Vào khoảnh khắc nhìn thấy Tông nguyên soái, Ninh Vân Dập liền đem nguồn năng lượng thạch vừa lấy ra trả về lại không gian.
Tông nguyên soái xuất hiện, y không cần thiết bại lộ thực lực cùng những người này liều mạng.
Lúc trước Tông nguyên soái ở tiệc đính hôn của Hoàng Thái Tử chỉ mới ra một phần sức lực thôi đã đáng sợ như vậy, mười mấy người trước mặt này không phải đối thủ của hắn.
Càng đừng nói còn có quan chỉ huy Y Kỳ.
Mắt thường có thể thấy được, số lượng bằng mắt thường đếm không hết, một giây đắn đo cho những người này.
Đoàn người ở Y Kỳ xuất hiện sắc mặt cả đám liền biến đổi, nhưng nghĩ lại bọn họ có hai cấp 3S, còn lại tất cả đều là cao thủ 2S, muốn chạy vẫn thực nhẹ nhàng.
Nhưng theo xoát một tiếng cửa khoang mở ra, vô số tướng sĩ đem bọn họ bao quanh vây quanh, đám người đeo mặt nạ kia hoàn toàn thay đổi.
Y Kỳ theo sau chắp tay hướng phía trước hô một câu "Nguyên soái", làm đám người ki đồng thời lui về phía sau một bước.
Y Kỳ cười: "Các ngươi lui cái gì? Vừa mới nảy vây công Bạch tiên sinh không phải rất ngang ngược sao?"
Hai người cầm đầu hạ giọng: "Đây đều là hiểu lầm, chúng ta đến mời Bạch tiên sinh đi cùng là do chủ tử muốn hỏi chuyện liên quan đến Que Nướng cùng Thịt Kho thôi, tuyệt đối sẽ không thương tổn Bạch tiên sinh."
Lời này nói ra cũng thật dễ nghe, đáng tiếc người có thể đứng chỗ này đều à tinh anh cả, căn bản chẳng ai tin.
Y Kỳ cười lạnh một tiếng: "Ta quản lý do của ngươi có phải chính đáng hay không, Chủ tinh là nơi bọn ta quản hạt, mười mấy cường giả cấp 2S trở lên lại vây chặn một cấp S, đó chính là không đúng."
Hai người cầm đầu làm tốt động tác phòng bị lui ra phía sau, ngữ khí còn thương nghị: "Y Kỳ đại nhân, lấy cấp bậc của chúng ta hẳn là có thể nhìn ra cũng là phía chính phủ, có thể cho chủ tử chúng ta chút mặt mũi không?"
Y Kỳ: "Nga? Chủ tử các ngươi là ai?"
Hai người này hiển nhiên chỉ là nói lời kéo dài thời gian, căn bản không có khả năng tiết lộ thân phận chủ tử, tiến lên một bước làm như muốn tiếp tục thương nghị, nhưng thực tế nhanh chóng lui về phía sau: "Giết!"
Một tên dẫn đầu xoay người, tinh thần lực quanh thân triển khai đánh hướng tới Y Kỳ cùng Tông nguyên soái công, nhưng đó chỉ là tung hoả mù, mục đích đánh lạc hướng để tiện chạy trốn.
Nhưng thực nhanh lập tức bị vây quanh, một vòn người bao vây giam bọn hắn vào giữa khiến bọn hắn muốn trốn cũng không thể.
Cùng lúc đó, một đạo tinh thần lực che trời lấp đất mạnh hơn rất nhiều so với cấp 3S đánh úp tới.
Mười mấy người kia liếc nhau, biết hoàn toàn trốn không thoát.
Y Kỳ không phải hư trương thanh thế, người đứng phía trước hắn vẫn luôn không mở miệng, thật sự là Tông nguyên soái.
Không chút do dự, mười mấy người nhanh chóng tụ lại bên nhau, không cho bất luận kẻ nào cơ hội phản ứng, toàn thể ấn vào một nút nhỏ trên khôi giáp, nháy mắt "ầm" một tiếng, tất cả bọn họ toàn thân bị ngọn lửa bao bọc.
Là một chất đốt cháy công nghệ cao, nhanh chóng vây lấy mười mấy người kia, chỉ trong vòng ba giây, ánh lửa lụi tàn đi, mười mấy người kia liền biến thành tro tàn.
Tập thể tự sát?
Lúc ngọn lửa bùng lên, Y Kỳ theo bản năng thả ra tinh thần lực bảo vệ Nguyên soái, chờ lấy lại tinh thần mới phát hiện mấy người này không phải công kích, mà là biết trốn không thoát đánh không lại nên lựa chọn phương pháp tự sát so với tự bạo tốc độ còn nhanh hơn.
Y Kỳ căn bản không nghĩ tới mười mấy người này sẽ làm như vậy.
Dù sao trong đó có tới hai cường giả tinh thần lực cấp bậc 3S.
Toàn bộ Chủ Tinh cũng không có bao nhiêu người có thể đạt tới cấp bậc này.
Bốn phía giống nhau yên lặng chết chóc, tất cả mọi người bị một màn này làm cho khiếp sợ không thôi.
Ninh Vân Dập cũng không nghĩ tới sẽ như thế, quá mức xuất kỳ bất ý, cũng quá mức ngoài ý muốn.
Nếu bọn họ lựa chọn tự bạo tinh thần lực, cũng có cơ hội ngăn cản.
Cố tình lại chọn phương thứ trong vòng ba giây toàn bộ xương cốt cũng hoá thành tro bụi, căn bản không cho người khác cơ hội phản ứng.
Hoặc có thể ngay từ lúc bắt đầu, những người này đã chuẩn bị sẵn tâm lý, tình nguyện chọn cái chết cũng không muốn khai ra người phía sau màn là ai.
Những người này vậy mà lại là tử sĩ mà kẻ đó đã bồi dưỡng ra. Trong đó còn có hai người cấp 3S.
Cũng không đơn giản chỉ hai người này, trước đó Ninh Vân Dập còn giải quyết được hai người nữa.
Nói cách khác, người sau màn này bồi dưỡng ra đám tử sĩ thấp nhất cũng là cấp bậc 2S, 3S có khi số lượng cũng không ít.Tuyệt đối so với ký lục số lượng của Chủ Tinh thậm chí toàn bộ Tinh tế là bất đồng, có khi còn chênh lệch rất lớn.
Nếu thật sự có người cố tình giấu giếm bồi dưỡng ra số lượng lớn cường giả tinh thần lực cấp bậc cao, này tuyệt đối là một chuyện cực kỳ nguy hiểm.
Thậm chí khả năng dao động đến toàn bộ căn cơ đế quốc.
Tông Hạo hiển nhiên cũng nghĩ đến điểm này, hai chân mày sau lớp mặt nạ của hắn cau lại, âm thanh phát trầm: "Lập tức đi tra, những người này rốt cuộc từ đâu ra? Bọn họ tự xưng là người phía chính phủ, nhưng phía quân đội chính phủ bên này, cường giả tại chức cấp 3S từ khi nào mà nơi nơi đều có thể thấy?"
Hắn biết lúc trước Ninh Vân Dập vì cứu liên minh Bán thú nhân đã giải quyết hai tên cấp 3S.
Trước đó hắn tìm Y Kỳ thuận tiện để hắn tra xét một chút, tại chức cấp 3S trong quân bộ hai ngày này cũng không thiếu ai.
Hiện giờ lại thêm hai người cấp 3S.
Y Kỳ nhìn mấy đống tro tàn sắc mặt cũng khó coi: "Vâng, thuộc hạ lập tức đi tra. Bây giờ......" Giương mắt nhìn đến Ninh Vân Dập hạ phi thuyền, chào hỏi, "Bạch tiên sinh."
Ninh Vân Dập hướng hai người khách khí chắp tay: "Lần này ít nhiều nhờ Nguyên soái cùng Y Kỳ đại nhân cứu giúp, nếu không bị bắt đi còn không biết sẽ thế nào."
Hắn nói phía chính phủ, cũng chỉ có Y Kỳ tin.
Khoé miệng sau mặt nạ của Tông Hạo cương cứng, tuy hắn biết chính mình không tới đối phương cũng có thể giải quyết, nhưng hắn sợ Ninh Vân Dập bại lộ thực lực rồi lúc sau sẽ đưa tới càng nhiều nhòm ngó cùng phiền toái.
Hiện giờ chứng minh là hắn đúng, việc này so với hắn nghĩ còn nghiêm trọng hơn.
Y Kỳ khách khí nói: "Bạch tiên sinh không cần khách khí, dù sao lúc trước Bạch tiên sinh cũng giúp không ít."
Hiện giờ chỗ này không phải chỗ thích hợp để nói chuyện, Y Kỳ lấy nguồn năng lượng thạch ra làm cái cớ.
Ninh Vân Dập cũng biết tình huống này: "Những người này rốt cuộc địa vị thế nào, sao đang êm đẹp lại liên quan đến ta?"
Y Kỳ sắc mặt ngưng trọng: "Ta sẽ đi tra, có tin tức sẽ thông tri Bạch tiên sinh, bất quá trong khoảng thời gian này, Bạch tiên sinh tốt nhất nên cẩn thận một chút, chú ý an toàn, có cần ta phái hai người tùy thân bảo hộ tiên sinh không?"
Tốt xấu gì cũng là người Nguyên soái để ý, thấy thế nào cũng phải để tâm tới.
Không nhìn thấy người nào đó nhận thấy được có nguy hiểm chính là lập tức tìm tới hắn, thậm chí còn dùng phi thuyền tốc độ cao nhất trong quân bộ.
Ninh Vân Dập cự tuyệt: "Như thế thì không cần."
Y Kỳ lúc này mới không tiếp tục, ngược lại nhìn về phía Tông nguyên soái: "Nguyên soái, chúng ta hiện tại trở về sao?"
Tông Hạo nói: "Tiễn người thì đưa đến cùng, Bạch tiên sinh không ngại chúng ta đưa ngươi trở về đi?"
Ninh Vân Dập nghĩ nghĩ, kẻ sau màn nếu đã để ý đến y, chặn đường một lần sẽ có lần hai, lỡ đâu kẻ điên kia lại muốn đến thêm làn nữa thì sao, y không muốn bại lộ thực lực: "Vậy phiền toái nguyên soái, trở về ta sẽ đưa lên tạ lễ."
Y Kỳ ánh mắt sáng lên, hắn cũng không muốn đòi hỏi gì đâu, nhưng nguồn năng lượng thạch của Bạch tiên sinh thật sự đặc biệt tốt, thương thế Nguyên soái tuy rằng đã tốt hơn không ít, nhưng sớm một chút trở lại như trước tự nhiên hắn càng thích hơn.
Y Kỳ vuốt cái mũi: "Ha ha, Bạch tiên sinh thật là khách khí, có muốn lên phi thuyền chúng ta không, tốc độ đặc biệt nhanh."
Ninh Vân Dập quay đầu lại: "Phi thuyền này của ta?"
Y Kỳ: "Có thể đặt ở khoang chưa hành lý phía sau đuôi phi thuyền a."
Ninh Vân Dập trầm mặc: Quả nhiên phi thuyền cùng phi thuyền thôi mà chênh lệch vẫn rất lớn.
Tốc độ cũng thật sự rất nhanh, y lúc trước trở về khu F mất hai giờ đồng hồ. Lần này được ngồi phi thuyền công nghệ cao, chưa tới nữa giờ liền tới nơi.
Ninh Vân Dập đứng trước cổng Thành phố ngầm nhìn mấy Phi thuyền cỡ lớn rời đi, trong lòng cảm khái: Tông Nguyên soái nhìn qua là một người lãnh đạm, nhưng thật ra thiện tâm tri ân báo đáp. Cần nguồn năng lượng thạch tạ lễ của y, tới khi có chuyện lại thật sự tự mình ra mặt báo đáp a.
Bên kia, Tông Hạo ngồi ở trong phi thuyền, Y Kỳ thì vừa thao tác điều khiển vừa trộm liếc mắt nhìn một cái: "Nguyên soái, tình huống này sợ là không đúng lắm, chúng ta hàng năm ở chiến trường, rất ít khi trở về. Hiện giờ Chủ tinh nhìn thế nào cũng...... thấu rất kỳ quái? Mấy cường giả tinh thần lực cấp 3S đó là từ đâu tới? Thấy tình hình bất lợi thế nhưng lại trực tiếp..."
Bồi dưỡng một người lên được cấp 3S có bao nhiêu khó khăn bọn họ là người có tư cách nói nhất.
Bởi vậy mỗi năm quân bộ là nơi tiêu hao nguồn năng lượng tinh thạch nhiều nhất, nhiêu đó còn chưa đủ dùng.
Kết quả, Chủ Tinh lại có nhiều cấp 3S tuỳ tuỳ tiện tiện chạy đầy đất?
Tông Hạo rũ mắt: "Ngươi cứ âm thầm điều tra đừng để ai phát hiện ra, hiện tại đưa ta đi cửa cung."
Y Kỳ sắc mặt biến đổi: "Nguyên soái ngươi muốn vào cung?"
Tông Hạo ừ một tiếng: "Bồi dưỡng ra được đội ngũ này tuyệt đối không dễ dàng, cũng không phải người bình thường có thể làm được, chỉ với việc tiêu hao nguồn năng lượng tinh thạch thôi cũng không phải một con số nhỏ, ta muốn vào cung hỏi Thái Tử một chút."
Y Kỳ thở phào nhẹ nhõm, thiếu chút nữa đã quên Thái Tử cùng Nguyên soái là bằng hữu.
Hắn chần chờ một chút, lo lắng nói: "Nhưng vạn nhất...... Là vị trên cao đó thì sao? Làm sao bây giờ?"
Tông Hạo không nói chuyện, mấy tháng này trãi qua cũng không bằng chuyện xảy ra một đêm này, thật sự làm thay đổi nhận thức mấy thập niên qua của hắn.
Hiện tại hắn không xác nhận được rốt cuộc trước kia hắn nhìn thấy nghe được, thật sự là thật sao?Hay là nói, chỉ muốn cho hắn nhìn thấy nghe được, hắn chưa bao giờ chân chính tiếp xúc qua?
Tông Hạo cầm thẻ bài có thể tùy thời tiến cung, hơn nữa chỉ là gặp Hoàng Thái Tử. Thời điểm hắn đi về hướng cung điện, Hoàng Thái Tử bên kia đã nhận được bẩm báo.
Khi Tông Hạo đến ngoài điện, Hoàng Thái Tử khoác áo ngoài được cung nhân đẩy ra tới, đáy mắt còn chút ủ rũ chưa tỉnh ngủ, miễn cưỡng nâng lên tinh thần một chút: " A Hạo, sao ngươi lại đột nhiên tiến cung? Thân thể xảy ra vấn đề gì sao?"
Tông Hạo đối mặt với ánh mắt quan tâm của Hoàng Thái Tử, quét mắt nhìn cung nhân bốn phía.
Hoàng Thái Tử lập tức phất tay để cho bọn họ lui ra.
Tông Hạo lúc này mới đem chuyện xảy ra đêm nay nói một phen, bất quá lấy lý do thoái thác: "Bởi vì phía trước Ninh thượng tướng thay ta chấp hành cơ mật làm hắn chịu oan uổng, cho nên vì bồi thường, ta để Y Kỳ tùy thời chú ý tình huống Ninh gia. Lúc trước nghe nói Ninh phu nhân xảy ra chuyện, ta vốn là tính toán đi một chuyến đến Ninh gia nhìn xem tình huống, có cần ta hỗ trợ hay không, kết quả phát hiện có người theo dõi Bạch tiên sinh, liền đi theo, ai ngờ......"
Hoàng Thái Tử nghe xong sắc mặt đại biến: "Ngươi là nói hai cái 3S, còn lại đều là 2S, chuyện này không có khả năng, toàn bộ Chủ tinh báo lên số lượng cũng không có nhiều như vậy, đại bộ phận đều nhậm chức ở quân bộ."
Tông Hạo ừ một tiếng: "Ta để Y Kỳ tra xét, vừa mới đây thôi hắn gửi kết quả lại đây. Tất cả cường giả cấp bậc tinh thần lực 3S tại chức đều có mặt, không ai xảy ra chuyện."
Cho nên những người này không phải quân bộ, lại cố ý nói là người của bên chính phủ.
Hoàng Thái Tử sắc mặt ngưng trọng, chần chờ một phen, cuối cùng vẫn là rũ mắt: "Mấy ngày này ta vẫn luôn ở trong cung dưỡng thương, đối với những phát sinh ngoài cung kỳ thật cũng không quá hiểu biết. Ngươi đột nhiên nhắc tới những việc này, ta thật ra nhớ tới một sự kiện, có lẽ, khả năng cùng chuyện này có quan hệ."
Hoàng Thái Tử thần sắc ngưng trọng, tựa hồ như chần chờ không biết phải nói thế nào.
Cuối cùng bởi vì cùng Tông Hạo là bằng hữu, hơn nữa thật sự tín nhiệm hắn, nghĩ nghĩ, đột nhiên kéo quần áo, lộ ra cẳng chân bị thương.
Tông Hạo nhíu mày theo động tác của Hoàng Thái Tử nhìn lại, ánh mắt đầu tiên nhìn thấy kia vết thương, chau mày: "Điện hạ đối ngoại nói là cưỡi ngựa té bị thương, nhưng từ vết thương này có thể nhìn ra đây là dấu vết bị tinh thần lực tấn công gây ra."
Một khi đã bị tinh thần lực cấp bậc cao công kích, nếu nghiêm trọng, sau khi trải qua trị liệu sẽ để lại dấu vết hình dạng giống như hoa văn hình ngọn lửa.
Trên chỗ từng là nơi bị thương của Hoàng Thái Tử trước mặt, đúng là có dấu vết từng vệt từng vệt hoa văn ngọn lửa loang lỗ như đám mây.
Hoàng Thái Tử: "Đúng là dấu vết sau khi bị công kích thì lưu lại, không chỉ có ta, còn có Ninh phu nhân, phụ hoàng, mẫu hậu đều đã bị như vậy đến."
Tông Hạo giương mắt: "Cái gì?" Thương thế của Ninh phu nhân là như vậy sao?
Hoàng Thái Tử đã mở miệng, cũng không gạt hắn: "Mấy tháng trước vài ngày giỗ tiên hoàng, vừa vặn cùng ngày cũng là ngày giỗ của hoàng thúc. Ninh phu nhân chịu ảnh hưởng của Ninh Trạm Phong tạm thời lưu lại trong cung, trước một ngày cùng tham gia buổi diễn thử hiến tế. Bởi vì là đêm đầu tiên, cũng không để quá nhiều người đến chỗ dàn tế, lúc ấy ở đây, có phụ hoàng, mẫu hậu, ta, Ninh phu nhân, cùng với đội hộ vệ bên cạnh phụ hoàng."
Tông Hạo không nói chuyện, dự cảm được Hoàng Thái Tử sắp nói ra chuyện gì kinh động lắm.
Hoàng Thái Tử rũ mắt nhìn chính mình chân, tuy rằng hắn bị thương không có nặng như vậy, như điều trị cũng hơn nữa năm, vết sẹo này cũng vĩnh viễn lưu lại.
"Ai ngờ buổi hiến tế bí mật trong cung, lại có người chôn xuống vật đặc biệt chứ tinh thần lực công kích khó có thể khống chế ngay dưới dàn tế. Ta chưa bao giờ gặp qua tinh thần lực bạo kích nào uy lực cường hãn như vậy! Thời điểm phụ hoàng đi lên, lập tức phát nổ. Mẫu hậu cùng Ninh phu nhân không có tinh thần lực, cho nên... đã chịu tình huống rất nghiêm trọng. Phụ hoàng do cách trung tâm bạo kích gần nhất, cũng chịu lực công kích mạnh nhất, đến nay.....còn chưa có tỉnh."
Tông Hạo trầm mặc rũ mắt, hiển nhiên không nghĩ tới sẽ là kết quả này.
Khi tin tức Ninh phu nhân xảy ra chuyện truyền đến, hắn trước tiên cùng Ninh Vân Dập ý nghĩ giống nhau, cảm thấy có thể che giấu sau như vậy, người làm ra được đến bước này cũng chỉ có thể là Bệ Hạ.
Nào ngờ, trên thực tế Bệ Hạ mấy tháng trước đã hôn mê bất tỉnh?
"Tin tức là điện hạ giấu xuống? Biết là ai làm sao?" Tông Hạo hỏi ra điểm mấu chốt nhất, có thể ở đài hiến tế trong cung động tay chân, chỉ có thể là người trong cung.
Thậm chí quyền lực không thấp mới có thể lặng yên không một tiếng động làm được.
Hoàng Thái Tử đỡ cái trán, nhìn không ra biểu tình, cuối cùng thở dài một tiếng: "Sợ là cùng nhị hoàng tử có quan hệ."
Tông Hạo hàng năm bên ngoài đối với chuyện trong cung không thèm để ý cũng không hiểu biết, đối với vị Nhị hoàng tử tồn tại cảm cực nhỏ này cơ hồ hiểu biết là số không, còn không bằng Tam hoàng tử: "Hắn vì cái gì muốn làm như vậy?"
Bệ hạ là phụ hoàng hắn, đế hậu là mẫu hậu hắn, hắn đây là muốn giết cha giết mẹ?
Hoàng Thái Tử nhấp chặt môi, thần sắc có chút khó coi, mở ra bí sử trong cung nói rõ ràng như vậy, trong lúc nhất thời hắn thật đúng là khó có thể mở miệng.
Nhưng hắn hiện giờ cũng không có người tâm phúc, mấy tháng qua nỗ lực thế nào phụ hoàng cũng chưa tỉnh lại, hắn rất nhanh thì giấu không được nữa, chỉ có thể toàn bộ nói ra: "Trên thực tế...... Nhị hoàng tử cũng không phải mẫu hậu sinh ra, mà của phụ hoàng cùng một nữ tử quý tộc sinh ra trước khi phụ hoàng gặp mẫu hậu, tuổi so với ta còn lớn hơn một chút."
Cái bí sử như ngòi thuốc nổ mạnh này làm Tông Hạo trầm mặt tại chỗ.
Hoàng Thái Tử cười khổ một tiếng: "Lúc ấy tiên hoàng đã chọn một đại gia tộc cho phụ hoàng liên hôn, phụ hoàng không muốn, vị nữ tử quý tộc này trong cơn tức giận đã cùng phụ hoàng tách ra không từ mà biệt."
" Hài nhất chính là, một năm sau, sau khi phụ hoàng đã từ bỏ tìm kiếm nữ tử đó thì gặp được mẫu hậu ta. Lúc này đây phụ hoàng dứt khoát kiên quyết cùng tiên hoàng phản kháng, cuối cùng như ngoại giới đồn đãi, trãi qua rất nhiều gian nan mới cùng mẫu hậu tu thành chính quả."
"Bọn họ thành hôn một năm ta xuất thế, cũng chính là ở nay lúc này, ca ca vị nữ tử kia mang theo một hài tử ba tuổi tìm tới, nói là vị kia nữ tử kia sinh, là của phụ hoàng, nữ tử kia đã một lần nữa gả chồng, bởi vì mấy năm nay trong gia tộc đấu tranh gay gắt nên nuôi dưỡng đứa nhỏ không tốt lắm, cuối cùng quyết định đem qua đây. Sau lại trải qua nghiệm chứng, thật sự là huyết mạch của phụ hoàng."
"Mẫu hậu là xuất thân bình dân, vốn đã không có trợ lực, một khi tin tức này truyền ra, tiên hoàng nhất định sẽ nghĩ cách chia rẽ cọc hôn nhân vốn đã không hài lòng, hơn nữa lúc ấy phụ hoàng vẫn chưa kế vị, sau cùng cùng vị huynh trưởng gia chủ này đạt thành nhất trí, đem đứa nhỏ này tạm thời giấu giếm xuống."
"Sau mẫu hậu làm bộ mang thai, cũng ở mười tháng sau sinh vị hoàng tử tiếp theo, cũng chính là Nhị hoàng tử."
"Đối ngoại ngay từ đầu chỉ nói hoàng tử khó sinh thể nhược, nuôi không tốt lắm, suốt mấy năm vẫn luôn không gặp người, thẳng đến vài năm sau mới bắt đầu xuất hiện trước mặt người khác. Mà đứa nhỏ này, cũng chính là cốt nhục mà vị nữ tử quý tộc kia sinh ra."
Tông Hạo nghe đến đây đầu óc có điểm vựng, vốn dĩ cho rằng Tông gia đã đủ phức tạp, trừ bỏ hắn là chân chính huyết mạch, còn lại đều là giả.
Không nghĩ tới trong hoàng cung cũng là như thế.
"Nhị hoàng tử biết thân thế chính mình nổi lên oán hận? Nhưng cũng không đến mức để hắn ra tay tàn nhẫn như vậy." Tông Hạo vẫn như cũ không hiểu.
Hoàng Thái Tử lắc đầu: "Chỉ là như vậy đích xác sẽ không, nhưng khi nào Nhị hoàng tử biết được thân thế chính mình, hoặc là bị người khác lừa, nghĩ mẫu hậu ta tồn tại làm cho phụ hoàng vứt bỏ hắn cùng mẹ đẻ, dẫn tới mẹ đẻ hắn khó sinh mà chết. Cũng là sau này lại ta mới biết được, lúc trước vị gia chủ kia chưa nói ra hết sự thật, nữ tử quý tộc ki không phải một lần nữa gả chồng, mà là nghe nói phụ hoàng cưới mẫu hậu nên thương tâm quá độ khó sinh mà chết. Hắn vẫn luôn cảm thấy là phụ hoàng phụ mẹ đẻ hắn mới đưa đến bi kịch như vậy."
"Phụ hoàng bởi cảm thấy hắn thua thiệt, cho nên mấy năm nay tuy rằng nhị hoàng tử không lộ diện, nhưng chỉ cần hắn có chuyện cầu đến đều sẽ tận lực thỏa mãn hắn."
"Nhưng ta như thế nào cũng không nghĩ tới, hắn sẽ đối phụ hoàng mẫu hậu ra tay tàn nhẫn, cũng âm thầm thật sớm huấn luyện một đợi tử sĩ rất lợi hại."
Tông Hạo nhíu mày: "Nhị hoàng tử lúc này ở đâu?"
Hoàng Thái Tử cười khổ một tiếng: " Trước khi Phụ hoàng hôn mê, không biết là xuất phát từ áy náy hay là như thế nào, nói ta trước khi phụ hoàng tỉnh lại không cần xuống tay với nhị hoàng tử. Ta lúc ấy đem hắn bắt cầm tù ở trong cung, ai ngờ không bao lâu hắn bỏ chạy, đến nay không có tin tức. Bởi vì trong cung đại loạn, ta cũng không dám trắng trợn táo bạo thông báo ra ngoài, một khi bị người biết được tình huống thật sự trong cung, sợ là......"
Tông Hạo: "Cho nên lúc trước điện hạ mới nghĩ dùng liên hôn gây nên lẫn lộn, làm người khác cho rằng trong cung không có xảy ra chuyện gì?"
Hoàng Thái Tử gật đầu: "Là như thế."
Tông Hạo: "Ninh phu nhân bên kia......"
Hoàng Thái Tử: "Phụ hoàng, mẫu hậu bên này xảy ra chuyện, ta cũng như vậy, Tam đệ lại là đứa không nên thân miệng rộng, hơn nữa ngươi lại bị tinh thần bạo động xảy ra chuyện, ta sợ ngươi thật sự phát ra năng quá, phái ba Trị Liệu Sư cấp bậc tối cao tìm ngươi trị liệu. Hơn nữa Trị Liệu Sư đúng là cứu không có cách cứu Ninh phu nhân, nhưng vì giấu giếm, chỉ có thể lấy danh nghĩa phụ hoàng đưa đến chỗ Hoàng Thái Hậu......"
Tông Hạo không nghĩ tới Hoàng Thái Tử phái Trị Liệu Sư đi tìm hắn, thở dài một tiếng: "Hiện giờ điện hạ tính toán như thế nào? Nhị hoàng tử nếu ở bên ngoài, sẽ chỉ là một nhân tố không xác định."
Hoàng Thái Tử vuốt chân chính mình: "Hắn hiện giờ hẳn là còn muốn thay thế làm Bệ hạ Đế Quốc, cho nên sẽ không đem tình huống chân thật trong cung tiết lộ ra ngoài. Chỉ là không nghĩ tới hắn đêm nay sẽ theo dõi Bạch tiên sinh, không biết có phải hay không muốn thử một chút Bạch tiên sinh rốt cuộc là có lai lịch gì, hoặc là tìm hiểu một chút Ninh phu nhân có tỉnh lại hay không, sợ vạn nhất Bạch tiên sinh có bản lĩnh có thể chữa cho Ninh phu nhân tỉnh lại, như vậy phụ hoàng bên này cũng rất nhanh sẽ tỉnh."
Tông Hạo ánh mắt phát trầm: "Ta sẽ để người đi tra tung tích Nhị hoàng tử."
Hoàng Thái Tử nghĩ vậy, nhắc nhở nói: "Thế lực của ta đa số chỉ ở trong cung, bên phía quân bộ ngày thường đều là phụ hoàng tự mình chỉ huy, cho nên mấy tháng này ta chỉ có thể ổn định thế cục trong cung, cái khác thật sự giúp không được gì. Bất quá ngươi có thể đi tinh cầu thứ năm tìm hiểu, hắn hẳn là sẽ xuất hiện ở nơi đó."
Tông Hạo ngoài ý muốn: "Điện hạ sao lại xác định như vậy?"
Hoàng Thái Tử cười khổ: "Không phải xác định, là suy đoán. Không lâu trước đây Lehmann gia chủ ngồi phi thuyền xảy ra chuyện, một nhà Lehmann gia chủ mất tích sinh tử chưa biết,vị gia chủ này, đúng là thân cữu cữu của Nhị hoàng tử."
Thời điểm Tông Hạo rời khỏi hoàng cung gưing mặt sau lớp mặt nạ lại rất nặng nề, hiển nhiên không nghĩ tới thế cục trong cung cũng không tốt hơn so với bên ngoài bao nhiêu.
Một khi bệ hạ vẫn chưa tỉnh lại, toàn bộ Chủ tinh, hoặc là toàn tinh tế đều sẽ rối loạn.
Y Kỳ vẫn luôn bên ngoài chờ, thẳng đến khi đã lên phi thuyền, hắn cảm giác được bốn phía Nguyên soái áp suất thấp, bất an hỏi: "Nguyên soái...... Việc này không phải là do Bệ hạ làm chứ?"
Tông Hạo không gạt hắn, đem lời nói của Hoàng Thái Tử đơn giản nói một lần.
Y Kỳ toàn bộ choáng váng, hắn hít hà một hơi, hơn nửa ngày cũng chưa phản ứng lại được, sau một lúc lâu ý thức được tính nghiêm trọng của chuyện này: "Nguyên soái, làm sao bây giờ?"
Nhị hoàng tử chính là một quả bom hẹn giờ, nếu một nhà gia chủ Lehmann thật sự không còn, thì chuyện Nhị hoàng tử nghĩ Bệ hạ vứt bỏ mẹ đẻ hắn dẫn tới bà ấy khó sinh mà chết, nên nảy ra ý định giết cha có khi là sự thật.
Hơn nữa bị chuyện một nhà cữu cữu bị toàn diệt kích thích, coi chừng hắn sẽ lấy toàn bộ tinh tế chôn cùng luôn a?
Càng đừng nói, có khả năng trong tay nhị hoàng tử đang khống chế một tập hợp tử sĩ tinh thần lực giả cao cấp không sợ chết.
Thật là buff điệp mãn, nguy hiểm gấp bội.
Tông Hạo biểu tình ngưng trọng hạ lệnh nói: "Để 150, 152, 153 lập tức xuất phát đi trước đến đại tinh cầu thứ năm, tra tung tích nhị hoàng tử. Ngươi phụ trách tung tích những kẻ đó ở Chủ tinh, cho dù có hoá thành tro tàn, cũng sẽ có dấu vết để lại. Còn có, lấy danh nghĩa của ngươi phát tin tức nhắc nhở Bạch tiên sinh cẩn thận, cũng đem chuyện xảy ra với Ninh phu nhân nói cho hắn."
Lúc Ninh phu nhân xảy ra chuyện chỉ biết dài hiến tế phát sinh công kích tinh thần lực, cũng không biết việc này do Nhị hoàng tử làm. Nếu tỉnh lại rồi, bên này Ninh Vân Dập cũng không thể nhận được tin tức chính xác nhất.
Một khi không phòng bị đối phó sai người, ngược lại sẽ rất bất lợi cho Ninh gia.
Y Kỳ trợn mắt há hốc mồm, Nguyên soái thế mà đem bí mật giấu giếm nghiêm ngặt như vậy nói cho Bạch tiên sinh: "Nói...... Bao gồm cả Nhị hoàng tử sao?"
Tông Hạo gật đầu: "Yên tâm, miệng của y rất kín. Ít nhất chuyện Nhị hoàng tử không phải thân sinh của Hoàng Hậu y sẽ không nói ra, nhưng Nhị hoàng tử là một kẻ nguy hiểm, để y biết sớm một chút sớm làm tốt chuẩn bị bảo vệ người Ninh gia."
Y Kỳ đã tê rần, Nguyên soái cùng Bạch tiên sinh quan hệ đã sâu tới như vậy rồi sao?
Nhưng hắn cũng không dám hỏi không dám nói, thành thành thật thật dựa theo phân phó của Nguyên soái đi làm.
...
Ninh Vân Dập bên này trở lại lâu đài ngã đầu liền ngủ.
Nữa đêm lại bị âm báo tin nhắn của vòng tay đánh thức, y rất nhanh thì thanh tỉnh, nhìn về phía vòng tay, mở ra.
Trong danh sách liên lạc của y không có nhiều người, nếu không có chuyện quan trọng, không ai lại chọn nữa đêm đi đánh thức người khác ngủ cả.
Ninh Vân Dập nhìn thì thấy là Y Kỳ, nghĩ chẳng lẽ là nhanh như vậy liền tra được chủ mưu cuộc vây bắt y lúc nãy?
Y còn chưa nhìn rõ tin thứ nhất, Y Kỳ đã gửi liên tiếp mấy tin lại đây.
Mấy tin nhắn.
Một cái so với một cái còn dài hơn.
Ninh Vân Dập: "??"
Nhưng chờ xem xong nội dung tin nhắn mà Y Kỳ đã phát, biểu tình Ninh Vân Dập trầm xuống.
Trước đó y suy đoán khả năng cao nhất chính là Bệ Hạ, nhưng người cũng hôn mê bất tỉnh, chủ mưu phía sau lại là Nhị hoàng tử?
Ninh Vân Dập đem nội dung liên quan đến hoàng gia trong quyển sách kia ngớ lại một lần, đáng tiếc nội dung trong đó chủ yếu xoay quanh cái nhìn của vai nam chính công thụ, rất ít đề cập đến hoàng gia.
Cho dù có lên sân khấu, cũng chỉ là nhắc tới Bệ Hạ, lúc ấy đã là Hoàng tử đã đăng cơ.
Bởi vì chỉ dùng cách gọi chung là Bệ Hạ, hơn nữa nói đến cũng không nhiều lắm, Ninh Vân Dập cũng không thể nhìn ra mấu chốt nào trong này để phán đoán được cuối cùng Hoàng Thái tử thắng hay Nhị hoàng tử thắng.
Đối ngoại tuổi tác hai người kém nhau không nhiều, đúng là không thể từ tuổi tác mà phân biệt được.
Ninh Vân Dập rất nhanh thì trả lời Y Kỳ, tỏ vẻ cái gì nên cái gì không nên y sẽ không nói bậy ra ngoài.
Ninh Vân Dập chờ cho trời hửng sáng liền liên hệ Bạch thành chủ cùng Bạch thiếu chủ, hôm nay y sẽ qua Thành phố ngầm thứ tư khu A, đem Thịt Kho cùng Que nướng toàn quyền Hi thành chủ quyết định, hai người bọn họ sẽ về khu F phụ trách.
Bạch thành chủ cũng không có hỏi nguyên do, chỉ làm theo ý của y.
Ninh Vân Dập không có khả năng vô duyên vô cớ đột nhiên nói bọn họ trở về, hiển nhiên khu A hiện giờ không quá an toàn.
Ninh Vân Dập chưa nói chuyện y tối hôm qua bị tập kích, chờ phát sóng trực tiếp giữa trưa kết thúc, đem đồ ăn phân thành hai phân, một phần mang qua lâu đài bên kia cho Bạch thành chủ, Bạch thiếu chủ cùng huynh đệ Aias.
Cũng nói đến chuyện thời gian sắp tới y sẽ ở khu A một thời gian, hai cửa hàng bên kia y sẽ phụ trách.
Bạch thiếu chủ cảm thấy kỳ lạ đang êm đẹp sao thúc thúc hắn lại đột nhiên tời đi, sau đó bị Bạch thành chủ liếc mắt, cái đầu liền ủ rủ gục xuống.
Ninh Vân Dập buồn cười: "Yên tâm, vẫn quay trở lại đây mà, chỉ là tạm thời ở bên kia thôi."
Bạch thiếu chủ vui sướng hô lên: "Thúc, ngươi yên tâm ta khẳng định sẽ trông chừng nơi này!"
Ninh Vân Dập nâng tay lên muốn sờ sờ cái đầu hắn, nghĩ lại tên này còn lớn hơn y không ít tuổi, chỉ có tâm tính là trẻ con nên yên lặng buông tay xuống.
Y trở về trước, đem một cái hộp giao cho Bạch thành chủ: "Gần đây khu A không yên ổn, tốt nhất đừng qua bên kia. Trong này là có nguồn năng lượng thạch có năng lực chữa trị, chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào, có thể cứu mạng. Nếu có việc liền báo cho ta."
Bạch thành chủ biểu tình cũng nghiêm túc, hắn tự nhiên nghe ra lời này có bao nhiêu quan trọng, gật đầu: "Yên tâm đi, ta hiểu được lợi hại trong đó."
Dù sao hơn ba mươi năm trước hắn đã trải qua qua một lần.
Ninh Vân Dập lúc này mới yên tâm quay trở về lâu đài lấy đồ đạc đóng gói tối qua đặt hết lên phi thuyền, tính toán thời gian này ở lại luôn bên Ninh gia.
Qua qua lại lại, con mang theo bé con cùng Mèo Lớn, cũng không an toàn.
Để ngừa vạn nhất, trước khi bắt được nhị hoàng tử, y không muốn mạo hiểm.
Bất quá chuyện gia chủ Lehmann vậy mà lại là cữu cữu của nhị hoàng tử làm y rất ngoài ý muốn, nói vậy vai chính công trong cuốn sách này không phải biểu đệ của Nhị hoàng tử sao?
Nếu trong sách vai chính công là nhân vật mang thuộc tính con cưng Thiên Đạo với hào quang mỹ cường công, thì chuyện Nhị hoàng tử trở thành người cuối cùng chiến thắng dùng đầu gối cũng có thể nghĩ được.
Kể từ đó trong sách nói việc Tông Linh có được Tông gia, nhận vai chính công làm con nuôi, nói không chừng còn dấu tích của vị này nhị hoàng tử này.
Ninh Vân Dập nghĩ vậy, đột nhiên nghĩ đến trong cuốn sách kia có viết một câu, Tông Linh là ngay lúc vai chính công chạy trốn tới khu F Chủ tinh, trong lúc vô tình được Tông Linh cứu vớt.
Mặc kệ là Tông Linh được Thiên Đạo lựa chọn, hay là cái cớ để Nhị hoàng tử an bài biểu đệ bên cạnh Tông Linh.
Đi theo Tông Linh vị cha nuôi "Thiên mệnh " kia, vị biểu đệ này cũng trở thành người được ưu ái nhất trong sách, tiền đà vị chủ mưu Nhị hoàng tử kia có khả năng cũng là kẻ được lợi nhiều nhất trong này.
Nhân thủ trong tay Ninh Vân Dập hữu hạn, y dứt khoát liên hệ Y Kỳ, dùng nguồn năng lượng thạch trao đổi việc theo dõi Tông Linh cùng tin tức liên quan đến hắn.
【 Y Kỳ:?? Ta có thể hỏi một chút Bạch tiên sinh vì cái gì muốn theo dõi hắn không? 】
【 Bạch tiên sinh: Mục Gia Dật sở dĩ hại Ninh Vân Dập, là bởi vì Tông Linh thích Ninh Vân Dập, Mục Gia Dật ghen ghét, Ninh Vân Dập thì chết còn phu phu thì thoải mái sống qua ngày. Ta muốn nhìn Tông Linh càng thảm càng tốt. 】
Cũng không thể nói thẳng ra là y biết trước chuyện Tông Linh sẽ trở thành cha nuôi của biểu đệ Nhị hoàng tử được a?
Y Kỳ: "!!" Quan hệ của bọn họ cũng thật kỳ lạ, là ngươi muốn chỉnh Tông linh chứ gì, muốn chỉnh thì cứ nói, lôi vị thiếu gia họ Ninh kia vào làm gì?
Nghĩ vậy nhưng Y Kỳ cũng không do dự đáp ứng. Lại nói, mấy người kia bị đuổi khỏi Tông gia, vạn nhất tên Tông Linh này vì cha hắn bị mất mặt mà xoay qua hận Nguyên soái thì sao bây giờ?
Tùy thời giám thị đúng là rất cần thiết.
Ninh Vân Dập lúc này mới vừa lòng thu lại vòng tay, thao tác phi thuyền trở về Ninh gia.
...
Bên kia, Ninh Tiểu Miêu buổi sáng tỉnh lại cũng không chơi cầu mây, ngoan ngoãn ngồi xổm ở đầu giường mẹ Ninh, thường thường nhìn xem một cái tổ mẫu có tỉnh lại hay không.
Ninh giáo sư nhìn thấy một màn như vậy trong lòng mềm mại đến rối tinh rối mù, đem tiểu gia hỏa bế lên: "Không nóng nảy, chờ một chút tổ mẫu liền tỉnh lại. Bé con có đói bụng không, có muốn ăn điểm tâm hay không?"
Lúc trước Ninh Vân Dập rời đi có để lại không ít điểm tâm, bọn họ luyến tiếc ăn, vẫn luôn để lại cho bé con ăn.
Ninh Tiểu Miêu lắc đầu: "Tổ phụ, con không đói bụng, con chờ baba."
Đột nhiên lỗ tai nghe một tiếng động, "Là baba đã trở lại sao?"
Ninh giáo sư cũng ôm bé đi ra ngoài: "Đúng, đã trở lại."
Mèo Lớn đang ghé vào trong viện phơi nắng có chút lười biếng nghe được động tĩnh cũng đứng dậy, không có biện pháp, ngày hôm qua lăn lộn cả đêm, đầu tiên là vì tiết kiệm thời gian nên hắn chạy tới chỗ cất giấu khôi giáp sau đó lại đi tìm Y Kỳ.
Sau, vì duy trì hình người tiêu hao không ít tinh thần lực, trước khi trời sáng phải quay trở về phòng ngừa nhóc con kia thức dậy, chờ nhóc dậy rồi lại bồi bên cạnh không đam ngủ nên lúc này hắn có hơi mơ màng.
Ninh Vân Dập hạ phi thuyền liền nhìn Mèo Lớn đang đứng một chỗ, cái đuôi gục xuống đất: Hảo gia hoả, tên này làm gì mà trông còn mệt mỏi hơn kẻ bôn ba bên ngoài một đêm như y vậy?
Bị hù dọa một đêm ngủ không được?
Rất nhanh lực chú ý của Ninh Vân Dập bị Ninh Tiểu Miêu đang chạy chậm lại đây hấp dẫn, ngồi xổm xuống đem tiểu gia hỏa bế lên, hôn vài cái, lúc này mới đi vào trong.
Y đi nhìn mẹ Ninh trước, xác định rất nhanh sẽ tỉnh lại liền thở phào nhẹ nhõm.
Chờ dùng xong cơm trưa, Ninh Vân Dập để Mèo Lớn bồi bé con, y cùng theo Ninh đại ca và Ninh giáo sư đi thư phòng.
Ba người ở bên trong nói chuyện hơn một giờ, chờ khi ra khỏi thư phòng, trừ Ninh Vân Dập sắc mặt bình thản ra, hai người còn lại thần sắc ngưng trọng.
Mèo Lớn đưa mắt nhìn, suy đoán Ninh Vân Dập đã đem chủ mưu phía sau là Nhị hoàng tử, cùng những chuyện nguy hiểm sắp tới nói cho bọn họ biết.
Ba cha con Ninh gia nhất trí quyết định chờ mẹ Ninh tỉnh lại, ngày mai sẽ tuyên bố ra ngoài là mẹ Ninh "chết bệnh".
Sở dĩ chọn ngày mai, bởi vì buổi chiều cho đến trước sáng mai, bọn họ tính toán đem toàn bộ Ninh gia cải tạo một phen.
Ninh giáo sư vốn chính là cao tầng viện nghiên cứu, ông có quyền hạn mua được không ít đồ vật công nghệ cao.
Ninh đại ca lại là thượng tướng, một ít đồ dùng phòng hộ trong quân bộ cũng có thể xin được.
Từ thiết kế của Ninh Vân Dập có thể thấy được toàn là đồ vật công nghệ cao, vòng phòng hộ, thiết bị theo dõi tự động phát hiện mục tiêu cùng kiểm tra đo lường mức độ vô hại, nếu vượt mức cảnh báo sẽ tự động công kích.
Đúng như Ninh Vân Dập đã nói, buổi chiều hôm đó mẹ Ninh tỉnh lại. Vì mói tỉnh lại sau mấy tháng hôn mê, trong nhất thời ý thức của nàng có chút hỗn độn.
Chờ cho đỡ hơn chút mới nhớ tới một màn trước khi hôn mê, đem chuyện đó kể lại cho ba cha con Ninh gia nghe, biết hiện giờ con trai lớn đã huỷ bỏ lệnh truy nã, vành mắt ửng hồng, tảng đá treo trong ngực rốt cuộc cũng được thả xuống.
Lúc biết được Ninh Tiểu Miêu có thể nói chuyện, càng phá lệ vui mừng ôm bé vào trong ngực.
Tiểu gia hỏa miệng ngọt, rất nhanh thì hống cho mẹ Ninh mặt mày hớn hở, thần sắc bệnh tật cũng hồng hào lên không ít.
Ninh giáo sư nói cho nàng biết hiện giờ có thể tỉnh lại là nhờ vào Lực chữa trị đặc biệt, nhưng nếu để bại lọi ra ngoài sẽ khiến Ninh Vân Dập nguy hiểm, cho nên bất đắc dĩ yêu cầu nàng tạm thời "chết giả".
Mẹ Ninh đương nhiên không phản đối, bởi chuyện của cha ruột mà trong cung nàng chỉ như một ngoại nhân, không được coi trọng, tính tình bị nuôi thành có chút nhút nhát, đó là lý do vì sao khi gả vào Ninh gia nàng cũng thường xuyên ở trong nhà không ra ngoài.
Hiện giờ chỉ là không ra khỏi Ninh gia thôi, có người nhà làm bạn là đủ rồi.
Vì sợ mẹ Ninh lo lắng, lại thêm thân thể mẹ Ninh mới vừa tỉnh lại vẫn còn yếu, nên không ai đề cập đến chuyện trong cung cho nàng nghe.
Ninh Tiêu Miêu bồi ở bên cạnh mẹ Ninh, còn lại ba người Ninh Vân Dập đi tiền viện bắt đầu cải tạo lại Ninh gia.
Tông Hạo bởi vì là bán thú nhân, không tiện ở lâu trong phòng mẹ Ninh nên hắn đi ra ngoài, bồi bên người Ninh Vân Dập.
Tiếp đó Tông Hạo nghe rõ ba cha con kia bàn bạc, sau đó toàn bộ đều ngốc: "??l
Dùng vòng phòng hộ đã cải tạo bằng công nghệ cao, chế tạo từ chất liệu đặc thù đem toàn bộ Ninh gia từ tường ngoài cho đến không gian phía trên, đều đưa vào diện bảo vệ cao nhất?
Ra vào đều yêu cầu quét sinh trắc võng mạc chủ nhân ngôi nhà mới có thể mở cửa?
Một khi mạnh mẽ tới gần hoặc là xâm nhập, sẽ tự động gửi đi thông báo, cùng lúc đó sẽ phát động ba đợt tấn công đánh trả.
Lần thứ nhất là cảnh cáo, lần thứ hai là công kích, lần thứ ba là hạ gục.
Tông Hạo ngơ ngác nằm một bên nghe, hắn nhìn Ninh Vân Dập phân công thiết kế, quét sinh trắc con ngươi sẽ do y phụ trách, còn lại là Ninh giáo sư cùng Ninh đại ca sẽ làm theo tài liệu.
Bởi vì Ninh Vân Dập muốn phát sóng trực tiếp, cho nên ở biệt thự nhỏ y ở còn thiết lập thêm một vòng bảo hộ ngăn cách, hiệu quả giống với khi ở lâu đài của Bạch thành chủ.
Ninh giáo sư có thể dựa vào tài liệu mà mua được công nghệ cao hơn, thậm chí có thể thay đổi hoàn toàn bố cục hình dạng Ninh gia.
Khuyết điểm duy nhất chính là giá thành quá cao.Cũng may vì an toàn tính mạng, một nhà đều không phải người keo kiệt, chờ tính chuẩn xác tài chính cầu tiêu dùng, Ninh giáo sư cùng Ninh đại ca lập tức đi chuẩn bị.
Ninh Vân Dập thì ở thư phòng gõ số liệu, thiết kế cơ quan ở mỗi trạm kiểm soát cùng với các loại nhắc nhở phòng hộ.
Ninh giáo sư cùng Ninh đại ca bên này thực nhanh thì đem đồ vật mang về tới, vô luận ai hỏi gì cũng không trả lời, bị đối phương nhìn ngược lại làm cho nổi da gà thì nhanh chóng rời đi.
Hai người tự mình động thủ, bởi vì tài liệu đều là đặc biệt, chỉ cần đặt ở bên ngoài, cuối cùng từ từng lớp thiết đặt chỉ cần gắn chip nữa là rất nhanh đã bố trí xong.
Mèo Lớn cũng thường thương giúp cần chút đồ vật, chỉ là nhìn rồi có chút phát sầu, Ninh gia biến thành tường đồng vách sắt hắn yên tâm.
Nhưng chỉ có một điểm không tốt, về sau hắn.... không ra được.
Cho dù muốn đi ra ngoài, Ninh Vân Dập cũng sẽ nhận được thông báo nhắc nhở.
Ninh Vân Dập bên này đem chính mình nhốt trong thư phòng, mãi cho đến hừng đông ngày hôm sau y mới duỗi người, đem con chip viết chương trình tốt rồi thử xem hiệu quả từng cái một, lúc này mới cầm ra bên ngoài.
Lúc y ra ngoài, cha Ninh cùng Ninh đại ca cũng không ngủ, đang thiết trí phòng hộ cho biệt thự cuối cùng trong tổ trạch. Chỗ này chỉ cần ngăn cản mùi vị bay ra ngoài, cho bốn phía chỉ cần dán lên đồ vật chất liệu đặc biệt là được.
Thời điểm cần ngăn cách thì đóng lại cửa sổ, lại có người máy quản gia công nghệ cao xong việc sẽ đem không khí tinh lọc sạch sẽ, cho nên khi phát sóng trực tiếp, hương vị cùng âm thanh đều được ngăn cách, sẽ không truyền ra ngoài.
Ninh Vân Dập đi tiền viện, bắt đầu dựa theo trình mà gắn từng con chíp vào từng cơ quan, sau đó cài đặt một dòng mã hóa đặc biệt.
Sau khi gắn chip vào xong, cuối cùng Ninh Vân Dập lấy ra một viên nguồn năng lượng thạch đã được ngưng tụ một lượng lớn linh lực để vào một chỗ hổng chính giữa Ninh gia, độ cao mấy mét.
Nguồn năng lượng thạch bỏ vào, cho dù cúp điện cũng sẽ có linh lực duy trì toàn bộ trạng thái phòng hộ.
Cùng lúc nguồn năng lượng thạch được thả vào chỗ hổng, mạng lưới phòng hộ lắp đặt bí mật bốn phía như khai thông mạch điện, phát ra ánh sáng nhẹ kim sắc, rất nhanh liền biến mất.
Bởi vì được bài trí chỗ bí mật lại khoé léo, ban ngày ban mặt không nhìn kỹ hoàn toàn không phát hiện được, nhưng chỉ cần tay chạm nhẹ thôi, lập tức sẽ khởi động hình thức phòng hộ.
Ninh Vân Dập thí nghiệm xong cũng không thấy có vấn đề gì, lúc này mới gọi tất cả mọi người lại đây, từng người quét võng mạc.
Ninh mẫu cũng được Ninh giáo sư đỡ lại đây, tuy rằng hiếm lạ mấy thứ này, nhưng cũng không hỏi nhiều.
Cuối cùng Ninh Tiểu Miêu cũng bị Ninh Vân Dập ôm lên quét võng mạc.
Tông Hạo ghé vào cách đó không xa, rũ mắt.
Đột nhiên bị Ninh Vân Dập nhéo lớp da sau cổ nhấc lên: "??" Tuy rằng được quét võng mạc đó, trước kia hắn đều là được ôm lên, quả nhiên hiện tại thân phận thay đổi, liền biến thành từ ôm thành xách?
Ninh Vân Dập liếc mắt, nhướng mày: Ngươi cũng không phải dị thú đơn thuần, còn muốn đãi ngộ đặc biệt?
Tông Hạo còn tưởng rằng chính mình chỉ có thể nằm ở đó ngước mắt nhìn, nhưng một tiếng【 Ghi võng mạc thành công 】, hắn giật mình thừ người ra: Hắn...... Cũng có thể ghi vào?
Ninh Vân Dập: "Bộ dáng này của ngươi là không muốn ghi võng mạc vào có phải không? Đem ngươi xoá?"
Tông Hạo lập tức lắc đầu: Ai không muốn là đồ ngốc tử.
Ninh Vân Dập hừ một tiếng, cảnh cáo nói: "Thành thành thật thật ở trong nhà chúng ta đợi, về sau sẽ không bạc đãi ngươi. Cũng đừng để ta biết ngươi có bất cứ tâm tư gì, ta có thể thêm ngươi cào cũng có thể xoá ngươi đi, hiểu?"
Tông Hạo ngoan ngoãn rũ tứ chi gật đầu, chính là hắn vốn dĩ đang thay lông, lại không buông tay hắn nghĩ rất nhanh đám lông trên cổ của hắn sẽ bị kéo trọc mất.
Ninh Vân Dập hiển nhiên cũng nhận thấy được điểm này, nhanh chóng đem Mèo Lớn buông xuống.
Vốn dĩ này một thân lông xám đen lộn xộn đã không đẹp gì, vạn nhất bị trọc một chỏm to....... Ngẩm lại hình ảnh đó, có chút không nỡ nhìn.
Ninh Vân Dập chờ mọi người quét xong võng mạc, đơn độc cùng cha Ninh và Ninh đại ca đi vào thư phòng.
Từ trên tay bọn họ tiếp nhận vòng tay, bắt đầu thay bọn họ sửa trình tự vòng tay.
Rất nhanh trong vòng tay của hai người liền nhiều thêm một chương trình tự động, một khi bốn phía Ninh gia có bất cứ cái gì dị động hoặc không thích hợp sẽ lập tức nhắc nhở.
Ninh đại ca cùng Ninh giáo sư không nghĩ tới y lợi hại như vậy, đồng thời buông tâm, lại nhịn không được đau lòng.
Mấy tháng này Ninh Vân Dập ở bên ngoài, không biết đã ăn bao nhiêu khổ sở.
Chờ Ninh đại ca cùng Ninh giáo sư đi ra ngoài bắt đầu chuẩn bị tuyên bố mẹ Ninh "ch·ết giả", y tiếp tục lấy ra hai cái vòng tay của chính mình bắt đầu sửa.
Chờ giải quyết xong của chính mình, y ngẫm lại chính mình giống như còn quên cái gì.
Thiếu chút nữa đem bé con Tiểu Miêu quên mất.
Tiểu gia hỏa tuy rằng ngày thường không mang, nhưng nếu mọi người đều sửa lại, sao có thể không sửa lại cho tiểu gia hỏa được?
Vì thế Ninh Vân Dập ra phi thuyền đem tất cả đồ vật đã lấy từ lâu đài bên kia ôm hết về biệt thự nhỏ.
Mèo Lớn cùng bé con Tiểu Miêu muốn hỗ trợ, lại bị Ninh Vân Dập cự tuyệt.
Chỉ để một cái rường nhỏ cho Mèo Lớn cõng.
Tông Hạo bị sai sử rốt cuộc cũng yên tâm, trong nhà này vị trí của hắn là không yên ổn nhất, nếu không làm gì chỉ cần hắn ăn nhiều hơn một ngụm cơm cũng thấy không an tâm.
Đem rương nhỏ vào trong thư phòng, Ninh Vân Dập để Mèo Lớn đi chơi cùng bé con.
Chờ cửa đóng lại, Ninh Vân Dập lúc này mới mở cái rương ra, không bao lâu tìm được vòng tay của tiểu gia hỏa.
Rất nhanh sau đó y liên kết vòng tay bé con với vòng tay của mình.
Cơ hồ trong nháy mắt, một thông báo nhắc nhở tự động nhảy ra, hiện lên trên màn hình trong suốt trước mặt, phá lệ bắt mắt.
【 Cảnh báo! Cảnh báo! Kiểm tra đo lường đến vòng tay phụ thuộc, ID có 5 lần sử dụng. Tồn tại khả năng bị người ngoài xâm nhập, quá nguy hiểm! Xin hỏi, thao tác này có phải của chủ nhân ID?】
【Có? Không?】
Ninh Vân Dập bị khung của sổ màu đỏ chói mắt hấp dẫn, theo bản năng nhìn lên...!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]