Bọn họ không biết cái gì là “Đại địa chi mẫu”, lại biết Lăng Ngữ Thi thế mà có thể đem Tần Hạo mang về, biết Lăng Ngữ Thi đã dung hợp Địa Tâm Nguyên Mẫu.
Theo bọn họ thấy, Địa Tâm Nguyên Mẫu chính là côi bảo của chúng sinh Linh Vực, tuyệt đối không thể tiện nghi người nào đó.
Bọn họ lầm tưởng là Lăng Ngữ Thi luyện hóa Địa Tâm Nguyên Mẫu.
“Không giống với các ngươi nghĩ.” Tần Liệt muốn giải thích.
Nhưng, Tần Hạo vừa mới từ tường kép không gian quay về lại khoát khoát tay, ra hiệu hắn không cần nhiều lời.
“Phụ thân, thế cục như thế nào?” Tần Hạo dò hỏi Tần Sơn.
“Âm Ảnh Sinh Mệnh từ trong một vết nứt không gian, từ tinh không Vũ tộc tới đây, đã đem mấy vực giới loại nhỏ phụ cận Mộc tộc nuốt.” Tần Sơn cười chua xót, “Âm Ảnh Sinh Mệnh làm ra đến Tận Diệt Chi Quang, có thể ăn mòn vạn vật. Chúng ta muốn ngăn trở, nhưng lại đại bại mà về. Tạm thời, chúng ta không tìm được cách chống lại Âm Ảnh Sinh Mệnh, chỉ có thể rúc ở Kình Thiên thành. Tiểu Liệt nói Địa Tâm Nguyên Mẫu có thể không đếm xỉa Tận Diệt Chi Quang, cho nên...” Lão đem tình hình đơn giản kể một phen.
“Chỉ là mấy vực giới loại nhỏ? Vậy còn may, thế cục so với con nghĩ tốt hơn không ít.” Tần Hạo trấn định tự nhiên nói.
“Địa Tâm Nguyên Mẫu kia?” Luân Hồi giáo Tổ Hàn lại một lần nữa truy hỏi.
“Chưa tới lượt ngươi quan tâm. Chúng ta tự nhiên có chừng mực!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vuc/2352573/chuong-2010.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.