Dịch: thoconusagi
Biên: Niệm Di
Tôi không có lòng từ bi thương trời, lo đất của những đạo sĩ chính đạo, càng không mù quáng như những người theo tà đạo. Điều tôi đang làm chính là sử dụng các phương pháp đơn giản nhất và hiệu quả nhất để đạt được mục tiêu của mình.
Mệnh Quỷ chui ra từ con mắt màu đen, lao tới gã đốc công. Tên này sợ tới mức nói không nên lời. Môi gã run rẩy lắp bắp, muốn quay lại nhưng lại hoàn toàn bất lực.
“Không phải vừa rồi mày nói muốn gặp quỷ sao?” Tôi đưa tay bóp cổ hắn, lấy đầu gối ấn vào đùi gã, khiến cho gã chỉ có thể đứng yên tại chỗ.
Gã đốc công tái mặt, sinh khí bị Mệnh Quỷ chiếm lấy dần, cảm nhiễm âm khí lên người. Ấy là Mệnh Quỷ của tôi còn chưa thăng cấp Đại Thừa, nếu không phải tôi mà là Mệnh Quỷ của Lộc Hưng, chỉ cần thả ra ắt sẽ đoạt hồn gã rồi dùng máu để tế.
“Không dám nữa, không dám nữa! Không bao giờ dám nữa!”
Gã đốc công hét lên. Xem chừng đã đạt được ý đồ của mình, tôi buông tay ra, đứng sang một bên.
Khuôn mặt gã ướt đẫm mồ hôi lạnh. tôi vừa thả tay ra, gã đã ngồi bệt xuống đất, coi chừng nửa ngày vẫn chưa đứng được lên.
“Đốc công Trương, anh không sao chứ?”
“Anh đã nhìn thấy gì? Đốc công Trương?”
Mấy gã công nhân vác xẻng vây quanh. Hai gã cao to mới có thể kéo được gã đốc công dậy, đưa gã về nghỉ ngơi trên viên gạch gần đống lửa.
“Chúng mày có muốn xem không?” Tôi lại đem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/livestream-sieu-kinh-di/1561730/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.