Dù đã lấy được chìa khóa máy bay, Phương Bỉ vẫn không yên tâm. Anh nhăn nhó hỏi Nam Nhiễm: “Này, chúng ta… biết lái máy bay không?”
Nam Nhiễm liếc anh một cái: “Chắc chỉ cần ngồi lên máy bay và khởi động nó là đủ điều kiện vượt ải.”
“Ồ! Thì ra là vậy!” Phương Bỉ lập tức ngộ ra. Nhưng chỉ nửa phút sau, anh lại xoắn xuýt mân mê ngón tay, hỏi tiếp: “Vậy… khởi động máy bay thế nào?”
Lần này Nam Nhiễm chẳng buồn liếc anh, đưa tay gõ mạnh lên đầu Phương Bỉ, khiến anh kêu “ái” lên một tiếng.
Hai người rời khỏi phòng ẩn số 1913, nơi Lily và Lisa ở, trở lại khu thí nghiệm của trùm cuối. Bà lão đã biến mất, chỉ còn Bạch Cầu đứng lẻ loi một góc. Xa xa là thi thể Quạt.
Nam Nhiễm bước tới, nhẹ nhàng bế Quạt lên. Thi thể cô mềm nhũn trong vòng tay cậu, hai tay buông thõng. Nam Nhiễm nhấc cô ra khỏi vũng linh lực lỏng nặng nề, để chất lỏng trong suốt chảy xuống, ướt đẫm người cậu. Cậu cúi đầu nhìn Quạt, chỉ thấy chiếc cằm trắng mịn của cô ngửa ra sau.
Nam Nhiễm không yên tâm để thi thể cô lại đây, nên quyết định mang cô theo. Hai người cùng thi thể Quạt rời khỏi khu thí nghiệm, trở lại hành lang tầng mười chín. Họ leo lên cầu thang dẫn tới sân thượng, đẩy cửa ra, cảm nhận luồng gió mạnh và không khí tươi mới sau thời gian dài.
Sân thượng chìm trong màn sương trắng dày đặc… hay đúng hơn, cả tòa nhà như bị bao phủ trong sương mù. Nam Nhiễm và Phương Bỉ không thể nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/livestream-tro-choi-kinh-di-tu-gioi/4668230/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.