Da tay của Trương Giai Kỳ trắng bệch, nhưng không phải loại trắng và mềm như người bình thường, mà giống như ngâm thuốc trong một thời gian dài làm cho bề ngoài bị sưng.
Lúc này, cô ta đang quỳ gối bên cạnh bồn nước, ôm con mèo đen đã chết bằng hai tay. Trông cô ấy giống như một ngư dân thực thụ, cứ lặng lẽ chờ đợi, nhìn chằm chằm vào trong cái bồn nước đầy xác chết kia, như thể đang chờ đợi thứ gì đó xuất hiện.
Cô ta chỉ tập trung vào cái bồn kia, đến nỗi không biết rằng tôi đang đi đằng sau cô ta.
Nín thở, tôi cố nén sự tò mò lại, âm thầm quan sát.
Con mèo đen trong tay Trương Giai Kỳ có cơ thể lành lặn, không hề có vết thương nào ở trên lớp da, lông. Về phần âm thanh nhai ngấu nghiến rùng rợn kia, nó vang lên từ bên dưới thân thể của con mèo.
Bộ lông màu đen của nó bị tẩm ướt formalin, đôi mắt của nó trợn ngược lên, chiếc lưỡi đỏ tươi của nó nhạt màu dần trong thuốc, cuối cùng trở nên trắng bệch.
“Cô ta đang làm gì vậy?” Nếu như cố tình đánh thức một người đang ở trong tình trạng mộng du sẽ vô cùng nguy hiểm. Lúc này, tôi không dám lên tiếng chính là vì sợ Trương Giai Kỳ phản ứng quá mức vì bất ngờ.
Khoảng năm phút sau, một cảnh tượng không thể tưởng tượng được xuất hiện.
Nửa thân của con mèo chết kia đang ngâm trong bồn formalin bỗng nhúc nhích một cách đột ngột. Tôi không thể tin vào mắt mình được nữa: “Người chết hồi sinh?”
Tứ chi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/livestream-sieu-kinh-di/1561755/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.