Không dám không dám, ai còn dám trêu chọc cái tên điên này nữa chứ.
Giẫm nát tay chân người khác lại xem như chuyện thường ngày, cái này, mẹ nó so đạo tặc vũ trụ còn đạo tặc vũ trụ hơn a.
Ninh Vân Dập phế tay chân Hứa tiên sinh, hai mươi bảo tiêu sau một tiếng "Cút" của Ninh Vân Dập, khống chế không nổi run rẩy thân thể, chịu đựng đau đớn cấp tốc đứng lên, đem Hứa tiên sinh giống như chó chết chủ kéo đi.
Hai mươi mốt người chật vật chạy trốn, không dám dừng lại chút nào, sợ kẻ kế tiếp bị giẫm nát tay chân chính là bọn hắn.
Tinh thần lực không có cùng lắm thì làm phế vật, nhưng tay chân đứt mất, vậy là phế vật cộng tàn phế, tàn càng thêm tàn.
Cửa lớn biệt thự ầm một tiếng đóng lại, trong sân khôi phục lại yên tĩnh, phảng phất tất cả như chưa từng xảy ra.
Chỉ trừ trên tay Ninh Vân Dập có thêm một cái vòng tay.
Y cầm vòng tay đi vào phòng khách, tiện thể ném sang một bên, trước đi rửa tay, quay lại bế Ninh Tiểu Miêu lên ôm vào trong ngực: "Có còn sợ không?"
Nắn nắn khuôn mặt nhỏ bé, vừa mới nãy còn lạnh lẽo giờ đã ấm áp trở lại.Xem ra là đã không sao rồi.
Nhóc con ngoan ngoãn ngồi trên chân Ninh Vân Dập, cái đầu nhỏ lắc lắc trả lời.
Trước đó vẫn không biết nói chuyện, lại quen biểu hiện ý nghĩ bằng động tác, bây giờ đột nhiên nói chuyện được nên bé vẫn còn bỡ ngỡ.
Ninh Vân Dập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/livestream-my-thuc-tren-toan-tinh-te-de-nuoi-be-con/3605692/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.