Một chồng ảnh dày, tựa như một quyển sách màu đầy hoa văn vậy.
Tôi quàng tay áo vào đầu trưởng khoa rồi lấy mấy tấm ảnh ra.
Nhìn xuống một hồi, tôi không thể dời mắt ra được, thậm chí quên luôn cảm giác đau bụng.
Những bức ảnh này có thể được chia thành hai loại, một là chụp phụ nữ, hai là chụp trẻ em.
Thoạt nhìn, khó có thể xác định thời gian chụp; nhưng nếu xét theo góc độ của người cầm máy, kẻ chụp chính là hung thủ phân thây.
Ảnh của phụ nữ chiếm phần lớn, và tôi cũng tìm thấy ảnh của Quỷ mẫu trước khi cô ta qua đời.
Nhưng lý do khiến tôi dừng chân lại không phải là vì những bức ảnh chụp này, mà thực tế là do mấy tấm hình của con nít.
Không giống như hình ảnh người phụ nữ bị xâm hại, những đứa trẻ kia đều ăn mặc chỉnh tề, có bé trai và bé gái, nhưng tất cả đều mặc đồ dành cho nữ.
Nhìn những đứa trẻ này đang hoảng sợ tạo dáng bằng nhiều tư thế khác nhau dựa theo yêu cầu của nhiếp ảnh gia, tôi nhíu mày: “Tâm lý biến thái ư? Kiểu đặc thù ác độc này thật hiếm có nhỉ?”
Đặt bức ảnh trở lại vị trí ban đầu, tôi chợt phát hiện thêm một chi tiết khác trong ngăn kéo gần vị trí hiện tại. Đó là một số lá thư sám hối được viết khá lộn xộn, dường như do chính gã viện trưởng này tự tay viết.
Sau khi đọc đại khái hai lần, một câu chuyện xưa cũ khá bi thảm dần hiện ra trong đầu tôi. Vương Tú Sâm phát hiện vợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/livestream-sieu-kinh-di/1561910/chuong-343.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.