Trang thứ ba chính là quy định cấm của Diệu Chân đạo:
"Thượng luật, Thiên Sát cấm:
Một, cấm ngờ vực ông trời
Hai, cấm nghi ngờ đạo, kinh
Trung luật, Địa sát cấm
Một, cấm nghi ngờ sư phụ
Hai, cấm phản bội sư môn,
Ba, cấm rối loạn cương thường
Hạ luật, Ác cấm
Một, cấm tỏ vẻ ra lệnh, quyền thế
Hai, cấm tò mò
Ba, cấm tọc mạch
Bốn, cấm thị phi
Năm, cấm hống hách, thể hiện
Sáu, cấm khẩu nghiệp với đồng đạo."
"Miễn là đệ tử nhập tông, phải biết rõ những điều này, học thuộc lòng, tuân thủ cẩn thận."
Theo chân điển của Đạo gia, có thể thấy bọn họ lựa chọn đệ tử rất nghiêm khắc thông qua những điều cấm kỵ nói trên.
"Sao nhiều luật lệ giáo điều, cứng nhắc, cổ hũ đến thế nhỉ? Mình mà đến môn phái của họ học đạo, phỏng chừng tốn hàng trăm năm cũng không được học chiêu bài chính thức nha."
Tôi nằm trên giường, lật xem quyển Diệu Chân tường giải. Dĩ nhiên, bằng vào tư thế này của tôi, mấy vị thiên sư kia đã có thể ghép tôi vào tội khinh nhờn.
"Diệu Chân có mười cái động, chia thành Chúc, Trai, Đan, Dược, Bùa, Chú, Trấn..."
Xem đến đây, tội liền mặc kệ ba cái chú thích liên quan đến Chúc, Trai... gì đó, mà nhảy ngay đến phần Bùa chú. Đó chính là pháp môn mà tôi quan tâm.
Tôi khác với những vị đạo nhân đi tìm con đường trường sinh. Tôi muốn tu đạo, chỉ để giữ lại cái mạng nhỏ này.
"Phân nhánh Chú pháp khác với những phân nhánh phổ thông. Vật được dùng làm pháp khí vẽ bùa bắt buộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/livestream-sieu-kinh-di/1561638/chuong-71.html