Khi Nam Nhiễm mở mắt, việc đầu tiên cậu làm là kiểm tra cơ thể mình. Cậu nhận ra hệ thống đã ép buộc thay một bộ quần áo mới. Những vết thương và sẹo trên người cậu đã biến mất. Cậu đang mặc một chiếc áo sơ mi xám rộng rãi, quần dài, và một đôi giày vải mềm mại.
Cảnh vật xung quanh cũng thay đổi hoàn toàn. Nam Nhiễm nhận ra mình đang ở trong một hành lang hẹp dài. Hai bên là những bức tường đá cao, được xếp từ những viên đá tròn không đều và những mảnh đá vụn. Bức tường cao khoảng ba đến bốn mét, bề mặt trơn nhẵn, phủ một lớp rêu, sờ vào thấy trơn trượt, rất khó để leo.
Trên đỉnh tường đá phủ đầy dây leo xanh rậm rạp. Nam Nhiễm nhìn chằm chằm chúng, cảm giác như chúng đang khẽ chuyển động.
Không chỉ hai bên hành lang là tường đá, phía sau Nam Nhiễm cũng là một ngõ cụt, chặn bởi một bức tường đá kín mít, không lối đi. Phía trước là một hành lang rất dài, với vài ngã rẽ trái phải, cho thấy có nhiều con đường để chọn.
Trên những bức tường đá, cứ cách vài mét lại có một giá nến được chạm khắc tinh xảo, đặt những cây nến màu xanh đậm, nhưng tất cả đều đã tắt.
Nam Nhiễm ngẩng đầu, thấy bầu trời. Dù xung quanh là những bức tường đá chật hẹp, chỉ đủ cho một người đi qua, nhưng phía trên lại để trống, không có mái che. Cậu dễ dàng nhìn thấy bầu trời xanh xám, trông ảm đạm, như báo hiệu một cơn mưa sắp đến.
Ở trong môi Tr**ng X* lạ, ý nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/livestream-tro-choi-kinh-di-tu-gioi/4668206/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.