Khung Thương cúp điện thoại, nhờ cuộc gọi ban nãy của Hạ Quyết Vân mà cô đã hoàn toàn tỉnh táo, chẳng còn buồn ngủ nữa. 
Tiếng người biến mất khiến không gian càng thêm yên lặng. Yên lặng đến mức cô nghe được cả tiếng lộp độp ngoài phòng khách, có lẽ là do cửa sổ chưa đóng, gió lùa tới đập vào món đồ nào đó. 
Khung Thương nhắm mắt hít thở đều đều, nhưng trằn trọc mãi không ngủ được vì bị âm thanh bên ngoài quấy nhiễu. Cuối cùng cô đành phải ngồi dậy, chân trần đi ra ngoài phòng khách. 
Cô đã quen đi mò trong đêm tối nên không cần bật đèn vẫn có thể nhìn thấy mơ hồ khung cảnh xung quanh. 
Ở góc phòng có bình hoa lớn, nó khớp với bóng hình trong trí nhớ Khung Thương làm cô phải ngừng chân. 
Gặp lại Tạ Kỳ Mộng, Khung Thương cũng không vui. Điểm này thì cảm xúc của hai người lại giống hệt nhau khi gặp đối phương. Anh ta xuất hiện khiến cô nhớ đến một cảnh tượng sớm đã chìm vào quên lãng. 
Nhờ vào trí nhớ siêu phàm của mình, cô dễ dàng tái hiện lại được khung cảnh trong hồi ức, tự động xâu chuỗi và lắp ghép các chi tiết lại với nhau một cách hoàn hảo. 
Những cảm xúc mê man khi ấy đã bị bào mòn bởi thời gian, sự sợ hãi ngày nào cô còn xem nhẹ giờ đây lại dâng lên tái hiện như vết ố vàng lưu trên một tấm ảnh xưa cũ. 
Khung Thương tiến lên phía trước một bước, mần mò tìm công tắc đèn trên tường. 
Lúc đó cô được sắp xếp cho nằm ở sofa ngoài phòng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/live-stream-hien-truong-an-mang/446314/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.