Dịch: Niệm Di
Sau khi rời khỏi tổng hành dinh của công ty dược Càn Đỉnh, tôi không vội quay về Khoái Nhạc Điên Phong, mà đến khu vực cầu vượt tìm anh Lưu mù. Âm Gian Tú Tràng vừa đổi mới hàng loạt đạo cụ nên tôi cần tham khảo ý kiến của anh ấy.
Hiện tại tầm 02 – 03 giờ chiều, đường xá không đông lắm. Tôi chưa đến cầu vượt, nhìn từ xa đã thấy anh Lưu mù đang cãi nhau với hai anh mặc đồ quản lý đô thị.
Hai bên lời qua tiếng lại ỏm tỏi. Anh Lưu mù phùng mang, trợn mắt, mất hẳn dáng vẻ thế ngoại cao nhân.
“Anh Lưu, chuyện gì thế?” Sắp đến gần, tôi mới nhận ra hai người quản lý đô thị kia đang tịch thu quán xá của anh ấy, còn quẳng thanh đòn gánh tổ truyền và sọt tre lên xe công vụ nữa. Vật dụng kiếm ăn bị tịch thu, dĩ nhiên anh Lưu mù đâu có chịu để yên.
“Cậu là gì của ông này? Bọn tôi là nhân viên quản lý đô thị, nếu cậu không liên can gì đến ông này thì đừng xen vào.”
Một trong hai người quản lý đô thị còn khuyên bảo tận tình: “Ông khỏe mạnh, cường tráng đến thế này, sao không chọn nghề khác? Cần chi ở đây giả danh lừa bịp, gây ảnh hưởng đến bộ mặt văn hóa của phố phường?”
Hai anh đô thị này đã làm tốt chức trách, chịu khó nằm vùng đến vài ngày, cuối cùng mới bắt được tận mặt anh Lưu mù.
“Chẳng phải ông nói ông đoán được vận mệnh ư? Vậy tại sao sáng nay trước khi ra cửa, không tự tính số mệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/livestream-sieu-kinh-di/1561676/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.