"Sinh tử tuần hoàn? Đoạn tuyệt thiên cơ ư?" Tôi đọc comment của Lưu Bán Tiên, cảm thấy hơi khó hiểu.
"Cao Kiện, mau tới đây!" Cánh tay bị Thiết Ngưng Hương giữ chặt, tôi chưa kịp đọc hết comment của Lưu Bán Tiên, đã bị cô kéo vào trong trạm phát thanh.
Tất cả cánh cửa của tòa nhà ba tầng đều đóng chặt. Ông già ăn mày đang gõ từng cánh cửa một, động tác rất nhanh, không giống tuổi tác của ông ta.
"Hình như ông ta muốn trốn vào trong nhà?" Thiết Ngưng Hương suy đoán mục đích của ông già, một tay nắm lấy tay của tôi: "Hay chúng ta cũng tìm thử xem?"
Sau khi trạm phát thanh đóng cửa, tất cả cửa ra vào và cửa sổ đều bị khóa, lúc đó chính tôi đã nhìn Lý Mạn Mạn đóng cửa xong mới rời đi: "Không cần lãng phí thời gian, khống chế ông già ăn mày lại, đừng cho ông ta chạy loạn."
Trốn trong nhà rất không thực tế, tôi và Thiết Ngưng Hương bắt ông già ăn mày lại, cùng nhau chạy tới lối rẽ cạnh trạm phát thanh ba tầng.
Nơi này được cầu thang che khuất, là điểm mù của tầm nhìn, từ bên ngoài không thể nhìn thấy bên trong.
Bảo Thiết Ngưng Hương khống chế ông già ăn mày, trong khi tôi tách khỏi hai người họ. Ngồi xổm trên chân cầu thang tầng một , vừa chú ý tình huống bên ngoài, tôi vừa thương lượng với Lưu Bán Tiên về biện pháp thoát khốn.
- Chú em, những thân ảnh đứng yên bất động vừa nãy đúng là âm hồn, chắc ăn như bắp đấy. Chúng đeo Cổ hồn búp bê của riêng mình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/livestream-sieu-kinh-di/1561807/chuong-240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.