng chính, Thời Tấc Cẩn thấy những robot cầm súng cao 3 mét lần lượt xuất hiện từ khúc quanh của tòa nhà, những quân thư mặc quân phục Black Shield nối đuôi nhau đi ra.

Đồng tử của Thời Tấc Cẩn co lại, lần trước thấy loại robot vũ trang này là ở cửa kiểm tra hải quan Black Shield!

Tối qua, Anouchka mới tiết lộ tin tức nội bộ quân đoàn: Quân đoàn Ong vàng đang cướp bóc tàu vận tải và tàu hộ tống của Quân đoàn Tò vò, nghi là đang truy lùng tung tích của streamer Fate cường độ cao.

Gần đây, các phân đoàn của hai bên đã đối đầu trực tiếp, phân đoàn tò vò thất bại tại Nam Thập Tự, chỉ có số ít sống sót!

Hôm nay trạm canh gác của Black Shield lại gióng lên tiếng còi chiến tranh? Quân đoàn Ong vàng đánh đến sao Bắc Cực rồi?

Thời Tấc Cẩn nhíu mày suy ngẫm, không đúng!

Tọa độ Black Shield nằm ở biên giới sao Bắc Cực, lần giao tranh trước giữa hai bên diễn ra tại vùng sao Nam Thập Tự. Trong vòng một ngày, Quân đoàn Ong vàng không thể nào tập kết toàn quân tiến đến vùng sao Bắc Cực, ngay cả việc xâm lược đến biên giới khu vực này cũng là điều không thể!

Tấm vé phi thuyền anh mua cho Gwen bay từ thiên hà Azur ở vùng sao Đông Thiên Cung đến vùng sao Bắc Cực, mất tổng cộng 4 ngày mà còn là đường bay tốc hành.

Nếu tốc độ tấn công của ong vàng có thể từ khu Nam đột kích vào khu Bắc trong vòng một ngày, vậy họ không nên tấn công mười quân đoàn, mà nên trực tiếp khiêu chiến Quân đoàn 1 mới có thể tối đa hóa lợi ích!

Thời Tấc Cẩn giữ bình tĩnh, lập tức ra lệnh cho hệ thống đột nhập vào mạng lưới công nghiệp quân sự của Black Shield để điều tra nguyên nhân Black Shield mở hệ thống phòng thủ.

Hệ thống trở về rất mau: "Mạng lưới quân công của Black Shield không hiển thị lý do phòng thủ, chỉ có một mệnh lệnh từ hành tinh cấp trung, yêu cầu Black Shield mở phòng thủ."

Thời Tấc Cẩn trầm tư, từ trong ký ức tìm ra 3 ký ức then chốt.

Anouchka nói: Mười quân đoàn chỉ công khai thông tin về khu vực quản lý, những thông tin khác đều thuộc diện bảo mật.

Tuần trước, anh dùng nick Romeo yêu cầu quản lý mở cửa sau cho Tom, lúc đó quản lý nói rằng, vì Black Shield có địa lý đặc biệt nên đã đóng cửa các tuyến đường an toàn.

Ngẫm lại xa hơn, khi Bill lái xe đưa anh đi tham quan thành phố cũng đã nói rằng cơ sở hạ tầng của Black Shield tồI tàn, một nửa hành tinh thành phố đã trở thành vùng đất hoang sau chiến tranh xâm lược trước đó, nhưng không cần lo lắng, vì sau một thời gian tổng đoàn sẽ cử trùng đến tái thiết thành phố.

Tại sao một hành tinh cấp thấp lại được tổng đoàn coi trọng? Họ còn tiêu tốn tài nguyên để tái thiết thành phố?

Vài mảnh ghép quan trọng khớp lại với nhau, tim Thời Tấc Cẩn đập thình thịch, hiếm khi buột miệng chửi tục.

Quần què... tổng trụ sở của tò vò ẩn náu gần Black Shield à??

Thời Tấc Cẩn quay sang hỏi hệ thống: "Tiến độ học tập của cậu thế nào rồi?"

Hệ thống kiêu ngạo: "Tốc độ né tránh tấn công mạng quân sự của trùng tộc đã đạt 2 phút 10 giây! Đã đánh bại 80% hacker trong vũ trụ trùng tộc!"

Thời Tấc Cẩn: "Tốt, tiếp tục truy ngược nguồn thông qua IP lệnh hành tinh cấp trung trên mạng lưới quân công Black Shield, tra cứu các từ khóa: Phòng thủ chiến tranh Black Shield, tuyến đường hành tinh Black Shield, toạ độ Black Shield."

Hệ thống: QAQ ???

Không phải, Thời sensei! Ai lại để một hệ thống vừa mới học đi tập tễnh trực tiếp tranh đoạt chức vô địch chạy 100 mét chứ!

Hệ thống: "Thời sen..."

Thời Tấc Cẩn: "Lấy bao nhiêu thông tin được thì lấy, đi đi."

Hệ thống gào một tiếng quyết chiến tới cùng phi vào tấn công, Thời Tấc Cẩn nhanh chóng quay lại phòng, lấy ba lô ra, đóng gói đồ dùng thiết yếu, sau khi thu dọn xong liền vào phòng tắm mở tủ đồ.

Ngoài bộ nịt eo đặt từ hành tinh cấp cao, Thời Tấc Cẩn còn chuẩn bị nhiều cuộn băng keo, gồm cả băng keo giấy không làm hỏng tường và băng keo công nghiệp có độ bám dính cao.

Khi cần thiết, có thể dùng băng keo dán chặt vào sau cột sống thắt lưng để tạo hiệu ứng bó eo tạm thời, hoặc dán lên tay và cổ để làm lớp vật lý thứ hai che giấu.

Rẹt! Thời Tấc Cẩn xé một cuộn băng keo.

Đối diện với gương phòng tắm, anh cẩn thận quấn băng keo kín mít tay, cánh tay, mắt cá chân và cổ - ba vị trí da dễ lộ ra ngoài. Sau khi dán xong, anh lại dán thêm một lớp băng keo công nghiệp có độ dính cao bên ngoài.

Băng keo công nghiệp có màu xám, dán xong, chạy nhảy, ngã sấp cũng không sao, lộ da cũng không vấn đề gì.

Thời Tấc Cẩn vừa dán cổ vừa suy nghĩ cách xử lý tóc.

Hôm qua anh đã ra lệnh cho hệ thống tạo ra thân phận giả để tiếp cận công ty sơn chiến giáp, đầu tư hợp tác vào lĩnh vực nhuộm tóc.

Trùng tộc không có nhu cầu nhuộm tóc, tóc của họ vốn dĩ như thế nào thì sẽ như thế đó.

Thời Tấc Cẩn đã tìm hiểu trên mạng, biết rằng thời trang của trùng tộc thường rất cá tính, ví dụ như xỏ khuyên da, đeo nhiều khuyên tai, xỏ khuyên cánh vẩy, đeo nhẫn có kiểu dáng kỳ lạ, v.v...

Nhưng khi hai câu chuyện tình yêu này xuất hiện, các đặc điểm của vai chính sẽ trở thành một phần của văn hoá đại chúng. Các nhà sản xuất nhạy bén đã bắt đầu bán bột ngọc trai, vậy chỉ còn là vấn đề thời gian trước khi ngành nhuộm tóc trở nên phổ biến.

Ngành công nghiệp thuốc nhuộm đã sở hữu hệ thống công nghiệp hoàn chỉnh, tách ra một hướng kiếm tiền mới thì rất nhanh.

Tuy nhanh cũng không thể nhanh đến mức hôm qua chốt xong, hôm nay sản phẩm đã ra mắt!

Thời Tấc Cẩn vốn đã sắp xếp từng bước xử lý vấn đề lộ diện, nhưng việc phòng thủ của Black Shield đột ngột xảy ra khiến kế hoạch của anh bị đảo lộn.

Dù hôm nay thuốc nhuộm tóc đã được chuẩn bị xong, nhưng cũng không thể đến tay anh vì đường hàng bị đóng cửa.

Nếu Black Shield thực sự trở thành khu vực chiến tranh, Thời Tấc Cẩn buộc phải rời khỏi căn nhà hiện tại mà đi đến nơi lánh nạn.

Nơi lánh nạn quá đông trùng, hiệu ứng ánh sáng trên tóc là một vấn đề lớn. Mang mũ chỉ là giải pháp tạm thời, cần phải có một giải pháp lâu dài.

Lúc này vòng trí não của anh đột nhiên rung lên, cùng lúc đó hệ thống cũng mang theo tin tức trở về.

Thời Tấc Cẩn nghe hệ thống báo cáo trước.

Hệ thống: "Dữ dằn luôn! Thời sensei! Anh không biết đâu! Hành tinh cấp trung kia hoá ra là hành tinh tổng trụ sở của tò vò! Một quân đoàn cấp cao thế mà lại sa sút đến mức lấy hành tinh cấp trung làm nơi đóng quân!"

Thời Tấc Cẩn không lấy làm lạ, tò vò đã lụi bại hai mươi năm, lấy hành tinh cấp trung làm căn cứ là chuyện bình thường, trước đây khi trò chuyện với Bill, anh biết được Black Shield vốn là hành tinh quân sự cấp trung.

Hệ thống tiếp tục: "Suýt nữa thì yêm bị tường lửa của họ tiêu diệt, hehe nhưng yêm chạy ra nhanh! Cũng đã tìm được tin tức anh muốn! Yêm truyền tải lên trí não rồi!"

Thời Tấc Cẩn mở ra xem chi tiết, trong lòng một chuỗi dấu chấm lửng.

Thông tin hệ thống thu thập được lộn xộn, xa nhất là ba tuần trước, gần nhất là sáng nay.

Thời Tấc Cẩn đành phải tìm nhanh từ một đống lệnh bổ nhiệm, báo cáo chỉ đạo, kết hợp với thông tin mình đã nắm được rồi tổng kết: Lễ hội tại vùng sao Bắc Cực đã được ấn định vào ngày 10 tháng 9, các quân đoàn bắt đầu sắp xếp lịch nghỉ phép, Toà án Mắt Mèo khởi động quy trình hộ tống quý ngài, Quân đoàn 4 xin giúp đỡ từ Quân đoàn 1, tin đồn lan ra. Tin vừa truyền ra, Quân đoàn Ong vàng trở nên điên rồ, bắt đầu tấn công dữ dội vào hạm đội của Quân đoàn Tò vò.

Thời Tấc Cẩn suy nghĩ nhanh, lập tức chắt lọc thông tin quan trọng từ vài câu ngắn ngủi.

Quân đoàn Tò vò rục rịch chuẩn bị. Rõ ràng, nếu để tò vò yên ổn trải qua một lễ hội, còn chịu ảnh hưởng từ câu chuyện tình yêu của streamer Fate, ba quý ngài cấp cao bí ẩn rất có thể sẽ nắm tay với quân thư tò vò, thế lực ngầm thay đổi, Quân đoàn Tò vò hoàn toàn củng cố vị thế top 10 quân đoàn.

Lúc đó, nếu Quân đoàn Ong vàng tiếp tục âm thầm thăm dò, có thể không chỉ có Quân đoàn Ong vàng phản công, mà Quân đoàn 4 phía sau quý ngài cũng sẽ ra tay giúp đỡ.

Quân đoàn Ong vàng không còn kiên nhẫn tìm ra Fate nữa.

Bọn họ chặn đường tàu hộ tống tuyển sinh liên khu của tò vò, bám theo như chó điên, hung hãn truy sát Quân đoàn Tò vò, hiện giờ đã điên cuồng tiến vào vùng sao Bắc Cực, đang ráo riết tìm kiếm tổng trụ sở của Quân đoàn Tò vò.

Trong khu vực Tò vò quản lý, 28 hành tinh cấp thấp và trung đã bước vào thời kỳ chiến tranh. Hành tinh chiến tranh gần đây nhất chỉ cách Black Shield 12 giờ bay.

Black Shield buộc phải mở chiến tranh để phòng thủ tọa độ hành tinh bí mật, nếu không hành tinh có tổng trụ sở rất dễ bại lộ.

Thời Tấc Cẩn: ...

Ngày tổ chức lễ hội do anh quyết định.

Một câu nói khiến cả một quân đoàn phát điên, sao ngoài đời lại có chuyện này xảy ra chứ!

Thời Tấc Cẩn kinh ngạc, nhưng sau khi tìm ra lý do Black Shield khai chiến phòng thủ, anh cũng bớt lo lắng.

Chiến tranh chưa đến nhà, vẫn còn cơ hội giải quyết!

Tiếp theo, Thời Tấc Cẩn nhìn vào tin tức mới hiện trên trí não, đó là thư của Bill.

[Bill: Một giờ sau, tôi sẽ lái xe đến cổng khu nhà cậu, đưa cậu đến khu vực lánh nạn gần nhất, khi gặp nhau sẽ giải thích kỹ chi tiết.]

Thời Tấc Cẩn nhìn lướt qua thời gian trên vòng tay trí não, chỉ còn 55 phút!

Trong gương dưới ánh đèn dịu nhẹ, mái tóc bạc đẹp đẽ lấp lánh ánh bạc.

Thời Tấc Cẩn hít sâu, bắt chước giọng điệu của Ronaldo để trả lời Bill: [Lánh nạn ở Black Shield như thế nào? Chiến tranh đã đổ bộ xuống Black Shield chưa? Có nhất thiết phải đi không? Tôi không muốn lắm. Lần trước tôi ở trong khu lánh nạn trên hành tinh khác, vừa bẩn thỉu vừa hôi thối, xác chết của chiến tranh trước vẫn chưa dọn dẹp. Nhà hiện tại của tôi khá ổn, có cả tầng hầm, tôi có thể ở trong tầng hầm được không?]

Một phút sau, Bill nhắn lại: [Đừng lo lắng, Black Shield ừng là hành tinh quân sự cấp trung, khu lánh nạn được xây dựng theo tiêu chuẩn quân đội, có nước sách, điện và được thiết kế theo dạng tổ ong. Với thân phận của cậu, cậu có thể sống một mình trong căn hộ bốn phòng.]

[Bill: Hiện tại chiến tranh vẫn chưa đổ bộ xuống Black Shield, nhưng tốc độ xâm lược tính bằng từng giây từng phút, có thể vào buổi chiều hoặc tối nay sẽ đổ bộ. Một khi đổ bộ, Black Shield sẽ chuyển sang trạng thái chiến tranh toàn diện, quân thư Black Shield sẽ đeo chip phân biệt trận doanh, robot vũ trang sẽ tấn công không phân biệt đối tượng bất cứ chủng tộc nào trên mặt đất không đeo chip trận doanh, nhằm tiêu diệt hoàn toàn quân địch một cách hiệu quả tối ưu.]

[Bill: Tốt nhất nên đến khu lánh nạn ngay bây giờ, nếu cậu lo về môi trường sống hiện tại, tôi có thể đưa cậu đến khu lánh nạn được hoàn thành vào tháng 7 năm nay. Khu lánh nạn mới có thể có mùi sơn hơi nồng, chưa lắp đặt hệ thống điện, chỉ có thể sử dụng đèn pin để chiếu sáng theo giờ.]

Thời Tấc Cẩn đọc lướt qua tất cả, nắm bắt được hai từ khoá: Mùi sơn và hệ thống chiếu sáng hẹn giờ!

Anh mở mạnh cửa phòng tắm, chạy xuống hầm, vừa chạy vừa gửi tin cho Bill: [Được, anh đến đón tôi, tôi sẽ dọn hành lý.]

Lúc trước sửa chữa tầng hầm, trùng công binh còn để lại một số vật liệu thừa, trong đó có sơn!

Thời Tấc Cẩn mở lại tầng hầm, hệ thống lưu thông khí vẫn hoạt động, trong phòng không có mùi lạ.

Anh tìm thấy thùng sơn trong căn phòng nhỏ, màu đen, màu thép bạc và màu trắng, mỗi loại sơn còn lại nửa thùng.

Phòng tắm ở tầng hầm thông thẳng với cống rãnh, trong bùn bẩn chứa đầy xác thịt vỡ rách từ quá trình phát triển của trùng đực và trùng cái. Khi xây dựng phòng tắm, nhân viên hậu cần đã chuẩn bị sẵn bộ dụng cụ nghiền nát xương.

Thời Tấc Cẩn lục lọi một lúc, tìm ra dao điện, tháo lưỡi dao ra, đứng dậy lục tủ đồ trong phòng tắm để tìm bộ đồ dùng tắm đi kèm.

Anh dùng cốc múc ra sơn trắng, nhúng ngón tay vào cốc, năm phút trôi qua mà không cảm thấy da ngứa rát.

Cám ơn trời đất.

Thời Tấc Cẩn thở phào nhẹ nhõm, may mắn là loại sơn này không phải sơn gốc nước.

Sơn có nhiều loại, một số loại cần phải sử dụng trong một thời gian mới xuất hiện cảm giác bỏng rát, một số loại chỉ cần tiếp xúc vài phút da đã khó chịu.

Thời Tấc Cẩn trộn đều bột màu bạc và sơn trắng bằng cán dao điện, tạo thành một màu trắng bệch hơi xám.

Anh đổ hỗn hợp sơn vào chậu rửa mặt, pha loãng với nước.

Ban đầu, sơn tạo thành từng mảng không đồng đều, nhưng dưới tác động của dao điện và nước pha loãng, nó hoàn toàn biến thành dung dịch đục ngầu.

Thời Tấc Cẩn không chớp mắt, trực tiếp dùng chậu nước bẩn đó gội đầu, xoa đi xoa lại nhiều lần. Ánh bạc trong gương như bị phủ một lớp cát bụi, dần dần biến mất.

Trộn sơn với nước sẽ làm giảm độ bám dính, sau khi pha loãng và đông cứng, các chất độc hại trong sơn vẫn có thể gây hại cho tóc.

Thời Tấc Cẩn muốn có hiệu quả làm tổn thương tóc.

Tình hình đột ngột thay đổi, anh không có thời gian chờ sơn chiến giáp mới của công ty, cạo đầu vốn là cách thứ nhất, nhưng nhờ Bill nhắc nhở, Thời Tấc Cẩn đã có một hướng đi mới!

Bình thường không ai khùng đến mức nhuộm tóc bằng sơn.

Nhưng cơ thể anh không phải con người, khả năng phục hồi cũng tăng theo, vậy không làm tí trò của trùng tộc thì đợi đến bao giờ!

Sau khi gội đầu xong, Thời Tấc Cẩn quấn tóc ướt lên đầu, bắt đầu chuẩn bị đồ đạc cho cậu chủ nhỏ Ronaldo. Hành lý bao gồm một số kim tiêm điều trị mạnh, thuốc bổ, kim lư mang theo bên người và nhiều bộ đồ sạch để thay đổi.

Một tiếng sau, Bill lái xe đến nhà chủ thuê rồi bấm chuông cửa.

Cửa mở ra từ bên trong, Bill thấy chủ thuê mặc đồ bảo hộ toàn thân: Áo len cổ cao phối áo khoác dày, đeo khẩu trang và kính, quần dày giữ ấm, mũ che kín tai và trán, một lọn tóc màu xám xịt chưa kịp vén vào sau tai.

Cậu chủ chào hỏi: "Chào anh Bill."

Anh nghiêng đầu nhìn ra sau lưng Bill, cau mày: "Sao không dẫn Luca theo?"

Bill cúi xuống nhấc chiếc túi du lịch bên chân cậu chủ, tránh ra nửa người, bình tĩnh nói: "Giờ tôi không còn là quân thư tại ngũ nữa, không có quyền ưu tiên đưa trùng con vào nơi lánh nạn."

Cậu chủ đeo khẩu trang và kính gọng dày, tròng kính đổi màu theo ánh sáng. Lúc này, tròng kính của anh màu đen khiến Bill khó nhận rõ biểu cảm của anh.

Cậu chủ im lặng một giây, rồi nói thẳng: "Lái xe vòng qua, đi qua nhà anh đến khu lánh nạn, đón bọn nhỏ Luca."

Bill im lặng, lẽ ra hắn nên giải thích rõ sau khi gia đình của quân thư tại ngũ đi vào rồi, thì mới đến lượt quân thư xuất ngũ dẫn gia đình vào nơi lánh nạn, hắn đợi vẫn được.

Nhưng chiến tranh tàn khốc, ai cũng không thể biết được giây tiếp theo đạn bom sẽ giáng xuống từ đâu. Nửa thành phố Black Shield vẫn là đống hoang tàn.

Lúc này, thời gian chính là mạng sống, ai vào nơi lánh nạn sớm hơn sẽ có thêm một cơ hội sống sót sau chiến tranh.

Bill lái xe trống tới, thay vì dẫn theo Luca hành động trước suy nghĩ sau, hắn cũng có những toan tính riêng.

Cậu chủ vỗ nhẹ cánh tay Bill đang đứng im, nói vui vẻ: "Được rồi, tôi có thể ở khu lánh nạn bốn phòng, anh biết tôi không chịu nổi sự yên tĩnh, tôi sẽ dẫn bọn nhỏ Luca vào ở, ban quản lý khu lánh nạn sẽ không nói gì."

Cậu chủ vẫn như mọi khi, tuỳ ý hứa hẹn: "Nếu họ dám nói tôi, tôi sẽ mách anh trai tôi."

Bill cúi đầu, nhỏ giọng nói: "Cảm ơn cậu."

Cậu chủ cười nói: "Đi thôi."

Trên đường.

Bill ở ngoại ô, đường đi khá xa, Thời Tấc Cẩn tranh thủ thời gian dùng mạng đẩy nhanh tiến độ kế hoạch tiếp theo.

Anh dùng tài khoản của thượng uý Romeo liên lạc với trùng quản lý của phân bộ Black Shield, lấy cớ đổi lấy chỗ lánh nạn an toàn nhất cho em trai, một lần nữa giao dịch với trùng quản lý về hai vị trí dị thú sắp xuất hiện, yêu cầu quản lý lập tức điều chuyển Tom vào đội hình chiến hạm sắp xuất phát, đưa Tom vào biển sao lần thứ hai.

Trùng quản lý rất hoan nghênh thượng uý Romeo hào phóng đến thăm lần nữa, ông ta vui mừng vô cùng!

Dạo này Black Shield thiếu nhiên liệu thiếu đến mức phát hoảng, tổng bộ bị Quân đoàn Ong vàng quấy rối không có thời gian quan tâm tới bên này, nhiên liệu lõi năng lượng để phòng thủ toàn cầu lần này vẫn là nhờ mối quan hệ bên ngoài kiếm được.

Mọi yêu cầu của Thời Tấc Cẩn đều được quản lý phân bộ Black Shield đáp ứng đầy đủ. Nhờ thượng uý Romeo hào phóng tặng hai điểm dị thú như mua một tặng một!

Trùng quản lý nịnh nọt trong tin nhắn: [Cũng xin ngài đừng quá lo lắng, thực ra Black Shield có điểm nhảy lỗ đen bí mật, chỉ mất 50 phút là có thể đến thẳng hành tinh xx cấp trung. Đó là một hành tinh cấp trung tuyệt đối an toàn. Chỉ cần đến thành công, dù chiến tranh khủng khiếp nhất cũng không thể đe dọa đến tính mạng của em trai ngài.]

Một hành tinh cấp trung hoàn toàn an toàn? Chẳng phải đang nói đến tổng trụ sở của tò vò à?

Thời Tấc Cẩn bỗng ngừng nhập chữ.

Lúc này anh không chỉ trò chuyện với trùng quản lý Black Shield mà còn đang phân tâm đọc kỹ từng trang hợp đồng do trưởng tử nhà Grimm Heart 1.0 gửi tới, tỉ mỉ đặt câu hỏi về điều khoản hợp đồng.

Cũng may Thời Tấc Cẩn không đơn độc, hệ thống vừa xâm nhập mạng lưới quân công vừa giúp anh kiểm tra bẫy trong hợp đồng.

Vừa lúc Thời Tấc Cẩn ngưng gửi tin nhắn, Heart lập tức lo lắng nhắn tin hỏi han.

Heart: [Phân chia lợi nhuận từ sản phẩm ăn theo trang 49 là khoản hời nhất ở vùng sao Tây Tiên Nữ!]

- Heart thu hồi một tin nhắn -

Heart: [Xin hỏi, chia sẻ lợi nhuận từ việc bán sản phẩm ăn theo trang 49, anh có ý kiến gì không?]

Thời Tấc Cẩn: [Sao lại có ý kiến gì chứ, quả là quá công bằng.]

Heart: [... Tốt, chính sách của sao Tây Tiên Nữ ưu tiên cho doanh nghiệp nội địa hơn, lợi nhuận từ sản phẩm ăn theo nguyên tác của tác giả gốc phải chịu thuế cao cố định ở mức xx%, tập đoàn Grimm có thể giúp anh nộp đơn xin giảm thuế, nhưng tối đa chỉ giảm được 10%.]

Heart: [Xin đừng nghĩ ít, cả vùng sao Tây Tiên Nữ không có tập đoàn truyền thông quân sự nào chủ động giúp đỡ báo cáo quy định giảm thuế này, 99% các công ty đều để tác giả gốc gánh chịu mức thuế cao xx.]

Thời Tấc Cẩn: ...

Cái cách anh tỉ mỉ moi móc từng chi tiết hợp đồng để trục lợi từ đối tác khiến tôi cảm thấy nhiệt tình làm việc bỏng da cấp 10.

Biểu cảm của Thời Tấc Cẩn vi diệu, giống như đang đi dạo, bỗng thấy con cáo tự đâm đầu vào gốc cây.

Anh thuận thế trả lời: [Tôi thực sự thích sự chân thành và lòng tốt giúp đỡ trùng của anh. Trong số các em của mình, chắc chắn anh là trùng thấu hiểu trùng khác nhất. Hãy giữ nguyên phẩm chất tốt đẹp này nhé.]

Heart: [...]

Một phút sau.

Heart: [- Hợp đồng mới 49 trang 2.0 zip -]

@Fate: [- Đã nhận -]

@Fate: [Rất tốt, tôi không có ý kiến gì thêm.]

@Fate: [- Bản hợp đồng điện tử đã ký.zip -]

...

Thời Tấc Cẩn vừa ký xong hợp đồng liền vứt tập đoàn Grimm ra sau đầu.

Anh dùng nick Romeo trả lời tin nhắn của quản lý: [Không thể hoàn hảo hơn.]

Suy nghĩ một lát, Thời Tấc Cẩn lại viết thêm: [Em trai tôi có kết bạn với đủ loại trùng ở Black Shield. Nếu mấy ông lập tức rời khỏi Black Shield, hãy làm theo ý em ấy để em ấy không làm phiền tôi nữa.]

Trùng quản lý phản hồi rất thông minh: [Tất nhiên không vấn đề gì. Tuy di chuyển từ hành tinh cấp thấp sang hành tinh cấp trung cần phải trải qua nhiều thủ tục kiểm tra gắt gao, nhưng trong thời chiến, mọi trường hợp đều được ưu tiên xử lý theo quy trình khẩn cấp. Hơn nữa trước đây Black Shield là hành tinh quân sự cấp trung, nên những trùng mà em trai ngài kết thân ở đây đa phần đều là trùng tiềm năng. Ngay cả khi có một số trùng có gen thấp, thì trong thời chiến khi qua hải quan, hải quan sẽ không khởi động máy để kiểm tra gen.]

Trùng quản lý: [Dù sao những trùng có thể đi bằng con đường đặc biệt đến các hành tinh khác, về mặt lý thuyết đều là trùng ưu tú.]

Thời Tấc Cẩn đọc xong hai tin nhắn nối tiếp nhau, lòng trĩu nặng.

Trùng quản lý: [Kính thưa thượng uý, ngài còn gì dặn dò thêm không ạ?]

Thời Tấc Cẩn điều khiển acc clone trả lời: [- Toạ độ dị thú x2.zip -]

Trùng quản lý: [Cảm ơn sự hào phóng của ngài!]

Trùng quản lý: [- Toạ độ lánh nạn xx -]

Thời Tấc Cẩn nói vị trí lánh nạn mới cho Bill.

Bill cau mày: "Tôi chưa từng nghe qua toạ độ này, sao lại đột ngột... ?"

Thời Tấc Cẩn nói bằng giọng điệu phấn khích của Ronaldo: "Anh trai tôi mua vị trí mới với quản lý, nghe nói họ hàng của quản lý cũng ở đó!"

"Đúng rồi, sau khi đón Luca, chúng ta đến trạm tuyển quân số 2 và số 8 luôn, anh trai bảo tôi dẫn theo Rolley và Raleigh cùng vào nơi lánh nạn."

Bill nghe cậu chủ nói vậy, biểu cảm hắn hơi thay đổi.

Thời Tấc Cẩn rất chắc chắn, nếu anh không ở ghế sau, giờ này Bill đã tức giận đến mức tháo luôn vô lăng rồi.

Cũng đúng thôi.

Nơi lánh nạn có ở khắp mọi nơi trên Black Shield nhưng có những nơi lánh nạn an toàn hơn hẳn.

Bill nắm chặt vô lăng, gân xanh nổi lên trên mu bàn tay như những con rắn đáng sợ.

Thời Tấc Cẩn chờ hắn thả lỏng tay, mới nói: "Sau đó tiện đường đi đón Derby và Amy nhà anh luôn."

Bill nhìn vào gương chiếu hậu. Cậu chủ đeo kính màu xám nhạt, đôi mắt cong cong đầy ý cười, hàng mi dài, đuôi mắt hướng xuống một đường dịu dàng.

Cậu chủ vui vẻ nói: "Phòng mới anh trai mua cũng rộng, đủ chỗ cho chúng ta."

Bill không nói thêm gì, gật đầu, đạp ga hết cỡ, xe lao đi với tốc độ 300 dặm/giờ, động cơ gầm rút.

Thời Tấc Cẩn: ...

Anh im lặng cài dây an toàn ở ghế sau, cảm nhận lực đẩy mạnh mẽ chưa từng có.

Chiếc xe nhanh chóng lăn bánh đến căn nhà ngoại ô. Bill không để cậu chủ ở lại trong xe, mà mời anh vào nhà, bảo anh đợi ở hành lang một lát.

Chỉ chốc lát sau, Bill dẫn theo Luca và một đứa trẻ lớn hơn ra ngoài.

Bill giới thiệu đơn giản: "Đây là Lumi, anh trai ruột của Luca."

Thời Tấc Cẩn nhìn họ, bọn trẻ đều mang ba lô trên lưng, trên khuôn mặt không hề lo lắng về chiến tranh sắp đến, đôi mắt tò mò nhìn Thời Tấc Cẩn.

Luca quen biết cậu chủ bèn mỉm cười với anh.

Bill nhanh chóng thu dọn hành lý, xách theo một chiếc hộp đen hình chữ nhật, mặc áo giáp chống đạn, đeo đai chiến thuật quanh eo, đai chiến thuật trên đùi cài dao găm cá nhân và một vài mảnh lựu đạn.

Thời Tấc Cẩn chỉ từng thấy loại hộp đen này trong phim, thường được dùng để đựng súng ngắm tháo rời.

Tóm tắt đồ đạc của Bill: Bỏ qua bộ quần áo đang mặc, thì toàn là súng ống và vũ khí lạnh.

Thời Tấc Cẩn: ...

Ừm, đúng là phong cách của trùng tộc.

Chẳng mấy chốc họ lại xuất phát, Bill giải thích cho cậu chủ trên đường đi: "Trong thời chiến, đa số quân đoàn sẽ không tấn công khu vực lánh nạn và trạm tuyển quân trên hành tinh quân sự của địch. Đây là luật bất thành văn thời bình."

"Nhưng tò vò và ong vàng đã thù hận nhau từ lâu, ong vàng muốn lợi dụng Quân đoàn Tò vò để leo lên vị trí top 10 quân đoàn. Lần tập kích Black Shield trước đây, chúng đã ném bom trực tiếp vào một nửa công trình trên hành tinh, khiến các trạm tuyển quân từ số 20 đến 30 chìm trong biển lửa."

Bill căm ghét nói: "Ong vàng toàn là một lũ điên rồ. Anh trai bảo cậu dẫn theo Rolley và Raleigh, hẳn cũng vì điều này."

Lumi lớn tuổi hơn một chút học theo thư phụ nhíu mày: "Ong vàng, điên rồ."

Luca nhỏ tuổi hơn học anh trai nhíu mày: "Ong vàng, đáng ghét."

Thế là cậu chủ cũng hùa theo nói: "Đúng vậy nha, ong vàng đều là mấy tên điên đáng ghét."

Thời Tấc Cẩn mỉm cười, nhưng trong lòng lại nhen nhóm một quyết định.

...

13 giờ chiều.

Bill lái xe chở tất cả thân thuộc tới nơi.

Ban đầu Rolley và Raleigh bị gọi ra có hơi bối rối, hôm nay mới thứ ba, còn lâu mới đến ngày nghỉ thứ bảy.

Nhưng khi hai đứa thấy cậu út ngồi ở ghế sau, đầu óc cả hai chỉ nghĩ: Nghỉ ngơi, nghỉ ngơi!

Hai đứa nhóc to con vội chui vào ghế sau, tức giận phát hiện xe đã đầy trùng nhỏ tuổi.

Do hai đứa vào mà chỗ ngồi hơi chật chội, cậu út ngồi ở ghế phụ lái đang định bế một bé trùng từ ghế sau lên phía trước để nhường chỗ cho hai đứa ở hàng ghế sau.

Rolley: "..."

Raleigh: "..."

Hai anh em đồng thanh nói: "Bọn con không đi xe, bọn con sẽ chạy theo xe! Luca, xuống khỏi đùi cậu út ngay!!!"

Thời Tấc Cẩn: ...

"Đừng bướng, lên xe."

Cặp song sinh chùng vai xuống chen lấn vào trong, biểu cảm từ phấn khích chuyển sang cau có rồi lại trở nên vô cảm.

Buồn cười là dù có làm vậy thì vẫn không thể dán tới gần cậu út.

Thiếu niên nhà chú Bill trưởng thành sớm hơn cặp song sinh, cao 1m8, vóc dáng to lớn, Rolley và Raleigh bị ép dí vào cửa sổ xe, mặt dán vào kính.

...

4 giờ chiều, Bill lái xe đến khu lánh nạn mới.

Hai toạ độ mà Thời Tấc Cẩn cung cấp rất quý giá. Sau khi họ qua trạm kiểm tra, quản lý khu lánh nạn đích thân ra đón tiếp.

Khi thấy mấy "bé trùng" xuống như hái nhó, quản lý khu nụ cười xã giao gượng gạo.

Trùng quản lý: Nhịn, chắc chắn có quan hệ với sếp lớn, tôi nhịn!

Trùng quản lý dẫn bọn họ lên một chiếc xe lớn khác, đi về phía chỗ lánh nạn dưới lòng đất.

Khi đến nơi, Thời Tấc Cẩn không khỏi cảm thán, an toàn hơn chỗ lánh nạn là ý này.

Vậy mà nơi lánh nạn mới lại xây bên trong hành tinh Black Shield!

Ngay bên cạnh nơi ẩn náu nội bộ là một cảng vũ trụ bí mật được xây dựng bên trong lòng hành tinh rỗng. Họ đi thang máy xuống, từ trên cao nhìn xuống toàn bộ bố cục của cảng vũ trụ bên trong.

Hơn mười chiếc phi thuyền hạng nhẹ đậu trong bến cảng hành tinh nội bộ. Thời Tấc Cẩn quan sát, có lẽ là những chiếc phi thuyền chuyên dụng cho "đường đặc biệt" mà trùng quản lý ở căn cứ phụ đã đề cập.

Trong thang máy, chỉ có Bill là không nhìn ngang ngó dọc, còn Thời Tấc Cẩn và mấy bé trùng đều nhìn về phía bến cảng.

Trùng quản lý cười ha ha khoe khoang: "Đây là cảng vũ trụ hành tinh đặc biệt do kỹ sư tò vò từ tổng trụ sở đích thân xây dựng! Khi phi thuyền khởi hành, nó sẽ nhảy qua hai điểm lỗ đen đã chuẩn bị trước, xuyên thẳng từ bên trong Black Shield đến khu vực trung tâm sao Bắc Cực! Đừng nói đến việc ném bom toàn cầu, ngay cả khi thiên thạch rơi xuống từ trên trời, hành khách trong nơi trú ẩn này cũng sẽ không bị trầy xước!"

Thời Tấc Cẩn rời mắt, trong lòng không có mấy vui mừng.

Trùng quản lý thấy họ đông, sau khi ra khỏi thang máy bèn lái xe đưa họ đến khu nhà lánh nạn cỡ trung. Nhìn từ bên ngoài, cấu trúc khu nhà lõm vào trong, chia thành hai tầng, có 12 cửa sổ.

Trùng quản lý thân thiện nói với Thời Tấc Cẩn: "Có 12 phòng ở đây, đủ cho cả gia đình sinh sống. Các trùng khác cần đến quầy tiếp tế ở khu 1 vào 9 giờ sáng và 4 giờ chiều mỗi ngày để nhận thức ăn và nước."

Trùng quản lý mỉm cười: "Nhưng tôi đã sắp xếp cho trùng mang đồ ăn đến cho ngài đúng giờ ăn, ngài cứ nghỉ ngơi cho tốt, nếu có gì cần cứ hỏi tôi."

Thời Tấc Cẩn mỉm cười với quản lý, không nói gì thêm.

...

Bill cùng đàn con nhà mình ở tầng một, Thời Tấc Cẩn và Rolley, Raleigh ở tầng hai.

Bill sắp xếp ổn thỏa cho mấy trùng con, gọi theo trùng con 1m8 đang ở tuổi thiếu niên, vài đứa mang theo súng ở đùi và thắt lưng, ngồi ở cửa khu nhà.

Bill cầm trong tay một viên đá mài dao, thỉnh thoảng lại mài dao chiến thuật.

Trùng con tán ra ngồi, nhỏ giọng trò chuyện.

Lúc đầu Thời Tấc Cẩn cảm thấy hơi kỳ lạ, nhưng sau mười mấy phút lại có thêm các trùng mới đến, rồi nửa tiếng sau nơi lánh nạn của họ có trùng cãi nhau.

Năm phút sau, cãi vã biến thành hỗn chiến và năm phút sau nữa, trùng làm việc trong khu lánh nạn mang vòi nước đến để xịt rửa máu trên đất.

Thời Tấc Cẩn: ...

Máu dồn lên não là hành động bình thường ở đây à?

Thời Tấc Cẩn đóng cửa sổ, quyết định mắt không thấy thì tâm không phiền.

Lúc này, cặp song sinh bước ra khỏi phòng tắm.

Cả hai vừa ra khỏi học viện đã vội chạy về nhà, quần áo ướt đẫm mồ hôi do tập luyện. Cả hai nhóc to con vừa bước khu lánh nạn đã tranh nhau xông vào phòng tắm.

Cậu út rất ghét bẩn!

Sau khi tắm rửa và thay đồ sạch do khu lánh nạn cung cấp, cả hai mới dám đến ôm cậu út.

Thời Tấc Cẩn ngồi trên chiếc ghế sofa dài, vẫn mặc nguyên bộ đồ, chỉ cởi mũ ra, không vội xem trí não.

Trên mạng vẫn còn rất nhiều việc chờ "Fate" xử lý, thẩm định, nhưng Thời Tấc Cẩn chỉ muốn ngồi yên, nghỉ ngơi thêm một lát.

Theo lý thuyết, anh đã an toàn. Sáng sớm còi báo động phòng không vang lên, chiều anh đã tìm được tuyến đường rút lui mới, nhưng tuyến đường rút lui mới này có thực sự an toàn không?

Liệu có xảy ra bất ngờ gì không?

Thời Tấc Cẩn đã kiểm soát hoàn toàn mọi thứ có thể điều khiển qua mạng.

Nhưng hiện thực không phải internet, thực tế mỗi giây mỗi phút đều có thể xảy ra bất ngờ.

Tiếng còi báo động phòng không hôm nay là điều nằm ngoài dự đoán của Thời Tấc Cẩn.

Lúc này, cặp song sinh rúc từ hai bên chiếc ghế sô-pha dài đến, cả hai một xướng một hoạ: "Cậu út, ôm!"

Thời Tấc Cẩn tỉnh táo lại, lần này anh không từ chối.

Cặp song sinh nép tới, mái tóc bạc của cả hai cẩn thận tựa một nửa vào chiếc ghế sofa, một nửa đè lên vai cậu út.

Rolley nói: "Bây giờ cậu út, khoẻ rồi."

Raleigh nói: "Xương chắc chơn rồi! Khỏe mạnh!"

Thời Tấc Cẩn mỉm cười, vươn tay xoa đầu hai đứa trẻ rồi nhẹ nhàng hỏi: "Có thể sắp đến thời chiến rồi, các con có sợ không?"

Rolley và Raleigh suy nghĩ một lúc rồi thật thà nói: "Trước đây không sợ."

"Trụ sở trước đây của thư phụ."

"Cứ nửa tháng sẽ báo động một lần như vậy."

"Đã quen với việc thư phụ mỗi tháng về nhà đều đầy máu."

"Nhưng thư phụ rất lợi hại!" Raleigh đứng dậy, mắt sáng ngời: "Rất nhiều, rất nhiều quân thư đã hy sinh!"

Rolley nói tiếp: "Nhưng thư phụ luôn sống sót."

"Thư phụ rất lợi hại!" x2

Thời Tấc Cẩn lướt qua ký ức của nguyên chủ.

Ký ức về thời thơ ấu của nguyên chủ rất mơ hồ, cho đến trước tuần phát triển đầu tiên khi 6 tuổi, nguyên chủ chưa bao giờ ở đâu đó đủ 1 năm.

Theo ký ức của nguyên thân, anh trai á thư và thư phụ của mình luôn bận rộn.

Thư phụ của nguyên thân là một trùng nghiêm khắc, ít nói. Ấn tượng duy nhất của nguyên thân về thư phụ là dữ dằn. Gương mặt mơ hồ, chiều cao cũng mơ hồ, trong ký ức của nguyên thân, hình ảnh của thư phụ chỉ xuất hiện ba lần.

Những năm tháng sau đó, nguyên thân lớn lên trong vòng tay của anh trai á thư, cho đến khi nguyên thân 10 tuổi, anh trai đưa nguyên thân đến định cư tại hành tinh cấp thấp nơi Thời Tấc Cẩn tỉnh dậy.

Khi Thời Tấc Cẩn viết câu chuyện về Milan, anh đã trích dẫn những mảnh ký ức của cơ thể này thành thực tế thời thơ ấu của Milan.

Nhìn lại, anh trai của nguyên thân quả là một á thư phi thường. Từ nhỏ đã phải chịu cảnh lưu lạc, nhưng vẫn nỗ lực học tập và thi đỗ vào chi nhánh của Ottowen, sau khi nhập học thành công, còn gia nhập quân đoàn.

Thời Tấc Cẩn suy nghĩ lan man, nhíu mày: Kỳ lạ, trong ký ức của nguyên thân sao lại không có thông tin về cấp bậc gen của anh trai á thư?

Rolley nói: "Trước kia không sợ."

Raleigh nói: "Bây giờ hơi sợ."

Dòng suy nghĩ của Thời Tấc Cẩn bị cắt ngang, anh im lặng một lúc, không biết nói gì.

Anh phải làm sao mới có thể mang lại cảm giác an toàn thực sự cho cặp song sinh 6 tuổi cao 1m65+ đây? Trước khi tuần phát triển đến, chiều cao của anh gần bằng cặp song sinh!

Nhưng cặp song sinh lại không như Thời Tấc Cẩn tưởng tượng.

Cả hai đồng thanh nói: "Bọn con, lớn lên, quá chậm."

Cậu út: ...

Thật ra, thật ra không chậm đâu.

Rolley nói: "Giá mà bọn con có thể to lớn như thư phụ, cao như cánh cửa."

Raleigh nói: "Sức mạnh vô địch, kỹ năng chiến đấu toàn năng, đánh trùng như đánh bao cát."

Hợp âm: "Bọn con sẽ mau mau bảo vệ cậu út, không để cậu út sợ tiếng còi báo động chiến tranh!"

Thời Tấc Cẩn kinh ngạc.

Hai cái đầu bạc áp trở lại vào vai Thời Tấc Cẩn, nhỏ giọng nói: "Bọn con sợ cậu út không còn."

"Không sợ chiến tranh, chỉ sợ cậu út không còn."

Thời Tấc Cẩn nhẹ nhàng xoa đầu hai đứa, suy nghĩ miên man.

Trên phim ảnh, chiến tranh cấp hành tinh hoành tráng và dâng trào nhiệt huyết.

Nhưng khi đối mặt với thực tế, nó chỉ khiến những người sống trong thời bình cảm thấy áp lực nặng nề như trời sụp đổ.

Thời Tấc Cẩn cũng không ngoại lệ.

Tận mắt chứng kiến cảng vũ trụ Black Shield được thiết kế bên trong lòng hành tinh, anh lại cảm thấy mình nhỏ bé trước sức mạnh khoa học kỹ thuật tuyệt đối.

Sau bao năm, anh lại nhớ tới tuổi thơ bất lực của mình.

...

"Anh Cẩn ơi, nghe nói Hân Hân bị bệnh, người nhận nuôi em ấy đã bỏ em ấy ở cổng bệnh viện, viện trưởng hay tin vội chạy đến, nhưng Hân Hân đã qua đời rồi..."

"Anh Cẩn ơi, em nhớ Hân Hân quá."

"Anh Cẩn này, có người lớn muốn nhận nuôi em, nhưng em hơi sợ, nếu em bị bệnh, họ cũng sẽ bỏ em lại trước cửa bệnh viện sao?"

"Anh Cẩn, em... em có thể trở về không? Em không thích ở đó... ban đêm có người sờ em..."

Từ tấm bé Thời Tấc Cẩn đã có ngoại hình ưa nhìn, gương mặt bầu bĩnh trắng trẻo, tứ chi đầy đủ, nói chuyện không vấp váp, đôi mắt long lanh như ngọc châu trong nước, nhìn từ góc độ nào cũng toát lên vẻ thông minh.

Mẹ viện trưởng thương yêu Thời Tấc Cẩn nhất, bà giữ Thời Tấc Cẩn bên mình, luôn mong chờ một gia đình tốt hơn đến nhận nuôi để trao gửi đứa trẻ.

Viện mồ côi do mẹ viện trưởng điều hành nhận nuôi những đứa trẻ đặc biệt, bà kiên trì nuôi dưỡng những đứa trẻ này không bỏ cuộc, lâu dần tiếng lành đồn xa, có nhiều người trong xã hội đến đây quyên góp lòng hảo tâm và tiền bạc.

Nhưng cũng chính vì vậy mà các bé tại cô nhi viện rất khó tìm được gia đình tốt, nhiều người lầm tưởng rằng đây là cô nhi viện chỉ dành cho trẻ em đặc biệt.

Thủ tục nhận con nuôi rất phức tạp, phần lớn mọi người đều mong muốn có một đứa trẻ khỏe mạnh.

Cứ thế, Thời Tấc Cẩn lớn lên từng năm trong cô nhi viện. Từ cậu em trai được anh chị chăm sóc, trở thành người anh trai lo lắng cho các em nhỏ.

Vì trình độ học vấn hạn chế, viện trưởng thích lấy tên trong thơ đặt cho các bé.

Cái tên Thời Tấc Cẩn bắt nguồn từ câu tục ngữ "một tấc thời gian, một tấc vàng". Mong muốn của mẹ viện trưởng là anh trở thành một người cao thượng có đạo đức, vì vậy bà đã đặt chữ "Cẩn" vào tên anh.

(*) "Nhất thốn quang âm nhất thốn kim, nhất kim nan mãi thốn quang âm" (Một tấc thời gian đáng giá một tấc vàng, một tấc vàng không mua được một tấc thời gian). Người xưa dùng "thốn" (tấc) để chỉ sự ngắn ngủi và nhỏ bé, dùng "âm" để chỉ bóng của mặt trời. "Thốn âm" là hình ảnh ẩn dụ chỉ một thời gian rất ngắn.

Thời Tấc Cẩn cũng không phụ lòng mong mỏi của viện trưởng, nhận được tín hiệu cầu cứu của em gái, anh đã mất nửa tháng để tìm cách đưa em gái từ gia đình nuôi dưỡng trở về, khiến nam chủ nhà nhận được bộ còng tay bạc thời thượng.

Năm ấy, anh chỉ mới 15 tuổi.

Thời Tấc Cẩn 15 tuổi cảm thấy thế giới người lớn thật đáng sợ. Mạng lưới quan hệ như mạng nhện trên tường, dày đặc, che phủ xuống lại là một lớp mây đen kịt.

Nhưng nếu không ra tay, sẽ lại có thêm một Hân Hân trong viện.

Khi anh thực hiện ý định này, bỗng nhận ra mọi thứ không khó như tưởng tượng.

...

Cặp song sinh áp sát vào nhau, tỏa ra hơi ấm đặc trưng của trẻ nhỏ, như hai chiếc túi nước nóng ấm áp.

Cả hai một trái một phải ôm lấy cánh tay cậu út, thì thầm: "Nhưng bọn con đã quyết định rồi!"

"Bọn con mãi mãi bảo vệ cậu út!"

"Chiến tranh đến! Bọn con phòng thủ!"

"Dao đến! Bọn con phòng thủ!"

"Đạn đến! Bọn con phòng thủ!"

Cả hai vui vẻ đồng thanh: "Bọn con là áo giáp chống đạn mạnh nhất!"

"Cậu út không còn, bọn con cũng không còn, cả nhà không ai còn!"

Rolley và Raleigh bị cậu út gõ đầu.

Cậu út véo tai đứa thật mạnh, nụ cười trên mặt khiến Rolley và Raleigh nổi da gà.

Rolley và Raleigh liền xin lỗi: "Bọn con xin lỗi, nói bậy, tự đánh miệng."

Cả hai giơ bàn tay rắn chắc lên ngang miệng mình.

Thời Tấc Cẩn lại véo tai cả hai một cái, thở dài: "Thôi."

Cả hai mới ngoan ngoãn hạ tay xuống.

Thời Tấc Cẩn mỉm cười với hai đứa nhỏ: "Không bao giờ có chuyện đó, hai đứa sẽ trưởng thành mạnh mẽ, cao lớn như thư phụ, thành thạo mọi kỹ năng chiến đấu."

"Cậu út phải làm việc rồi, hai đứa vào phòng trong nghỉ ngơi đi."

Rolley và Raleigh nhìn nhau, Raleigh nhỏ giọng hỏi: "Bọn con có thể ngồi đây thêm một lát được không?"

Rolley nhắm mắt, nói bừa: "Bọn con không nhìn, tựa vào nhau ngủ."

Thời Tấc Cẩn thoáng suy nghĩ, không từ chối, anh gật đầu, tiện tay bật chế độ chống nhìn trộm của trí não.

Rolley và Raleigh dựng thẳng cặp râu, lắc lư qua lại, thật sự không nhìn, tựa gần cậu út, ngủ thiếp đi trong ba giây.

Sao Thời Tấc Cẩn xác định được?

Raleigh ngáy ngủ.

Thời Tấc Cẩn: ...

Anh lặng lẽ đeo tai nghe bluetooth lên tai.

Thời Tấc Cẩn đăng nhập vào tài khoản mạng xã hội, mở hộp thoại của Medila, chủ động nhắn tin, thêm gánh nặng công việc cho Medila vốn đã bận rộn.

Cùng lúc đó, anh mở hộp thư điện tử, lần đầu tiên chủ động nhắn tin cho truyền thông quân sự của Quân đoàn Tò vò.

Medila nhanh chóng trả lời: [!!]

MDL: [Thật bất ngờ! Sao ngài lại chủ động tìm tôi thế! Có phải hợp đồng gặp vấn đề gì không? Hay là ngài bận rộn với việc gì đó nên hoãn lễ hội hoặc livestream tiếp theo?]

MDL: [Mời ngài nói, công ty chúng tôi có thể giải quyết mọi vấn đề cho ngài!]

@Fate: [Không liên quan gì đến họ cả, tôi muốn điều chỉnh diễn viên cho bộ phim bạn cùng phòng.]

MDL: [Mời ngài nói.]

Thời Tấc Cẩn nghĩ đến ong vàng điên cuồng.

Bọn họ sợ tò vò vùng dậy, nên cố gắng dùng vũ lực dập tắt uy thế của tò vò.

Thời Tấc Cẩn định tiếp tục cho tò vò thêm một vận may.

Cả đời này, anh ghét nhất những kẻ hèn hạ ra tay với trẻ con.

@Fate: [Tôi yêu cầu chọn diễn viên cho nhân vật Fate Wynne từ quân thư của Quân đoàn Tò vò trong bản chuyển thể phim ảnh.]

@Fate: [Chỉ trong giới hạn tò vò sinh viên trường quân sự.]

@Fate: [Livestream tuyển chọn trực tuyến, tôi sẽ xem trực tiếp, hướng dẫn quân thư thể hiện điểm thu hút.]

MDL: [...]

MDL: [wejuhfbi!!!!!!!]

Tác giả có lời muốn nói:

Tốc độ 500 từ mỗi giờ, viết từ sáng đến tối... viết 10.000 chữ một ngày sao mà khó khăn thế, lê lết bò đi, ngủ ngon.







Weibo: 三憬无所谓



Weibo: 咸-菜子

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.