Tối thứ sáu, Hứa Thời Diên ngồi làm bài tập, dọn dẹp đơn giản xong là đi tìm Mẫn Việt.
Lúc ngồi trên taxi hắn gọi cho Mẫn Việt. Khi điện thoại được bắt, Hứa Thời Diên thả nhẹ giọng, nói: “Mẫn tiên sinh, tối hôm nay tôi qua nhà anh.”
“Đêm nay tôi có việc, không ở nhà.”
“Ở đâu?” Hứa Thời Diên cảnh giác hỏi.
“Bar.”
“Bar? Làm sao? Muốn tìm người khác?” Hứa Thời Diên vừa nghĩ đến chuyện Mẫn Việt đi tìm người khác là không nhịn được mặt nặng mày nhẹ, lòng nặng trĩu.
“Không phải, tôi có chuyện khác.”
“Chuyện gì mà phải đến bar để nói chuyện? Nói xong đi khách sạn à?”
Mẫn Việt bị giọng điệu xem thường của Hứa Thời Diên làm cho tức giận, hỏi: “Liên quan gì tới cậu à?”
“Tút—” Điện thoại bị cúp, Hứa Thời Diên nhìn điện thoại sững sờ, suy nghĩ đến chuyện của người đàn ông. Quả thực là không liên quan gì tới hắn, sao hắn lại quên cơ chứ, hắn và Mẫn Việt chỉ là bạn tình mà thôi.
Tài xế nghe được cuộc điện thoại, nhìn hắn thông qua gương chiếu hậu, cẩn thận hỏi: “Cậu trai, muốn quay đầu không?”
“Không cần.” Nghĩ đến Mẫn Việt sẽ ra ngoài cùng người khác đêm nay, thậm chí còn làm những chuyện mà hai người bọn họ cũng từng làm, Hứa Thời Diên vừa phẫn nộ vừa khổ sở. Hắn cứ tưởng khoảng xa cách vừa đủ thế này là hợp lý rồi, nhưng bây giờ, hắn không có tư cách gì tham gia vào chuyện của người đàn ông, kể cả chuyện Mẫn Việt sẽ làm tình với ai.
Hắn muốn nói cho người đàn ông cảm xúc của mình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lithromantic/1196816/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.