Ninh Vân Dập vốn đang ngồi xổm, bị Mèo Lớn đánh lén bất ngờ nên té bổ nhào, y cũng cảm nhận được có người đang đến nhưng do không cảm giác được nguy hiểm, nên chưa ra tay.
Nhưng y cũng phát giác được có chút không đúng, không lập tức đẩy Mèo Lớn ra, mà đem toàn bộ linh lực bao phủ toàn bộ cơ thể Ninh Tiểu Miêu.
Vào lúc còi báo động ngoài cổng vang lên, Ninh Cân Dập đã xác định được suy đoán của mình.
Có người đến, số lượng còn không ít nha.
Trước đó y đã cài đặt chương trình là cứ có năm người trở lên tiến vào phạm 100 mét sẽ lập tức phát ra âm thanh cảnh báo.
"Chủ nhân, có hai mươi mốt người đang tiến vào, trong đó có hai mươi người có trang bị vũ khí."
Máy móc âm thanh không chút cảm xúc vang lên nhắc nhở.
Mèo Lớn dựng thẳng đồng tử, nhẹ nhàng nhảy lên trước, toàn bộ lông xù chắn trước Ninh Vân Dập, đề phòng có người tấn công bằng tinh thần lực.
Mặc dù tinh thần lực của nó đã bị phong bế, nhưng bản thân nó trời sinh đã mang cảm giác vô cùng nhạy bén với nguy hiểm hơn người thường. Những người bên ngoài khẽ dựa gần nhau, lập tức cảnh giác, lúc này mới thấy trước đó có bao nhiêu tuỳ tiện mới tiến vào mà không thăm dò trước.
Trong này biệt thự ngược lại là hai người một mèo thực bình tĩnh, y nghe được hai mươi mốt người có đem vũ khí, hiển nhiên không phải người trùng hợp đi ngang qua, mà có mục đích mới đến.
Thân phận kẻ kia y đại khái cũng có thể đoán được.
Đơn giản, chính là Hứa tiên sinh.Chính là người mà khi Ninh Vân Dập vừa xuyên qua đã bị chủ nhà ép buộc làm tình nhân cho hắn để có tiền thanh toán tiền thuê nhà.
Về sau y liền trực tiếp rời đi, vốn nghĩ vị họ Hứ này rất nhanh sẽ tìm đến, không nghĩ tới bây giờ mới xuất hiện, có chút chậm chạp.
Vừa vặn, cũng đỡ tốn công y đi tìm, tiết kiệm thời gian!
Lúc mới đến linh lực của y không nhiều, thân thể lại yếu đuối dinh dưỡng không đủ, lại thêm mang theo bé con không tiện động thủ, bây giờ thì không giống.
Vừa vặn hỏi thăm một chút nơi ở của cái tên gọi là bạn tốt đã hại chết nguyên thân, cùng người đứng sau màn rốt cuộc là ai.
Ninh Vân Dập đứng dậy đi đến bên cạnh Mèo Lớn, trấn an nhéo nhéo lỗ tai lớn của nó: "Không đủ gây nguy hiểm, thả lỏng chút."
Mèo Lớn nhìn sang, từ trên mặt Ninh Vân Dập nó đoán được hẳn là y biết đối phương là ai.
Là địch không phải bạn, nhưng thực lực bình thường.
Nhưng nó rõ ràng cảm giác được đám người đến đây không lương thiện, tức thời không khí nghiêm túc nguy hiểm tràn ra, người tới lần này thực lực không tệ. Dùng móng vuốt nhẹ nhàng câu góc áo Ninh Vân Dập nhắc nhở.
Ninh Vân Dập xem hiểu: "Mày phụ trách bảo vệ Bảo Bảo, những người này, không phải là đối thủ của tao."
Mèo Lớn không hề cảm nhận được sức mạnh trong cơ thể Ninh Vân Dập, nhưng y lại làm ra được mỹ thực áp chế bạo động tinh thần, hiển nhiên y có năng lực lĩnh vực khác.
Nghĩ vậy nên nó buông móng vuốt ra, thuận theo ý Ninh Vân Dập đi vào vòng phòng hộ với Ninh Tiểu Miêu, nhưng lông toàn thân đều xù hết lên, nếu thấy tình huống không khống chế được nó sẽ phát động tấn công.
Chỉ cần thấy Ninh Vân Dập không chống cực nổi, nó sẽ lập tức lao ra.
Hứa tiên sinh mang theo hai mươi cái bảo tiêu khí thế cuồn cuộn khi đi tới, liếc mắt liền nhìn thấy biệt thự này.
Hắn lộ ra ánh mắt nghi hoặc: "Xác định thăm dò chính là nơi này? Cậu ta làm sao lại có tiền mướn được một căn biệt thự như vậy? Tiền đâu ra??"
Bảo tiêu sau lưng gãi gãi đầu: "Lúc trước chúng tôi cũng không có nghĩ đến, chỉ tra phi thuyền vứt bỏ ở khu dân cư nghèo, không thu hoạch được gì. Lúc này mới mở rộng phạm vi, phát hiện đối phương trước đây không lâu thuê nơi này."
Bảo tiêu cũng nghĩ không thông, trước đó còn không có tiền, chỉ có thể thuê cái phi thuyền vứt bỏ 100 tình tệ một tháng, sao đảo mắt liền có tinh tệ thuê biệt thự rồi?
Hứa tiên sinh khuôn mặt mập mạp vặn vẹo, không biết nghĩ đến cái gì run lên: "Hừ, lúc trước còn ghét bỏ, không muốn làm tình nhân của lão tử, quay đầu còn không phải cũng đi làm tình nhân cho người khác sao?"
Nhưng có lẽ chỗ dựa mới tìm được cũng không có gì đặc biệt, mặc dù được ở biệt thự, nhưng địa thế hay phương hướng đều cho thấy đối phương là kẻ không có địa vị.
Hứa tiên sinh không quan tâm những chuyện đó nữa, nghĩ đến hưa hẹn của người ki dành cho hắn, con mắt liền phát sáng: "Phá cửa!"
Hôm nay nhất định phải đem người đánh cho tàn phế, lần trước dám ném mặt mũi của hắn như vậy, lần này để xem y làm sao đối phó.
Vì để phòng vạn nhất, hắn mang mười bảo tiêu cấp C, sáu cấp B và bốn cấp A.
Bố trí như vậy, cho dù cao thủ cấp S cũng khó mà trốn thoát một kiếp.
Lúc trước hắn nghĩ người tin cho tin tức sai lệch, mới không dám chơi liều lùi bước. Sau đó đặt được thoã thuận, cũng điều tra kỹ Ninh tiểu thiếu gia này chính là phế vật, một chút tinh thần lực cũng không có.
Chỉ sợ lần trước là học được ở đâu một chiêu nên lôi ra lừa hắn, đánh bất ngờ khiến hắn bị doạ. Chỉ là, không đợi người của Hứa tiên sinh động thủ, cửa lớn biệt thự đã tự động mở.
Bảo tiêu mặt mũi tràn đầy lệ khí đứng vững, cửa mở ra, lại phát hiện phía sau cửa không có một ai: ? ?
Hứa tiên sinh cũng sửng sốt một chút, không có ai? Vậy ai mở cửa?
Quản không được nhiều như vậy, Hứa tiên sinh vừa nhấc mắt, liền thấy sau cánh cổng là một cái sân lớn, tiếp đến là một cái sảnh có hai bậc cấp, giờ phút này có một người ngồi trên ghế, tủm tỉm cười nhìn bọn hắn: "Nếu đã đến, sao vẫn chưa tiến vào?"
Hứa tiên sinh biểu lộ cứng đờ, vô ý thức cảm thấy, có bẫy!
Bảo tiêu cũng bị bộ dáng không sợ hãi chút nào của đối phương làm cho ngạc nhiên, nhìn thấy nhiều người đến gây chuyện như vậy, không phải y nên sợ hãi cầu xin bọn họ sao? Thần sắc này của đối phương, giống như đã sớm dự liệu rằng bọn họ sẽ đến, một chút cũng không lo lắng?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]