"Cản thi có 'Ba cản, ba không cản'."
Ba loại có thể cản gồm: người bị chặt đầu (cần khâu lại với cơ thể),chịu hình phạt treo cổ, chết trong nhà giam. Bọn họ đều là bị ép chết, chết oan chết uổng, đã nhớ nhà lại nhớ thân nhân. Có thể sử dụng pháp thuật câu hồn phách tới, dùng bùa chú trấn bên trong mỗi thi thể, lại sử dụng pháp thuật cản bọn chúng leo núi, vượt đèo."
Ba loại không thể cản gồm: Bệnh chết; nhảy sông, treo cổ tự tử; sét đánh, lửa thiêu, cơ thể không còn toàn vẹn. Trong đó hồn phách của kẻ bị bệnh chết đã bị Diêm Vương câu đi, pháp thuật không thể gọi hồn phách của bọn họ về từ chỗ Quỷ Môn quan. Còn hồn phách của người nhảy sông, treo cổ tự tử đều 'bị thay thế' bởi một hồn khác mất rồi. Hơn nữa, bọn họ có thể đang giao tiếp, nếu đưa hồn phách mới đi, vong hồn cũ không thể tìm người thế mạng, chẳng lẽ lại không ảnh hưởng chuyện đầu thai của vong hồn cũ? Mặt khác, người bị sét đánh chết, đều là loại người mang nghiệp chướng nặng nề, còn kẻ bị lửa thiêu chết thường da thịt không còn trọn vẹn, hai loại thi này cũng không thể cản."
Lời của đạo trưởng Nhàn Thanh nghe cũng có chút đạo lý. Mỗi nghề đều có quy củ của mình, đây là lời căn dặn của tổ sư gia các đời truyền xuống.
"Thi thể của động vật tuy là cũng có thể cản, nhưng dù sao không phải là người, không thể được gọi là cản thi, mà gọi là nhấc chân cho nó đi.
Sau khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/livestream-sieu-kinh-di/1561823/chuong-256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.