Editor: Kuro
Nếu như là lúc trước, không, trước khi gặp cô, anh không phải là tên tác phong giống tên lưu manh thế này, cũng sẽ không làm khó người khác, nhưng mà nhìn thấy cô và anh giao thức ăn này quen thân như vậy, mà vẫn xem mình như người xa lạ thì cảm thấy không dễ chịu, ma xui quỷ khiến chặng đường cô, bắt cô nhìn vào mình.
Đèn đường trên đầu “ba xoẹt” vài tiếng rồi sáng lên, ánh sáng lờ mờ trên gương mặt cô, xen lẫn một chút ngỡ ngàng, mái tóc dài xõa xuống, không có bím nữa, ngược lại lần này lại thấy cô đeo một chiếc vòng chuỗi hạt đeo tay gỗ tử đàn, được đánh bóng, có ánh sáng lốm đốm, khiêm tốn mà xa hoa.
Khí chất trên người cô rất sạch sẽ, vừa có khí chất của người tri thức nhưng cũng có khí chất của một sinh viên, trên người cô không bị môi trường sầm uất thế tục làm vướng bận, giống trẻ con vậy, ánh mắt thuần khiết, đôi mắt mở to hơi nhìn lên, chăm chú mà nhìn người trước mặt.
Cố Kiêu cảm giác như mình gặp được một con nai trong rừng, chưa trải qua chuyện đời, biến mất trong cánh rừng sâu.
Cô nhìn mình rất lâu, lâu đến mức anh giao thức ăn kia cũng muốn cầm điện thoại chụp lại cảnh tượng đẹp này và gửi lên Weibo để khoe, cuối cùng cô cũng mở miệng: “…Hình như cậu đã đổi quần áo?”
Trời ơi!!!
Trả lời kiểu gì thế này! Chẳng lẽ muốn anh mỗi ngày chỉ mặc đúng một bộ đồ duy nhất sao?
Cố Kiêu cảm thấy buồn cười và bất lực, nhưng khuôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/livestream-co-gai-benh-mu-mat-khong-de-tan/123604/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.