Tiễn Đỗ Dự đi, lòng tôi vơi đi phần nào áp lực, cũng có chút tự tin trong lần livestream này hơn.
Tôi ở lại cửa hàng trong khoảng thời gian còn lại, ngồi thiền tu hành, củng cố Diệu Chân Tâm Pháp và Âm Dương Quỷ Thuật.
Ngoài cửa sổ, trời dần chuyển sắc tối, các quán nhỏ bên đường vẫn chưa bật đèn; nghe tiếng đồng hồ cứ chầm chậm nhảy từng nhịp bên tai, tôi chầm chậm mở mắt.
Màn đêm đã giăng xuống khắp cả thành phố, điện thoại của Âm Gian Tú Tràng bỗng lóe lên một tia sáng trắng từ trên bàn.
“8 giờ……”
Đặt chiếc điện thoại bên tai, tôi hít một hơi, bấm nút trả lời: “A lô?”
Không thấy có dấu hiệu của người sống ở phía bên kia đầu dây, đáp lại tôi chỉ có tiếng gió lạnh gào thét. Chờ đợi một lúc lâu, tôi mới nghe thấy một giọng nữ vang lên đầy sợ hãi.
“Em, em bị lạc đường, trong tay chỉ có cái điện thoại này là gọi được, anh có thể giúp em không?”
Nghe thấy giọng nữ này, tôi cảm giác như đầu mình muốt nứt toạt cả ra, da gà nổi lên đầy người, tim đập thình thịch: “Em muốn anh giúp như nào chứ?”
“Anh trai của em nói sẽ đến đón em, nhưng đã lâu lắm rồi vẫn chưa thấy, anh có thể giúp em tìm anh trai không?” Giọng cô ấy bỗng nhiên trở nên rất mơ hồ. Đồng thời, con bé có vẻ rất lương thiện; dường như nhận ra yêu cầu của mình hơi quá đáng, giọng con bé dịu xuống dần: “Em biết như vậy là làm khó anh, nhưng em rất cần muốn gặp lại anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/livestream-sieu-kinh-di/1561927/chuong-360.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.