Anouchka đứng lên đi tới đi lui bỗng nhấc chân đá vào một mảng tường vỡ trong đống đổ nát, lực đá như roi thép, một đá này còn mạnh hơn cả xe ủi khiến bức tường lại nứt ra, gạch rơi đầy đất, lộ ra những thanh thép xây dựng.
Tiếng động không nhỏ, đèn pha của máy bay chiến đấu giám sát trên đống đổ nát lập tức quét lại, ánh sáng trắng soi rõ tình trạng đống đổ nát, cánh quạt máy bay chiến đấu nhanh chóng tăng độ cao, bay lên cao, biến thành một chấm nhỏ trong màn đêm.
Giữa đống hoang tàn, trùng đặc quyền rút thanh thép từ bức tường, ngước lên, thản nhiên giơ thanh thép lên vào tư thế chuẩn bị tấn công máy bay chiến đấu.
Phi công lái máy bay chiến đấu: Bay lên cao ngay, không nên chọc đặc quyền hiếu chiến. Giữ khoảng cách, lập tức giữ khoảng cách, xin lỗi đã làm phiền.
Ép máy bay chiến đấu giám sát phải lùi xa, Anouchka cẩn thận lắng nghe tiếng động xung quanh.
Đây là khu dân cư, căn biệt thự duy nhất thuộc về một quan chức cấp cao của Liên minh Thủ đô, xung quanh nhà có camera giám sát để bảo vệ thường xuyên. Nửa tiếng trước, đường dây điện và căn nhà đã bị phá hủy, dù có để lộ bí mật không có nguy cơ rò rỉ thông tin.
Anouchka im lặng lắng nghe, tiếng thở vang lên từ nhà để xe cách đó chừng trăm mét, xa hơn nữa là tiếng sóng biển rì rào như tiếng thở dài. Làn sóng tuân theo lực hấp dẫn của mặt trăng, cuộn trào không ngừng về phía trước.
Hắn bước đến góc tối ở góc bếp trong đống đổ nát của phòng khách, chậm rãi đi tới đi lui.
Một lúc sau, Anouchka tháo vòng trí não ra, nắm trong tay, lòng bàn tay đẫm mồ hôi và hơi nóng làm ấm dần thiết bị lạnh lẽo.
Anouchka cân nhắc đến khoang lái trong chiến thần đen, cũng là nơi an toàn nhất, nhưng giờ nó đang bị Liên minh Thủ đô giám sát. Xông vào khoang lái vẫn được nhưng không cần thiết phải làm căng thẳng thêm với Liên minh Thủ đô.
Bỗng lễ nghi và sự tươm tất của quân phục chẳng còn nghĩa lý gì với hắn. Hắn tựa vào bức tường bếp đầy rạn nứt và bụi bặm, chần chừ mãi mà vẫn không thể viết ra yêu cầu cụ thể của mình.
SVIP Standard A567: [Thế không công bằng.]
@Fate: [Nói rõ ràng.]
SVIP Standard A567: [Tôi không có bất cứ bằng chứng nào chứng minh là anh, vậy mà anh dựa vào đâu yêu cầu tôi làm điều đó? Thật không công bằng.]
@Fate: [Video đã kết nối, anh không thấy tay tôi sao? Anh còn yêu cầu binh lính so sánh hình dạng xương, rõ ràng anh đã có ấn tượng mạnh.]
Nếu 3 tiếng trước Anouchka nhận được tin nhắn này, chắc chắn hắn sẽ rất vui mừng, không cần suy nghĩ nhiều chỉ cần tin nhắn xuất hiện chứng tỏ Fate vẫn còn sống.
Thế nhưng mùi vị đắng chát lan tỏa trên đầu lưỡi Anouchka, khiến hắn không thể phân biệt được.
SVIP Standard A567: [...]
SVIP Standard A567: [Binh lính của tôi không biết lý do, họ chỉ tuân theo mệnh lệnh, anh vẫn an toàn.]
@Fate: [Vậy anh muốn chứng minh bằng điều gì?]
...
Anouchka áp đầu vào tường, nhắm mắt, những âm thanh ẩn sâu trong ký ức lại vang lên xen lẫn chán ghét và cảnh cáo: Cẩn thận, đừng đi qua ranh giới đó, nếu bước qua, coi như xong.
Hắn mở mắt ra rồi nhập câu trả lời: [Tôi không muốn cuộc đời mình có điều nuối tiếc.]
SVIP Standard A567: [Anh là bạn đầu tiên thực sự của tôi, khác với bạn học, bạn cùng khóa, bạn cùng trường, đồng đội, chiến hữu thông thường.]
SVIP Standard A567: [Tôi muốn biết thêm về anh.]
SVIP Standard A567: [Tôi muốn biết tình trạng của bạn tôi, có ổn không, còn sống không, an toàn không, có bị thương không, tôi rất lo lắng.]
SVIP Standard A567: [Fate, tôi không hiểu ý nghĩa của câu nói này. Tôi cũng không biết anh có đang tức giận vì bị xúc phạm hay không, tôi đều không thể phân biệt được.]
SVIP Standard A567: [Tôi chỉ muốn biết tình hình sức khỏe của anh, anh có khỏe không.]
...
Anouchka cúi đầu, nhìn chằm chằm vào con số thời gian trên vòng trí não, sáu mươi giây, một phút, mười phút, hai mươi phút.
Ba mươi phút sau, hắn nhận được một tin nhắn thoại.
@Fate: [IIIIIIIII·100s]
Anouchka đứng thẳng ngay, mắt mở đầy kinh ngạc, tay cứng đờ, trượt hai lần mới ấn đúng vị trí. Tai nghe bluetooth phát ra vài giây tiếng ồn trắng, đến giây thứ mười mới có tiếng.
Anouchka nghe thấy một tiếng, hai tiếng, tiếng đập chậm rãi và đều đặn.
Nó yếu ớt, chậm chạp, nhưng lại đầy sức mạnh, mỗi nhịp đập đều nặng nề, dồn dập theo dòng dữ liệu ảo và bộ phận máy móc lạnh lẽo truyền đến tai Anouchka, vang vọng trong thính giác và não bộ của hắn.
Ấy là nhịp tim của một trùng.
Anouchka sững sờ, mắt mở trừng trừng.
Trăm giây ngắn ngủi, nhưng trong tai Anouchka lại vô cùng dài dằng dặc. Hắn cứ mãi lắng nghe như lạc vào mê cung âm thanh không thể thoát ra.
Cuối cùng vẫn là tiếng gọi đặc biệt từ Fate mới kéo hắn trở về thực tại.
@Fate: [?]
@Fate: [Anouchka?]
Anouchka sực tỉnh, vòng tay trí não phát ra tiếng kẽo kẹt như sắp vỡ, hắn bỗng buông tay nhưng vòng tay trí não chưa kịp rơi xuống đất đã bị nắm chặt lại.
...
SVIP Standard A567: [Anh bị thương rồi.]
@Fate: [Ừm. ]
@Fate: [Vẫn ổn, không nghiêm trọng lắm đang điều trị.]
SVIP Standard A567: [Thoi thóp mà còn bảo là đang điều trị?]
SVIP Standard A567: [IIIIIIIII·100s]
...
@Fate: [Tiếng tim của anh dồn dập như muốn nhảy qua tai nghe đập tôi một trận vậy nhỉ?]
@Fate: [Ảo giác à?]
SVIP Standard A567: [Không phải.]
SVIP Standard A567: [Anh không hề ổn!!!]
@Fate: [Nếu tôi không thể trị vậy sẽ không gửi cho anh. Nếu có thể trị thì một thời sau sẽ khác.]
@Fate: [Anh hãy tin tôi.]
Câu này vừa hiện ra, dòng chữ đang nhập trên khung chat của A567 lập tức biến mất.
Khoảng năm phút sau, A567 mới trả lời: [... Đừng học theo cách nói của tôi.]
Ngay sau đó, một câu tiếp theo hiện lên: [Qua một thời gian? Đây là hứa hẹn à? Không, đây là lời hứa, tôi cảm thấy vậy. Tôi phân biệt được, đây là lời hứa.]
@Fate: [... ?]
@Fate: [Anh đúng là... co duỗi tự nhiên đến mức khó tin.]
SVIP Standard A567: [.]
SVIP Standard A567: [Chỉ là nhịp tim, anh không phải quân thư, tốc độ nhịp tim không nằm trong phạm vi tiêu chuẩn của bảng kiểm tra sức khỏe. Nghe thêm vài lần cũng không thể xác minh được gì. Anh nhắn tin báo thì tôi sẽ không kiểm tra nữa.]
@Fate: [Ừm là lời hứa.]
Trên khung chat của A567, hiệu ứng đang nhập bỗng ngưng lại... rồi lại nhập, sau đó biến mất.
SVIP Standard A567: [Ngoài nội tạng, còn chỗ nào bị thương nữa không? Cần loại thuốc đặc trị nào? Chỉ cần nói tên tôi đều có thể tìm cho anh. Quá trình vận chuyển sẽ được bảo mật an toàn và bí mật, có thể áp dụng phương thức thả dù định vị.]
@Fate: [Hiện tại không cần thiết.]
Khung chat của A567 hiển thị trạng thái đang nhập.
@Fate: [Nếu cần, tôi sẽ liên lạc với anh.]
Hiệu ứng chữ đang nhập... dừng lại, biến mất!
SVIP Standard A567: [Ừ.]
SVIP Standard A567: [Đã ghi nhớ.]
@Fate: [Tôi muốn ngủ, ngủ ngon.]
SVIP Standard A567: [Chờ đã.]
[Chờ đã.]
[Chờ đã.]
@Fate: [?]
SVIP Standard A567: [Sáng mai gửi cho tôi nhịp tim mới, nhịp này không ổn, nghe thêm mười phút nữa cảm giác như anh sắp đột quỵ vậy.]
@Fate: [... Nghe mười phút để làm gì?]
SVIP Standard A567: [.]
SVIP Standard A567: [Tôi thường dựa vào đó để đánh giá xem binh lính bị thương dưới quyền mình có thể trụ được bao lâu.]
@Fate: [Khá kỳ lạ, nhưng được thôi.]
...
Anouchka kinh ngạc, mọi chuyện diễn ra quá suôn sẻ như tia chớp khiến trùng tê dại.
Qua những lần trò chuyện trước, Anouchka hiểu rằng rất khó nhận được câu trả lời rõ ràng từ Fate. Không hiểu sao, tối nay lại suôn sẻ lạ thường.
Anouchka nhắn một câu chúc ngủ ngon.
Mười phút sau, lại thêm một câu.
Nửa tiếng sau, lại thêm một câu.
Một tiếng sau, cuối cùng Anouchka cũng kiềm được cảm xúc sôi sục, đấm vào bức tường bếp duy nhất còn sót lại. Bức tường cuối cùng trong đống đổ nát ầm ầm sụp xuống, cặp râu trong mái tóc vàng óng ủ rũ mềm xuống, không còn duy trì trạng thái ăng-ten.
Anouchka ngồi trở lại ghế sofa, ngả người ra sau, ngắm nhìn bầu trời đầy sao.
Hai tiếng trước, tổng tư lệnh Biệt động đã nhắn tin, ông sẽ hạ cánh xuống Liên minh Thủ đô vào lúc 12 giờ đêm, đến đây để tổ chức một vài hội nghị lớn, tiện thể đón hắn về.
Còn một tiếng rưỡi nữa đến mười hai giờ, Anouchka không ngủ lại mở tin nhắn thoại, im lặng lắng nghe.
Hắn đã từng nghe rất nhiều tiếng tim đập, mà tiếng tim đập này không có gì đặc biệt, rất yếu ớt, song nhịp tim này xuất phát từ lồng ngực của Fate, bỗng Anouchka có kiên nhẫn vô cùng, sẵn lòng toàn tâm toàn ý lắng nghe.
Âm thanh thình thịch lúc yếu ớt, lúc mạnh mẽ ấy khiến trí tưởng tượng của Anouchka như cánh bướm dài rộng, nhẹ nhàng bay lượn.
Có thể khi ghi âm, Fate đang thở ra, lồng ngực, phổi và khoang mũi hơi mở rộng, một luồng khí phả nhẹ ra rồi tan biến trong không khí.
Nhịp đập ấy cứ lặp đi lặp lại, tựa như sóng biển dập dềnh nơi vịnh xa, theo sức hút của vầng trăng, mãi mãi hướng về phía trước.
Anouchka im lặng lắng nghe, rồi chìm vào giấc ngủ say mà không hề hay biết thời gian đang trôi nhanh.
...
Quân thư A phá hoại ngủ thiếp đi sau mười giây, còn thằng bạn D trong nhà xe thì mất ngủ cả đêm.
Trong phạm vi trăm mét có một đặc quyền cấp cao đang nổi điên, tâm trạng thất thường. Trung bình mỗi tiếng lại vang lên tiếng sập tường, tiếng va đập, tiếng đập phá. Nếu thằng bạn D có thể ngủ ngon được trong hoàn cảnh này thì anh ta chính là heo đầu thai.
Thằng bạn D móc vòng trí não ra liên lạc với bạn bè, bắt đầu dò hỏi xem ai xui xẻo đến mức chọc giận hung thần Anouchka này.
Vừa lướt danh sách tin nhắn, trong lòng anh ta thầm hả hê: Hồi trước kẻ nào ở trường khiến Anouchka bộc phát cảm xúc mãnh liệt? À, cũng là một Cash lại còn là anh họ của Anouchka.
Hậu quả của tên Cash vạ miệng này khiến thằng bạn D nhớ mãi.
Anh họ Cash hơn Anouchka 3 tuổi.
Suốt thời gian đi học, gã luôn chế giễu Anouchka vì xuất thân không mấy vẻ vang của hắn, chế giễu thư phụ của Anouchka chết ngu, móc mỉa hùng phụ của Anouchka đáng đời.
Thư phụ của Anouchka từng là con thứ của chủ nhà gia tộc hoàng kim đời trước, tương lai rộng mở, con đường phía trước thênh thang. Chỉ cần không mắc lỗi, sau vài năm chinh chiến trên chiến trường trở về sẽ có thể kết hôn với quý ngài Mắt Mèo.
Trong một buổi diễu hành lễ hội quân sự, ông say mê một trùng đực xuất thân từ diễn viên múa. Một trùng đặc quyền cấp cao yêu một trùng đực cấp D thuộc tầng lớp thấp khiến con thứ của gia tộc hoàng kim này ngay lập tức trở thành trò cười trong giới.
Dường như con thứ cho rằng, trùng đực chỉ vì tiền nhảy múa sẽ có tình cảm thật lòng.
Gia tộc Cash năm xưa không coi trọng, đến khi mọi chuyện vỡ lở thì đã muộn. Con thứ đã dẫn quý ngài kia đến hành tinh khác đăng ký kết hôn, giờ đang trong giai đoạn ấp trứng. Tin tức kiểm tra sức khỏe không thể che giấu được nữa.
Chủ nhà Cash năm xưa tức giận đến mức muốn bốc hỏa, một trùng cái xuất sắc trong độ tuổi kết hôn, vậy mà bao nhiêu năm đầu tư lại đổ sông đổ bể cho một trùng đực cấp thấp!
Gia tộc Cash lập tức can thiệp, quý ngài trùng đực không chịu nổi áp lực truy bắt nên đã qua đời.
Con trai thứ bị bắt về, cả đời mang tiếng nhơ, tự sát vào năm sau. Trứng của cả hai bị gia tộc Cash mang về.
Ban đầu gia tộc Cash không kỳ vọng quả trứng này sẽ có phẩm chất gì nổi trội.
Hùng phụ chỉ là một cấp D tầm thường, chỉ biết múa may bán rẻ tiếng cười kiếm tiền. Suốt đời đã gặp bao nhiêu quân thư, có lẽ đồng ý ở bên con thứ Cash cũng chỉ vì nhìn trúng gia thế và tiền tài của nhà Cash mà thôi?
Hiển nhiên quả trứng này sẽ nở ra một trùng cái.
Tên của con non này đã được thư phụ khắc trên bảng tên của hộp ấp, là Anouchka.
Chủ nhà Cash không thích điều này, từ "Anouchka" mang ý nghĩa phi thường, dùng cho một đứa trùng cái định sẵn là cấp trung, quả là lãng phí.
Trước khi Anouchka tròn 6 tuổi, không ai trong gia tộc gọi hắn bằng tên.
Nhưng con non 6 tuổi đã hoàn thành chu kỳ phát triển, lần biến thái hoàn toàn đầu tiên vô cùng hoàn hảo! Xét nghiệm máu cho thấy gen của hắn vô cùng xuất sắc, bẩm sinh tai thính mắt tinh, nhìn qua không quên, thiên phú chiến đấu được trùng tộc tôn sùng nhất chính là bản năng của hắn.
Không khí tại gia tộc Cash trở nên gượng gạo.
Thư phụ và hùng phụ yêu nhau là thật, nhưng bị gia tộc ép chết cũng là thật.
Tài năng xuất chúng của con non khiến gia tộc nhanh chóng tăng cường đầu tư bồi dưỡng, những anh em họ khác bị cắt giảm tài nguyên, oán than không thôi.
...
Anh họ Cash vạ miệng này cũng là trùng cấp cao, hơn Anouchka 3 tuổi khi nhập học năm 15 tuổi. Anh ta an toàn vượt qua giai đoạn dậy thì lần hai sau trưởng thành, vóc dáng cường tráng, dày dặn kinh nghiệm.
Anh ta muốn vùi dập Anouchka, đập vỡ hoàn toàn hào quang thiên tài của gia tộc, phủ nhận trùng mang dòng máu ô nhục này, chứng minh rằng huyết thống thấp kém chỉ là thoáng chốc huy hoàng.
Anh ta thua.
Anouchka mới nhập học được nửa năm, nhưng đã học xong tất cả các khóa chiến đấu trong ba năm. Trên sân thi đấu nội bộ, hắn chỉ nhắm vào anh họ này.
Dùng chính chiêu thức của anh ta để trị anh ta.
Anouchka liên tục đánh bại các mục chiến đấu mà anh họ tự hào, nghiền nát lòng tự trọng và sự kiêu hãnh của anh ta. Sau trận đấu, hắn bắt tay anh họ rồi nói: Chỉ vậy thôi sao?
...
Thằng bạn D nhớ lại quá khứ, không thể nào quên một cảnh tượng: Mặt Anouchka bầu bĩnh đứng trước con chó bại trận, cất giọng trong trẻo từ trên nhìn xuống, đôi mắt khác màu trơ dại lại lạnh lẽo.
Hắn nói: "Nỗ lực và mồ hôi của anh chẳng là cái thá gì trước mặt tôi."
Cho đến nay, thằng bạn D hết nghe thấy anh họ Cash kia hoạt động ở lĩnh vực nào nữa.
Nếu đã không ngủ được, vậy dậy hóng hớt thôi!
Anh ta thầm nhủ: "Kẻ trước đây khiến Anouchka bộc lộ cảm xúc đã toi mạng, lần này ai sẽ là kẻ xui xẻo được chọn đây?"
[Tụi bây không thể ngờ được đâu! Đoán xem hôm nay ai đến nhà tao! Là ai đã cất công gom đủ 200 cẩm nang hẹn hò trong 1 giờ!]
001: [Sao còn có nhóm nữa?]
002: [Denes mày rảnh đến mức này rồi sao? Bị hack acc à?]
...
Nhóm chat bỗng rôm rả, thằng bạn D tung chiêu: [Giải thưởng thuộc về: Anouchka!]
001: [?]
002: [?]
003: [??]
004: [Cùng tên à?]
004: [Ảo giác của tao à? Dạo này đổi chiều gió hay sao mà toàn thấy mấy trùng cấp cao đặc quyền đều simp chúa thế.]
Thằng bạn D: [Ê ê! Ngoài Anouchka ra còn ai có biểu hiện bất thường nữa vậy?]
004: [Giữ mồm kín nhé, đừng để lộ chuyện này. Hôm kia tao đi làm nhiệm vụ, chồi ôi, nhà Jeanine bị bao vây, sau đó...]
...
Nửa đêm thằng bạn D càng lúc càng phấn khích! Mấy từ Wah? Ahhhh! Ohhh! Thay phiên nhau bật thốt lên không ngừng.
Sáng hôm sau.
Thằng bạn D với hai quầng thâm đen dưới mắt, nhưng vẫn hăng hái chào hỏi Anouchka: "Yo!"
"Sao mặt cậu cau có thế."
Anouchka day thái dương, khàn khàn hỏi: "Có xe không?"
Thằng bạn D hiểu ngay: "Ngủ quên lỡ họp à?"
Anouchka đáp: "Ừ."
Thằng bạn D bắt đầu tìm chìa khóa: "Cảm ơn cậu đã không đập nát nhà xe, nếu không hôm nay chúng ta phải đi bộ vào thành phố. Cậu ngủ quên cuộc họp nào thế? Tôi có Harley và Jeep này."
Anouchka: "Harley đi. Tôi muốn tắm rửa, cho tôi mượn bộ đồ."
Thằng bạn D: "Cậu nghĩ trong nhà xe có phòng tắm hả?? Ra biển lăn vài vòng đi."
Anouchka: "Tôi thấy có vòi nước ở sau nhà xe."
Thằng bạn D đành phải lục tung tủ quần áo trong đống đổ nát, gào lên: "Chuyển tiền! Phải chuyển tiền ngay lập tức."
Sau khi chỉnh trang lại trước khi xuất phát, Denes chia hai hướng với Anouchka. Denes thuận miệng hỏi: "Sau khi họp xong cậu lái chiến thần đen đi à? Khi nào họp xong?"
Anouchka lên xe: "Ở lại một lúc nữa, tôi định ở lại thủ đô thêm vài ngày."
"Ừm hả? Đổi tính?"
Anouchka nói: "Hai năm gần đây tôi đang cân nhắc việc điều về Quân đoàn 1. Nhân tiện đi ngang qua đây, tôi muốn ghé thăm trụ sở của Quân đoàn 1."
Denes lập tức thò đầu ra khỏi cửa sổ xe jeep, không thể tin nổi: "Biệt động bạc đãi cậu à?"
Anouchka không muốn nói nhiều: "Không phải."
Denes thức thời nên không hỏi nhiều, tự mình vui mừng. Biệt động độc lập với cả ba phe nên khó dựa dẫm, nhưng mười quân đoàn thì khác! Anouchka còn mạnh đến vậy điều về sẽ thành trung tướng trong vòng một năm, ba năm sau có thể tự chỉ huy nhánh quân đoàn! Bốn bỏ năm lên! Đùi to!
Anh ta gõ nhẹ lên cửa xe: "Vậy mấy ngày nay cậu dành chút thời gian, tôi dẫn cậu tham gia vài buổi tụ tập của quân thư Thủ đô, để cậu làm quen với giới quân thư Thủ đô trước."
Anouchka khẽ gật đầu, vặn ga xe hết cỡ, biến thành một tia chớp vàng lao vun vút trên đường ven biển.
Sau đó ba ngày, Anouchka đều đang giải quyết vấn đề tiếp theo sau vụ đánh bom ở khu Đông, tham dự một số phiên điều trần về luật mới của Biệt động và Liên minh Thủ đô, mà trùng đại biểu Biệt động tham dự nhiều bài diễn thuyết quan trọng.
Diễn thuyết xong, tổng tư lệnh Biệt động sẽ dẫn Anouchka tham dự yến tiệc đặc quyền của tầng lớp thượng lưu tại Liên minh Thủ đô, nhằm mở rộng mối quan hệ và củng cố mạng lưới quan hệ trong giới trùng tộc, ba ngày sau vụ nổ ở khu Đông đã trở thành tập tài liệu cất giữ trong kho lưu trữ.
Thứ năm.
Liên minh Thủ đô.
Anouchka tham dự bữa tiệc đặc quyền cuối cùng trong ngày hôm nay, tối nay sẽ lên đường trở về cổng lỗ đen.
Thằng bạn D đi cùng hắn, khuyên nhủ: "Được rồi được rồi, tươi tỉnh lên nào, tôi biết cậu không ưa mấy việc này, còn bữa cuối này chỉ nhận mặt cho biết là xong. Cậu đã lâu không về Liên minh Thủ đô, hình ảnh quân thư xuất sắc nhất khóa 20 của cậu sắp biến thành chiến thần đen rồi, kiên nhẫn tí, chẳng lẽ sau khi điều nhiệm về đây cậu còn muốn giữ nguyên bộ dạng ngờ nghệch này sao?"
Sắc mặt Anouchka lạnh lùng đến mức có thể bảo quản xác chết tươi nguyên: "Không phục thì khiêu chiến với tôi."
Thằng bạn D: "..."
"Có thực lực thì nói gì cũng đúng."
"Ok, chiến thần, đợi tôi dẫn cậu đi nhận mặt, nể mặt tôi chút nhé, chứ giờ vẻ mặt của cậu rất giống một nhân vật phản diện trong phim."
Anouchka đảo mắt nhìn quanh phòng tiệc: "Ai?"
Denes cầm hai ly sâm banh, đưa một ly cho Anouchka, nghiêng người sang một bên, cười một cách khó hiểu: "Cậu biết Jeanine không?"
Anouchka không hứng thú nên ậm ừ cúi đầu nhìn vòng tay trí não.
Mấy ngày nay Fate chỉ lên mạng vào buổi sáng, gửi tin nhắn thoại nhịp tim rồi lại offline, cả hai không nói chuyện nhiều nữa.
Nhịp tim trong tin nhắn thoại mỗi ngày một mạnh hơn, Anouchka kiên nhẫn ghi lại tất cả đoạn ghi âm, khi họp đến mức bực bội và khi tham dự tiệc muốn bẻ gãy thứ gì đó thì hắn lại mở ra nghe. Hắn không bao giờ tháo tai nghe bluetooth.
Bây giờ, hắn vẫn đang nghe.
Thỉnh thoảng giọng của Denes lọt vào tai Anouchka.
Denes ra hiệu cho hắn nhìn sang sảnh tiệc sang trọng bên kia, một đội trùng tiến vào dẫn đầu là một thiếu niên tóc đen mắt đen được trùng vây quanh.
Denes nói: "Chính là cậu ta."
"Thomas là đàn em sau một khóa của chúng ta, nhóc ấy còn đang tại ngũ trong đội liên sao, bữa kia nhóc ấy kể với tôi, một tuần trước nhóc ấy đi bao vây cung điện Hạ Chí, bảo cậu cả nhà Jeanine đồng tính, theo đuổi một streamer ảo. Chính là Fate Wynne đang nổi tiếng trên mạng, cậu cả liên tục gửi thư quấy rối, lời lẽ làm ớn óc, theo đuổi thất bại nên bị streamer xóa kết bạn hai lần. Nhà Jeanine mất hết mặt mũi với giới thượng lưu, nên gần đây cậu cả nhà Jeanine tham gia rất nhiều bữa tiệc xã giao, cậu nên nhớ mặt cậu ta, trùng thừa kế tiếp theo của nhà Jeanine đấy."
Denes che mặt bằng ly, nhỏ giọng chế giễu: "Vậy mà cậu ta lại có cảm giác với trùng cái? Lớn lên bệnh hoạn thế?"
Đứa bạn A im lặng hồi lâu, Denes quay đầu nhìn lại, bỗng chốc cảm thấy lạnh gáy, vô thức lùi lại một bước.
Đôi mắt hai màu kia trơ trơ lạnh lẽo khiến trùng cảm thấy rờn rợn.
Anouchka tháo tai nghe bluetooth một bên: "Kể từ đầu đến cuối đi."
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]