Tựa như, lúc này phân hồn Tần Liệt trong cơ thể Ám Hồn Thú đã không còn một tia tình cảm sinh linh.
“Vù vù vù!”
Hồn quang sau khi vỡ nát của Áo Tư Đinh bay vút đi khắp nơi, có rất nhiều Thâm Uyên hồn văn cổ xưa thần bí, từ trong những hồn quang đó hiện lên.
Những Thâm Uyên hồn văn cổ xưa đó, tựa như mới là trung tâm lực lượng Áo Tư Đinh lĩnh ngộ, bọn nó chớp động, cực kì cố gắng muốn tụ lại.
Giống như, chỉ cần những Thâm Uyên hồn văn đó tụ lại, Áo Tư Đinh liền có thể khôi phục như lúc ban đầu.
“Thùng thùng!”
Nhưng, ở dưới con mắt màu xanh biếc của Ám Hồn Thú chăm chú nhìn, ở dưới tiếng rít gào không có âm thanh của Ám Hồn Thú, những hồn văn kia lại lần lượt nổ tung.
Sau khi nổ tung, những hồn văn hơi to hơn một bậc phân liệt thành càng nhiều phù hiệu nhỏ bé hơn.
Ở trong phù hiệu nhỏ hơn đó, tựa như đã không có linh hồn ấn kí của Áo Tư Đinh nữa, chỉ còn lại có truyền thừa thuần túy nhất.
“Hồn... Hồn Ngục bổn nguyên lạc ấn.”
Lăng Ngữ Thi cắn môi dưới, thanh âm cũng đang run rẩy, giống như biết phù hiệu càng thêm nhỏ bé kia ý nghĩa cái gì.
Nàng sau khi chấn động, đột ngột tỉnh ngộ lại, vội vàng nói: “Sơn gia gia, xin triệt tiêu lôi điện kết giới!”
Sắc mặt Tần Sơn cổ quái nói: “Nha đầu, ngươi xác định?”
“Xác định! Phi thường xác định!” Lăng Ngữ Thi vội vàng gật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-vuc/2352394/chuong-1920.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.