Tia chớp như những con rắn bạc xuyên qua bầu trời đêm. Trong ánh sáng ngắn ngủi đó, tôi và Lộc Hưng đã nhìn thấy nhau.
Đỉnh lũ và sóng lớn vỗ vào lan can như những con thú dữ không ngừng đâm đầu vào đập lớn.
Nước tạt vào mặt trộn lẫn với những hạt mưa lớn, cơ thể tôi đã ướt đẫm và tê dại nhưng trong đầu chỉ khăng khăng với một ý nghĩ duy nhất, chính là... giết chết Lộc Hưng!
100 mét, 50 mét, 30 mét...
Tôi kéo thanh Cát Lộc Đao, xông đến khu vực cách Lộc Hưng 10 mét rồi từ từ dừng lại. Lúc này, gã không hề đứng một mình nơi đỉnh đập.
Hai bên bờ đập có một số dáng người yếu ớt bị trói buộc; một số đã chết từ lâu, một số vẫn còn đang vùng vẫy.
"Họ là..."
Từ trái qua phải, người thứ nhất hơn 30 tuổi, mặc áo gai và đội khăn tang, lưng bị thanh thép xuyên thủng, đóng đinh vào mép đập.
Người thứ hai còn trẻ, cổ bị dây thừng siết chặt và bị treo cổ trên vách đá cao hàng trăm mét.
Người thứ ba còn thê thảm hơn. Đó là một người phụ nữ trưởng thành có nước da trắng trẻo do được chăm sóc khá tỉ mỉ dáng dấp xinh đẹp. Cô đang bị một chiếc lưới đánh cá bao trùm. Qua những ô lưới, tôi có thể trông thấy từng vết dao lồ lộ trên làn da trắng nõn của cô ta. Có vẻ như gã Lộc Hưng ấy đang chuẩn bị hành quyết cô gái này vậy.
Dù vết thương dày đặc, nhưng đúng là chỉ còn mỗi một người phụ nữ này còn sống trong 3
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/livestream-sieu-kinh-di/1561862/chuong-295.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.